Dị Giới Dược Tề Sư

Chương 64: Tử Hình Công Khai!!!

Chương 64: Tử Hình Công Khai!!!
Ba ——
Lâm Ân nhanh chóng đóng cửa kênh khu vực, hai mắt trừng lớn.
Đây tuyệt đối là trắng trợn lên kế hoạch đối phó với hắn nha!
Không được!
Lâm Ân lập tức offline, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.
Sau đó, hắn nheo mắt, lục tìm toàn bộ những món vũ khí có trong tay mình hiện tại, như súng lục, trái tim và dao lóc xương, tất cả đều mang theo bên người.
Trước mắt, chúng cũng là những đạo cụ phòng thân tốt nhất mà hắn có được.
Ngay lập tức, hắn lại mở ra giao diện của chính mình.
【 kỹ năng 】
【 Từ Trường Cảm Nhiễm Tính Khí 】: có thể đề cao xác suất thuyết phục thành công lên một chút.
【 Chẩn đoán bệnh nguyền rủa】: ở thời điểm chẩn đoán bệnh, có thể phát hiện ra đối phương có trúng nguyền rủa hay không.
Lâm Ân: "..."
Một loại có thể mang tới một chút điểm thuộc tính và một loại kỹ năng cuộc sống chẳng có tí năng lực chiến đấu nào [1]...
[1] : nguyên văn 战五渣 – chiến ngũ tra, câu đầy đủ của nó là ‘Lực chiến đấu chỉ có ngũ tra’ có nghĩa là lực chiến thấp rất thấp, năng lực không đủ, yếu như sên.
"Không thể chính diện cứng đối cứng, nghĩa là phải dùng trí rồi." Vẻ mặt Lâm Ân vô cùng nghiêm túc.
Mắt thấy hồn đăng ngoài tiệm đã tắt, Lâm Ân không do dự thêm, đã nhanh chóng đóng cửa chính lại, sau đó mang theo chiếc hồn đăng đang dần dần ảm đạm mà lần đầu tiên rời khỏi tiệm dược tề.
Ánh sáng mờ nhạt của hồn đăng xua tan sương mù màu đen bên ngoài.
Trong bóng đêm, yên tĩnh không người.
Rất nhanh, Lâm Ân đã dừng lại phía trước cánh cửa chính số 45 ở hẻm Du Hồn.
Hắn ngẩng đầu, một căn nhà xưa cũ mà rách nát lập tức hiện ra trước mắt, kèm theo đó là mùi máu tươi nồng đậm cùng với hơi thở mốc meo cũng ùa tới, ập thẳng vào mặt.
Mà nơi này cũng chính là cửa hàng lúc trước của tên Ma Đầu Heo kia, đương nhiên ngày hôm qua, gã bị ăn mất rồi.
Ken két——
Lâm Ân mang theo hồn đăng chậm rãi đẩy cánh cửa gỗ cũ nát kia ra.
"Chào quý bà! Tôi đến làm khách đây!" Lâm Ân hô lớn.
Trong phòng là một mảnh hắc ám, từng luồng hơi thở mốc meo nồng đậm đập vào mặt.
Lâm Ân cẩn thận đi vào.
Giữa vùng hắc ám, hắn mơ hồ nghe được từng âm thanh “Loạt xoạt loạt xoạt” của thứ gì đó đang nhúc nhích.
Như thể xung quanh nơi này có thứ gì đó đang treo ngược mình, phát ra động tĩnh nhỏ bé rất giống tiếng xiềng xích va chạm vào nhau “Keng keng”.
Mà ngay tại thời điểm đó.
Hô —— Những cây nến được gắn trên vách tường xung quanh, lần lượt từng cây bừng sáng lên ngọn lửa, và chỉ trong nháy mắt, chúng đã chiếu sáng khắp gian phòng.
Mà Lâm Ân cũng lập tức nhìn thấy hoàn cảnh xung quanh. Đúng là ở nơi này có rất nhiều những đoạn xiềng xích được gắn móc câu, treo trên trần nhà, thả rơi xuống dưới, trên mỗi một cái móc câu kia, lại có một con người bị lột da, đang hong gió!
Thậm chí Lâm Ân còn có thể rõ ràng trông thấy biểu cảm vặn vẹo đến biến dạng, bị đọng lại trên gương mặt của bọn họ.
Hiển nhiên, trước khi tên Ma Đầu Heo kia chết đi, nơi này vẫn luôn là một cái lò sát sinh máu tanh mà tàn nhẫn.
Lâm Ân vươn tay, chọc chọc vào mặt một bộ thi thể đang được treo ngược ngay trước mặt mình.
"Không đẹp trai bằng ta."
Hắn lắc lắc đầu rồi vươn tay, đẩy người bị treo ngược kia ra, tiếp tục tiến về phía trước.
Ngay sau đó, Lâm Ân lại nhìn thấy ở khoảng giữa của căn phòng này, có đặt một cái bàn tứ phương, bên trên có một chiếc khăn trải bàn màu máu đỏ, với hai ngọn nến đang bập bùng cháy.
Bên cạnh bàn là một đôi giày cao gót.
Không khí lập tức trở nên quỷ dị và hoàn toàn xa lạ nói không nên lời.
"Quý bà ơi, chị đang ở đâu rồi?" Lâm Ân hô to.
Nhưng không người đáp lại.
Lâm Ân trừng lớn hai mắt, rồi nhún vai tỏ vẻ không quá quan tâm.
Sau đó, hắn đưa mắt nhìn thấy chiếc ghế dựa có vẻ như được chuẩn bị cho mình ở ngay bên cạnh chiếc bàn tứ phương kia, và không chút do dự lại tiến lên, đặt mông ngồi xuống,
...
Mà cùng lúc ấy, tại một nơi nào đó trên lầu hai, bên trong có vô số những sợi xúc tu đặc sệt, dấp dính đang “Hoa lạp lạp” mà leo lên vách tường.
Huyết Y Ác Linh nheo mắt, nhìn chằm chằm vào chiếc gương tản ra ánh sáng nhạt đang phản chiếu hình ảnh ở lầu một trước mặt, trong mắt cô ta tràn đầy hàn ý.
"Các vị, tên bác sĩ kia đến đây rồi. Mấy người đã muốn xem tử hình công khai như vậy, thì hôm nay tôi sẽ cho mọi người nhìn đến đã mắt thì thôi."
Thị Giới.
Vào giờ khắc này, trên một khung màn ảnh truyền hình trực tiếp bên trong kênh khu vực đang hiện lên hình ảnh trong gương.
Mà người theo dõi đã tăng lên tới 541!
【 Huyết Oa Oa 】: "Tôi cảm thấy chuyện này không được ổn lắm, dù sao hắn cũng là học trò của Cưa Máu, nếu hiện giờ hắn bị chỉnh chết, chỉ sợ lúc Cưa Máu trở về, ông ta sẽ rất kinh khủng!"
【 Quỷ Chết Cháy 】: "Nữ vương mà sợ ông ta sao? ! Tên Cưa Máu kia chính là sát nhân ma biến thái, tên học trò này của ông ta cũng là tiểu sát nhân ma biến thái, hơn nữa một Nhân tộc lại dám kiêu ngạo như vậy tại hẻm Du Hồn của chúng ta, hắn nên trả giá thật đắt!"
【 Khô Lâu Ma 】: "@ Ác Linh Nữ Vương, chị định giết hắn như thế nào?"
Trước mặt gương, Huyết Y Ác Linh lạnh lùng cười, lại vươn tay nhẹ nhàng vén mái tóc dài của mình, cất giọng châm chọc nói: "Tôi sẽ không dễ dàng giết chết hắn như vậy đâu, nếu đã là nhân loại, thì chẳng phải phương thức xử quyết hắn tốt nhất chính là trước tiên đánh tan tinh thần của hắn sao?"
"Chẳng lẽ mấy người không muốn trông thấy vẻ mặt hoảng sợ của hắn? Tôi nghĩ, hình ảnh kia sẽ rất thú vị đó!"
Nói đến đây, Huyết Y Ác Linh chợt quay đầu, nhìn cô bé đáng yêu đang “Vù vù” ngủ vô cùng dễ thương trong góc phòng,
Nếu không phải cô ta đã biết tên Nhân tộc kia giở trò quỷ, chỉ sợ cô ta cũng thật sự bị hắn lừa gạt rồi!
Con gái đáng thương của ta.
Rõ ràng con có thể trở thành một tay thợ săn mạnh mẽ mà vặn vẹo, nhưng hiện tại, con chỉ có thể trở thành cô bé đáng yêu, nhưng đáng yêu mà vô dụng.
Tất cả những chuyện này đều do thằng khốn kia giở trò quỷ!
Huyết Y Ác Linh đột ngột quay đầu lại, gắt gao nhìn chằm chằm vào mặt gương, nói:
"Các vị, đây là cảnh tượng đã được tôi tỉ mỉ bố trí, mấy người cứ chờ để xem hắn chết như thế nào đi!"
Ngay lập tức, cô ta giật một sợi xúc tu đang treo ở phía trên xuống dưới.
Ken két——
Giống như một thứ gì đó vừa bị kích hoạt.
...
Bạn cần đăng nhập để bình luận