Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1091. Năm mươi năm tu hành, cuối cùng cũng trở thành Thiên Thánh! (2)



Chương 1091. Năm mươi năm tu hành, cuối cùng cũng trở thành Thiên Thánh! (2)




Nhưng cũng không phải kiểu “ngang ngược không nói đạo lý” như Lục Trường Sinh.
Hoàn toàn không để ý đến lợi ích của những đệ tử ngoại môn khác.
Ngay cả các trưởng lão chấp sự cũng có chút bối rối.
“Cái này…”
“Lục chân truyền, hồ Thiên Thánh rất lớn, nếu không điện Chấp Sự chia ra một khu vực riêng để Lục chân truyền sử dụng. Sẽ không cho ai đến quấy rầy Lục chân truyền.”
Trưởng lão chấp sự cố gắng đưa ra phương án tốt nhất.
Lục Trường Sinh nhìn thoáng qua trưởng lão chấp sự.
Trưởng lão chấp sự này là người tốt.
Hắn còn suy xét thay cho đệ tử ngoại môn.
Chỉ có điều, hình như đối phương đã hiểu lầm.
Lục Trường Sinh lắc đầu nói: “Trưởng lão chấp sự, ta nghĩ ngươi hiểu lầm rồi.”
“Ta xin phong tỏa Thiên Sinh Trì, không phải là vì sợ người khác ảnh hưởng đến ta, mà là vì ta sợ mình sẽ ảnh hưởng đến người khác.”
“Có ta ở đây, chỉ sợ những người khác không thể tấn chức lên Thiên Thánh...”
Lục Trường Sinh nói thật.
Hắn là vì bảo vệ những đệ tử muốn tấn chức lên Thiên Thánh khác.
Tuy nhiên, lời này vừa nói ra, mọi người càng thêm choáng váng.
Ý của hắn là gì?
Việc tấn chức lên Thiên Thánh của hắn còn có thể ảnh hưởng đến những võ giả khác cũng đang tấn chức Thiên Thánh?
Điều này chưa từng nghe nói đến.
Phải biết, võ giả có được sức mạnh to lớn là từ chính mình.
Cho dù tấn chức Thiên Thánh cũng là luyện hóa Võ đạo vào trong cơ thể mình.
Chuyện này sao có thể ảnh hưởng đến những người khác?
“Lục chân truyền, chuyện này ngươi nói nghiêm túc sao?”
Trưởng lão chấp sự vẫn không thể tin được.
“Đương nhiên đó là sự thật.”
“Nếu có đệ tử ngoại môn nào muốn tấn chức lên Thiên Thánh, bọn họ vừa đến sẽ hiểu.”
“Trưởng lão chấp sự, việc này có thể xử lý được không?”
Lục Trường Sinh khiến mọi người không nói nên lời.
Nếu không tin thì có thể đến đó xem.
Bây giờ không có lý do gì để bác bỏ.
Suy cho cùng cũng là vì thân phận của Lục Trường Sinh.
Đệ tử chân truyền!
“Có thể xử lý!”
“Lục chân truyền chuẩn bị khi nào bước vào hồ Thiên Thánh?”
Lục Trường Sinh suy nghĩ một chút nói: “Ba ngày sau.”
“Được rồi, vậy thì ba ngày sau phong tỏa hồ Thiên Thánh, đến lúc đó Lục chân truyền có thể trực tiếp đi vào hồ Thiên Thánh. Chúng ta cam đoan sẽ không để bất kỳ đệ tử nào vào trong.”
“Vậy làm phiền các vị trưởng lão của điện Chấp Sự.”
Nói xong thì Lục Trường Sinh xoay người, rời khỏi điện Chấp Sự.
Sau khi Lục Trường Sinh rời đi, rất nhiều đệ tử trong điện Chấp Sự lập tức mất đi sự dè chừng.
Mọi người bắt đầu nghị luận.
Thậm chí còn có vẻ vô cùng phấn khích.
“Lục chân truyền cuối cùng cũng chuẩn bị tấn chức Thiên Thánh, đến lúc đó chắc chắn phải đến xem.”
“Đúng vậy, Lục chân truyền có thể hành động trịnh trọng như vậy, thậm chí phong tỏa toàn bộ hồ Thiên Thánh. Hắn tấn chức lên Thiên Thánh có gì đặc biệt sao?”
“Ba ngày sau đi hồ Thiên Thánh xem thì biết.”
“Quan sát một vị chân truyền tấn chức lên Thiên Thánh, đây cũng không phải là chuyện thường dễ, chỉ có thể ngẫu nhiên gặp được, không thể cố tình tìm thấy.”
“Có tin đồn rằng Lục chân truyền chính là Vạn Đạo chi chủ, nhưng không biết có phải thật hay không. Lần này tấn chức lên Thiên Thánh có thể biết được, rốt cuộc thì ngài ấy có phải là Vạn Đạo chi chủ trong truyền thuyết hay không?”
Rất nhiều đệ tử đều thấy tò mò.
Có quá nhiều tin đồn về Lục Trường Sinh.
Bọn họ vừa lúc có thể đi xem một chút để biết thật giả ra sao.
Lục Trường Sinh trở lại động phủ.
Suy nghĩ của hắn sớm đã ổn định lại.
Tấn chức lên Thiên Thánh mà thôi, chỉ cần Lục Trường Sinh muốn, hắn có thể tấn chức lên Thiên Thánh bất kỳ lúc nào.
Nhưng cái khó ở đây là việc Lục Trường Sinh phải dùng công pháp Thiên Thánh mà chính mình thôi diễn ra để tấn chức lên Thiên Thánh.
Công pháp thôi diễn ra dù có hoàn hảo đến đâu, chỉ cần một ngày không được thực tiễn thì không thể coi là công pháp chân chính.
Có đôi khi, đủ loại vấn đề không thể tưởng tượng luôn có thể phát sinh.
“Sau tám tháng, ta cuối cùng cũng thôi diễn ra một bộ công pháp Thiên Thánh phù hợp với bản thân, vậy thì gọi nó là Vạn Đạo công pháp!”
Lục Trường Sinh thấp giọng lầm bầm.
Vạn Đạo công pháp, tên như ý nghĩa, chính là thích hợp Vạn Đạo chi chủ dùng để tấn Đăng Thiên Thánh.
Tất nhiên, chỉ có Lục Trường Sinh, Vạn Đạo chi chủ này là thích hợp nhất.
Nếu như là Vạn Đạo chi chủ khác, có thể hoặc nhiều hoặc ít cũng phù hợp, cũng có thể phù hợp tới tám chín phần.
Nhưng chắc chắn sẽ không thể đạt tới mười phần như Lục Trường Sinh!
Suy cho cùng thì đây là công pháp được thiết kế riêng dựa trên Võ đạo của chính hắn.
Với ngộ tính gần tám triệu của Lục Trường Sinh, hắn phải mất tận tám tháng, điều này cho thấy việc chế tạo ra Vạn Đạo công pháp khó đến mức nào.
Tất nhiên, Vạn Đạo công pháp cũng đã được Lục Trường Sinh suy diễn và tính toán nhiều lần.
Nó bù đắp tất cả những điểm yếu mà Lục Trường Sinh có thể nghĩ ra.
Về cơ bản, Lục Trường Sinh đã không còn tìm được khuyết điểm nào nữa.
Cốt lõi của Vạn Đạo công pháp chính là một vạn loại Võ đạo.
Sử dụng một vạn loại Võ đạo, không ngừng hấp thu bất luận quy tắc gì về “Võ đạo” trong hư không, chuyển hóa thành lực lượng để “luyện thể”, từ đó rèn luyện cơ thể hết lần này đến lần khác.
Đây là quá trình tự động rèn luyện.
Thử nghĩ xem, sức mạnh của quy tắc rút ra từ một vạn loại Võ đạo đáng sợ đến mức nào?
  
Trong suy nghĩ của Lục Trường Sinh, kiếm đạo có thể rèn luyện thân thể, đao đạo cũng có thể rèn luyện thân thể.
Coi thân thể như một thanh bảo đao tuyệt thế, hoặc một thanh thần kiếm vô song, v.v.
Nói tóm lại, coi đó là một kiện bảo vật để rèn luyện.
Điều này đòi hỏi rất nhiều về mặt thể chất.
Nếu thân thể không mạnh mẽ, mà dùng Vạn Đạo công pháp tấn chức lên Thiên Thánh, hấp thu lực lượng Võ đạo để rèn luyện thể chất, thân thể có thể sẽ không chịu nổi mà suy sụp ngay lập tức.
Đến lúc đó, ngược lại là biến khéo thành vụng.
Nhưng Lục Trường Sinh không cần lo lắng vấn đề này. Hết chương 1091.



Bạn cần đăng nhập để bình luận