Dị Giới Dược Tề Sư

Chương 579: Tao Nhã Mà Trí Mạng, Nguy Hiểm Mà Mê Người!!!

Chương 579: Tao Nhã Mà Trí Mạng, Nguy Hiểm Mà Mê Người!!!
Lâm Ân trừng lớn hai mắt nhìn chằm chằm vào cô ấy. Chỉ thấy từng sợi tóc màu bạc thật dài lập tức xõa ra từ bên trong chiếc mũ dạ nhỏ trên đầu, sau đó, từng sợi trong suốt ấy, khẽ buông lơi trên bộ váy dài Gothic bó sát người, cùng với đó là tà váy mạ vàng đen trải rộng trên tấm nệm, nhìn như những đóa hoa nhỏ màu đen, rơi xuống đất.
Thật hiển nhiên, nếu trong tay không có lập phương bổ sung năng lượng, cô ấy cũng chỉ có thể dùng phương thức bổ sung năng lượng là dây cót này thôi.
"Cô chờ một chút!" Lâm Ân lập tức hoàn hồn, sau đó lấy chiếc vali xách tay được chuyển kèm theo Hắc Huyền Nguyệt đến đây, thứ vẫn được hắn cất bên trong không gian hệ thống ra ngoài, đặt nó xuống đất, sau đó lấy cái dây cót ở trong vali ra, cẩn thận để nó lên giường.
Những cái dây cót này có kích thước lớn nhỏ không giống nhau, hình thức cũng có chút khác biệt, nhưng đều không ngoại lệ, bên trên đều được điêu khắc những đường hoa văn cực kỳ tinh tế mà hoa lệ.
Nhìn từ bên ngoài cũng có thể rõ ràng cảm nhận được tia sáng của năng lượng chú thuật ẩn chứa bên trong, dấu hiệu này đã đủ để nói lên rằng đoạn dây cót ấy hoàn toàn g không phải dây cót bình thường.
"Tiểu thư con rối, trong này có tổng cộng năm loại dây cót, mỗi loại đều có một chút khác biệt nho nhỏ, tôi nên dùng loại nào đây?"
"Chủ nhân tự chọn lựa là được."
Lâm Ân thoáng suy nghĩ một lát, sau đó dứt khoát cầm đoạn dây cót máy móc to lớn nhất kia lên.
Xét cho cùng, ở thời điểm hiện tại, tiểu thư con rối đang cần rất nhiều năng lượng để áp chế ảnh hưởng tiêu cực do tâm linh bị trùng kích mang đến, chỉ có loại dây cót công suất lớn này mới có thể nhanh chóng trợ giúp tiểu thư con rối khôi phục lại thể lực.
"Tôi lựa chọn được rồi." Lâm Ân nghiêm túc nói. Sau đó, ánh mắt hắn lập tức nhìn chằm chằm vào phía lưng tiểu thư con rối.
"Vậy... Xin lỗi vì mạo phạm..." Lâm Ân có chút mất tự nhiên vươn tay tới, chậm rãi vén mái tóc dài màu bạc ra, để lộ ra phía sau cổ và chiếc váy màu đen mang phong cách Gothic của cô ấy.
Trong bóng đêm, có mơ hồ nhìn thấy trên lưng váy kia có một cái khóa kim loại thật dài, kéo một đường thẳng tắp từ trên cổ xuống tận thắt lưng.
Thật hiển nhiên, đây là chiếc váy mang phong cách Gothic được chuyên môn cắt may để phù hợp với số đo của Hắc Huyền Nguyệt, cũng để bổ sung năng lượng được tiện lợi hơn, nhanh chóng hơn.
"Tiểu thư con rối, tiếp theo phải làm như thế nào?" Lâm Ân có chút mất tự nhiên mở miệng hỏi một câu vô nghĩa.
Hắc Huyền Nguyệt nhắm mắt lại, âm thanh truyền đến: "Ngươi có thể tìm thấy lỗ cắm dây cót ở đoạn giữa của xương sống."
Lâm Ân gật đầu, rồi vươn tay tới, cẩn thận kéo chiếc khóa nằm ngay sau lưng Hắc Huyền Nguyệt.
Mỗi lần kéo xuống một chút, Lâm Ân đều có thể rõ ràng mà nghe được cũng như cảm nhận được trái tim mình vừa nhảy lên một cái.
Tuy hắn đã cố gắng nói với chính mình rằng, hắn chỉ đang tiến hành bổ sung năng lượng cho tiểu thư con rối mà thôi, là lên dây cót, cũng giống như những món đồ chơi lên dây cót bình thường mà trước kia hắn thường hay chơi vậy.
Sau khi đồ chơi không chuyển động nữa, chỉ cần kéo vài vòng dây cót là nó lại sinh long hoạt hổ, trở nên hoạt bát mà thôi.
Rõ ràng đây chỉ là một chuyện rất bình thường, hắn nghĩ ngợi lung tung làm gì chứ?
“Ca ca ca” ——âm thanh dây khóa bị kéo ra vang lên.
Tiểu thư con rối vẫn duy trì tư thế quỳ nhã nhặn, lặng lẽ như vậy, đôi mắt nhắm nghiền, im lặng giống như một bức tượng điêu khắc không có sinh mệnh.
Theo quá trình chiếc khóa nọ không ngừng bị kéo thấp xuống, bộ váy dài Gothic cũng dần dần mất đi trói buộc, rồi chậm rãi buông lỏng, rủ xuống hai bên bờ vai, giống như là một đóa hoa hồng màu đen nở rộ, để lộ ra một mảnh lưng của tiểu thư con rối.
Lâm Ân lập túc nín thở.
Đến thời điểm chiếc khóa nọ đã bị kéo xuống giữa lưng, đúng như tiểu thư con rối vừa nói, hắn đã dần dần trông thấy một mảnh chú văn màu tím dày đặc, hoa lệ mà tinh xảo nằm ngay phía trên làn da kia.
Mà một cái lỗ cắm dây cót bằng máy móc nằm ở vị trí trung tâm của chú văn nọ, cũng nhanh chóng xuất hiện trước mắt Lâm Ân.
Chắc là nơi này rồi.
Sau khi khóa bị kéo xuống, hắn không hề nhìn thấy bất cứ vật gì vắt ngang qua tấm lưng bằng phẳng không có một chút tỳ vết nào ấy… Thật hiển nhiên ngoại trừ bộ váy dài Gothic màu vàng đen trên người này ra, tiểu thư con rối không hề mặc những phụ kiện khác giống những cô gái bình thường.
Mà ngẫm lại cũng thấy tình huống này vô cùng chính xác.
Bởi vì đối với một con rối chiến đấu như tiểu thư con rối, bộ thân thể này cũng là một loại vũ khí của cô ấy, cũng giống như khi ngươi gỡ Gundam ra, chẳng lẽ ngươi còn muốn người ta chuyên môn hàn một bộ nội y cho Gundam sao?
Hắc Huyền Nguyệt này là một con rối…
Gần như không có đạo đức.
Gần như không có tình cảm.
Gần như không có thiện ác.
Có chăng chỉ là lý trí logic cũng như sự nghiêm khắc và thuần túy đối với quá trình chấp hành mệnh lệnh mà thôi.
Tao nhã mà trí mạng, nguy hiểm mà mê người.
Hơn nữa, trong vòng ba mươi ngày bên trong khế ước, tiểu thư con rối này chính là tiểu thư con rối chỉ thuộc về hắn.
"Đừng kéo nữa, đã vượt quá rồi." Hắc Huyền Nguyệt vẫn đang nhắm mắt, chợt phát ra một âm thanh không mang theo bất cứ dao động cảm xúc gì.
Lâm Ân lập tức hoàn hồn, gương mặt già nua đỏ lên, hắn vươn tay khụ khụ hai cái, sau đó nhanh chóng nín thở để cho bản thân bình tĩnh trở lại: "Thật xin lỗi."
Nói xong một câu xin lỗi, hắn lại cẩn thận cầm lấy dây cót đang đặt bên cạnh mình, ánh mắt rơi xuống cái lỗ cắm đang có một mảnh chú văn màu tím không ngừng quay xung quanh kia
"Thứ này quá lớn, cô có muốn tôi đổi cái nhỏ hơn không?" Lâm Ân hỏi.
Hắc Huyền Nguyệt đang nhắm mắt, vẫn đáp lại bằng một câu cực kỳ ngắn gọn: "Không cần."
Lâm Ân do dự một chút, nhìn cái dây cót trong tay, cuối cùng vẫn quyết định nín thở ngưng thần, chuẩn bị thao tác bổ sung năng lượng.
Đúng vào khoảnh khắc cái dây cót nọ được đưa lên, chạm vào làn da của Hắc Huyền Nguyệt, từng chuỗi chú văn màu tím xung quanh lại chậm rãi bừng lên một mảnh hào quang rất nhỏ.
Những dải sáng màu tím hiện lên, nhanh chóng phối hợp và kết nối với hoa văn phía trên dây cót.
Quang mang màu tím gần như đã chiếu sáng cả gương mặt Lâm Ân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận