Đỉnh Cấp Khí Vận, Lặng Lẽ Tu Luyện Ngàn Năm

Chương 37: Nguyên Anh tầng bốn, Pháp Thiên Tượng Địa

Hàn Tuyệt tiếp nhận lông vũ màu đỏ, thăm dò thần thức vào trong đó.

Ngay sau đó, cảm giác được một luồng lực lượng cường đại ngăn cản thần thức của hắn.

Xem ra cần thần thức Hóa Thần mới có thể mạnh mẽ xông vào.

Dương Thiên Đông có độ hảo cảm 3 sao với hắn, có lẽ không lừa gạt hắn.

"Vậy vi sư thu nhận trước, đầu tiên ngươi hãy tu luyện linh lực mười năm, vi sư thích tu sĩ khổ tu, nếu ngươi có biểu hiện tốt, vi sư sẽ truyền thụ pháp thuật cho ngươi."

Hàn Tuyệt mở miệng nói, nghe vậy, Dương Thiên Đông vội vàng cảm tạ.

Hàn Tuyệt chỉ về bên cạnh, nói: "Ngươi tìm một chỗ đả tọa tu luyện đi."

Sau đó, Hàn Tuyệt nhắm mắt lại, bắt đầu tu luyện.

Dương Thiên Đông đứng dậy tìm một cái góc nhỏ ngồi xuống.

Gã không dám nhìn Hàn Tuyệt, sợ có chỗ mạo phạm, lập tức bắt đầu tu luyện.

Rất nhanh, gã phát hiện linh khí trong động phủ này cực kỳ nồng đậm.

Là nơi tốt để tu tiên!

. . .

Từ khi thêm trận tụ linh và thiên tài địa bảo mới vào động phủ, linh khí trong động phủ lại càng thêm nồng đậm, tốc độ tu hành của Hàn Tuyệt cũng càng lúc càng nhanh.

Thoáng chớp mắt, mười năm qua đi.

Tu vi của Hàn Tuyệt đạt tới Nguyên Anh cảnh tầng bốn.

Tốc độ đột phá như vậy tuyệt đối là siêu việt phàm nhân.

Dựa theo tốc độ tu hành này, đột phá đến Hóa Thần, cũng không tính là xa xôi.

Hàn Tuyệt mở mắt.

Dương Thiên Đông trong mười năm này, tu vi đạt tới Trúc Cơ cảnh tầng sáu.

Mười năm đột phá năm tầng tiểu cảnh giới.

Tốc độ cũng không tệ lắm.

Quả thực cũng được tính là thiên tài!

Hàn Tuyệt mở miệng gọi: "Đồ nhi."

Dương Thiên Đông chợt bừng tỉnh, vội vàng quỳ bái Hàn Tuyệt.

"Mười năm này cảm giác như thế nào?" Hàn Tuyệt hỏi.

Dương Thiên Đông hồi đáp: "Được ích lợi không nhỏ, không chỉ có tu vi được tăng trưởng, còn ngộ được rất nhiều đạo lý."

Trời ạ!

Cũng mười năm rồi!

Dương Thiên Đông trong lòng kêu rên.

Mười năm này, gã tuyệt vọng không biết bao nhiêu lần.

Nhưng gã cảm thấy đây là Hàn Tuyệt đang khảo nghiệm, gã không thể hời hợt.

Nếu ngay cả cửa ải thứ nhất cũng không thể vượt qua, Hàn Tuyệt tuyệt đối sẽ không nhận gã làm đệ tử thân truyền.

Hàn Tuyệt nhíu mày, người này còn ngộ được đạo lý?

Thổi phồng!

Lão tử bế quan hơn một trăm năm, cũng không ngộ được cái gì, ngươi nên bớt chém gió a!

Hàn Tuyệt cảm thấy cần phải rèn luyện một chút, nói: "Ra ngoài làm nhiệm vụ đi, ta nhớ được trong Nhiệm Vụ Lâu của tông môn, có bảng cống hiến hàng tháng, chờ ngươi trở thành đệ nhất trên bảng cống hiến hãy trở lại."

Dương Thiên Đông vừa nghe, lập tức đứng dậy.

Vừa động thân, thiếu chút nữa ngã sấp xuống.

Ngồi suốt mười năm, nửa người dưới của gã cũng cứng lại.

Gã vội khom lưng hành lễ, xoay người rời đi.

Hàn Tuyệt phất tay, mở ra cửa động.

Sau khi Dương Thiên Đông rời đi, Hàn Tuyệt suy nghĩ một chút, lấy ra Thần Niệm Đan mà lúc trước giết Hóa Thần cảnh được hệ thống ban thưởng.

Thần Niệm Đan chuyên dùng để tăng cường thần thức.

Sau khi tăng cường thần thức, hắn sẽ xem thử lông vũ màu đỏ Dương Thiên Đông hiến cho hắn.

Trong bình thuốc tổng cộng có chín viên, Hàn Tuyệt lập tức phục dụng.

Nuốt vào Thần Niệm Đan, Hàn Tuyệt tức thì có loại cảm giác mê muội.

Không biết trôi qua bao lâu.

Lúc thanh tỉnh hắn phát hiện thần thức của mình tăng cường gấp đôi.

Hắn không khỏi vui mừng.

Đan dược này có chút lợi hại a!

Hàn Tuyệt tiếp tục phục dụng.

Nửa tháng sau.

Chín viên Thần Niệm Đan đều phục dụng xong, hiệu quả xuất sắc, thần thức của hắn tăng vọt.

Tăng cường không chỉ gấp mười lần!

Đan dược này phục dụng càng nhiều, hiệu quả tăng cường càng mạnh, vô cùng thần kỳ.

Hàn Tuyệt lấy ra lông vũ màu đỏ, thăm dò thần thức vào trong đó.

Ầm!

Luồng lực cản cường đại lại xuất hiện!

Hàn Tuyệt cắn răng kiên trì.

Tiến thần thức vào!

Đại khái liên tục ba giây, hắn chọc thủng được lực cản này.

Ngay sau đó, một cỗ ký ức khổng lồ dũng mãnh vào trong đầu Hàn Tuyệt.

Thần thông!

Pháp Thiên Tượng Địa!

Đây là một loại thần thông giúp cho thân hình tăng trưởng vạn lần.

Thần thông này đã từng xuất hiện rất nhiều trong thần thoại, luyện đến đại thành, có thân thể vạn trượng!

Hàn Tuyệt vui mừng, thần thông phô trương lớn, hắn thích!

. . .

Giữa dãy núi, một nhóm tu sĩ đang đi qua.

Đi ở đằng trước chính là Mạc Phục Cừu.

Bây giờ Mạc Phục Cừu đã thành tựu Kim Đan, chân chính trở thành đệ tử hạch tâm.

Trừ gã và hai nam đệ tử khác, những người còn lại đều còn trẻ, là thiếu niên, thiếu nữ.

"Phía trước chính là Ngọc Thanh Tông sao?"

"Ài, ta có thể trúng tuyển hay không a!"

"Không trúng tuyển là bình thường, về sau đối tốt với ta một chút, ta cho ngươi làm đồng tử thổi sáo, bằng vào bổn sự thổi sáo của ngươi, luyện thêm nữa cũng không tệ."

"Trong mười tám phong thì phong nào lợi hại nhất a?"

"Không rõ ràng, đến lúc đó Mạc tiền bối sẽ dẫn chúng ta đi giới thiệu với các phong."

Những thiếu niên và thiếu nữ này đều là đệ tử mới của Ngọc Thanh Tông, gần đây Mạc Phục Cừu tiếp nhiệm vụ, chịu trách nhiệm thu nhận đệ tử.

Đạo Lôi lão tiên muốn nâng đỡ Mạc Phục Cừu, chỉ làm đệ tử hạch tâm thì chưa đủ, còn phải cầm quyền.

Thu nhận đệ tử, là cách dễ dàng nhất để lôi kéo được một nhóm quan hệ.

Nghe tiếng thảo luận sau lưng, Mạc Phục Cừu nở nụ cười.

Nhớ năm đó, lúc gã gia nhập Ngọc Thanh Tông cũng hưng phấn như vậy.

Đúng lúc này!

Một tiếng xé gió từ phía trước truyền đến, Mạc Phục Cừu vô thức rút kiếm, vung kiếm chém tới, chém vỡ một mũi tên trúc, ngay sau đó, mảnh vỡ mũi tên trúc hóa thành khói độc, lan tràn ra bốn phương tám hướng.

"Lui về sau, có địch tập kích!"

Mạc Phục Cừu trầm giọng nói, gã nhảy lên, vung kiếm chém về phía kẻ đánh lén.

Đó là một gã thoa y nhân, mũ trùm kín khuôn mặt, gã rút ra hai thanh loan đao từ sau lưng, lưỡi đao sáng loáng nhìn rất âm lãnh.

Đối mặt Mạc Phục Cừu đang đánh tới, thoa y nhân nhoáng một cái, vậy mà biến ra năm đạo phân thân, nhất tề chém về phía Mạc Phục Cừu.

Mạc Phục Cừu vung kiếm chém tới, lôi điện lập lòe, hóa thành một cái lưới lớn đánh về phía thoa y nhân và đám phân thân của gã.

Thoa y nhân xoay tròn cơ thể rất nhanh, hóa thành gió lốc màu đen, cưỡng ép xé nát lưới lôi điện.

Mạc Phục Cừu cũng không hoảng loạn, tay trái bấm pháp quyết, vỗ xuống đất, lôi điện quét đi dọc theo mặt đất, tốc độ cực nhanh.

Thoa y nhân vừa rớt xuống đất, thì bị lôi điện cuốn lấy, toàn thân run rẩy.

Mạc Phục Cừu xông lên, chuẩn bị hàng phục đối phương.

Ầm!

Mặt đất bên cạnh bỗng nhiên nổ tung, lại thêm một tên thoa y nhân chui từ dưới đất lên, vung đao chém về phía Mạc Phục Cừu.

Mạc Phục Cừu thầm mắng, kẻ địch có lai lịch thế nào?

Dám nháo sự tại địa bàn của Ngọc Thanh Tông!

Mạc Phục Cừu vừa định hành động, một lá bùa từ mặt đất phía sau hiện lên, nhanh chóng áp vào trên lưng của Mạc Phục Cừu.

Mạc Phục Cừu lập tức không thể động đậy, trực tiếp cứng tại nguyên chỗ.

Phốc!

Thoa y nhân một đao đâm xuyên lồng ngực Mạc Phục Cừu, máu tươi vẩy ra dọc theo lưỡi đao.

Con ngươi của Mạc Phục Cừu phóng đại, ánh mắt không thể tin, trong lòng tràn đầy tuyệt vọng.

Không xong!

Những người khác đều nháo nhào lui về phía sau, thấy Mạc Phục Cừu bị trọng thương, ai cũng vô cùng hoảng sợ!

"Tất cả mọi người quỳ xuống, chúng ta chỉ bắt Mạc Phục Cừu, nếu các ngươi dám nhiễu loạn, đều phải chết!"

Một tên thoa y nhân trầm giọng quát, những đệ tử kia sợ tới mức chân mềm nhũn, nhao nhao quỳ xuống.

Đám thiếu niên và thiếu nữ chưa ai từng gặp qua tình cảnh bực này, bọn họ sắc mặt trắng bệch, toàn thân run rẩy, không dám mở miệng.

Mạc Phục Cừu không cách nào nhúc nhích, gắt gao nhìn kỹ thoa y nhân trước mắt, trầm giọng hỏi: "Các ngươi đến cùng là ai?"

"Thiên cương địa sát, thoa y quỷ mị, Ngọc Thanh Tông phạm vào đại kỵ, trước bắt ngươi về, chỉ có thể nói cho ngươi biết, đại kiếp nạn của Ngọc Thanh Tông đến rồi!"

Thoa y nhân trầm giọng nói, thanh âm khàn khàn.

Mạc Phục Cừu vừa nghe, trừng to mắt, mặt lộ vẻ khó tin.

Đúng lúc này.

Ầm ầm !

Giữ dãy núi chẳng biết lúc nào xuất hiện một người khổng lồ, nửa người trên ẩn vào trong mây, dãy núi cao nhất xung quanh cũng chỉ cao tới eo của người khổng lồ, tràng cảnh cực kỳ hùng tráng.

Tại trước mặt người khổng lồ, tất cả mọi người cảm giác chính mình thật nhỏ bé, giống như con sâu cái kiến.

Hai tên thoa y nhân bị dọa đến nỗi tay run cầm cập.

Bởi vì người khổng lồ này mặc đạo bào Ngọc Thanh Tông!
Bạn cần đăng nhập để bình luận