Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1186. Cửu công chúa quay về Thần Đô! Lần đầu tiên Lục Trường Sinh ra tay, mọi người đều chấn động! (4)



Chương 1186. Cửu công chúa quay về Thần Đô! Lần đầu tiên Lục Trường Sinh ra tay, mọi người đều chấn động! (4)




Nếu thất bại, Âu Dương gia sẽ xong đời.
Đương nhiên, tiền đề là phủ công chúa phải có ưu thế. Không cần biết là ưu thế trên phương diện nào, tóm lại là phải làm Âu Dương gia nhìn thấy ưu thế, không thể không nhìn thấy chút hy vọng nào được. Nếu không nhìn thấy hy vọng, sao Âu Dương Phủ có thể thuyết phục những người còn lại trong Âu Dương gia được?
“Công chúa điện hạ, nếu ngươi có tự tin, vậy tiểu bối Âu Dương gia chúng ta xin phép được mạo pham luận bàn với Lục tiên sinh một ván.”
Trong lòng Âu Dương Phủ cũng đã đưa ra quyết định.
Sau đó, hắn mời Cửu công chúa và Lục Trường Sinh đi tới sân diễn võ.
Dưới sân diễn võ đã có ba người của Âu Dương gia đang đợi.
“Công chúa điện hạ, ba người này đều là tài tuấn trẻ tuổi trong Âu Dương gia chúng ta. Tuy vẫn còn trẻ, nhưng thực lực không hề yếu, đều đã luyện hóa thần vật, đúc thành căn cơ Linh Thể.”
“Lục tiên sinh, không biết ngươi muốn luận bàn với ai trước?” Âu Dương Phủ hỏi.
Lục Trường Sinh chỉ nhìn lướt qua đã biết được thực lực của ba người này.
Chỉ là căn cơ Linh Thể nhỏ bé mà thôi.
Thật ra từ lúc bước vào Thần Đô, hắn đã phát hiện ra số người đúc thành căn cơ Thần Thể ở nơi đây vô cùng ít ỏi.
Hiển nhiên, muốn đúc thành căn cơ Thần Thể vô cùng khó khăn.
Hắn nghĩ lại bản thân mình, đúc thành căn cơ Luân Hồi Thần Thể khó khăn cỡ nào.
Nếu không phải hắn dùng phân thân, lại dùng bản thể không ngừng chống đỡ phân thân thì sao có thể đúc thành căn cơ Luân Hồi Thần Thể cơ chứ?
Những Thần Thể khác cũng tương tự.
Phân thân của Lục Trường Sinh còn là phân thân cấp bậc Địa Thánh, thậm chí bản thể còn là Thiên Thánh.
Nhưng thế thì sao nào?
Thân thể cấp bậc Thiên Thánh còn khó có thể đúc thành căn cơ Thần Thể, huống hồ những người trong Côn Ngô giới này chỉ là người bình thường.
Cơ thể máu thịt bình thường, muốn đúc thành căn cơ Thần Thể không khác gì người si nói mộng.
Đương nhiên Côn Ngô giới rất rộng lớn, có đủ loại bí mật.
Ví dụ như, khí vận.
Nếu khí vận lớn đến một mức độ nhất định, dù là người bình thường, e là cũng sẽ đúc thành căn cơ Thần Thể trong mơ màng.
Hoặc là dùng thần vật vô cùng đặc biệt nào đó, có lẽ cũng có thể làm người bình thường đúc thành căn cơ Thần Thể.
Nhưng người như vậy quá ít.
Đây cũng chính là nguyên nhân sau khi Cửu công chúa biết Lục Trường Sinh đã luyện hóa Luân Hồi châu, đúc thành Luân Hồi Thần Thể đã lập tức mời chào hắn. Thậm chí còn có thể chấp nhận điều kiện “vô lễ” của hắn.
Chính là vì dù ở Thần Đô, Lục Trường Sinh khi đã đúc thành căn cơ Thần Thể cũng thuộc về sự tồn tại đứng đầu.
Sao Cửu công chúa có thể bỏ lỡ một cường giả như vậy được?
Thật ra, dù nàng lấy được Luân Hồi châu cũng không thể làm người đúc thành căn cơ Thần Thể.
Nhiều lắm là nghiên cứu, hoặc dùng Luân Hồi châu để đổi lấy những lợi ích khác mà thôi.
Không ngờ lại bất ngờ phát hiện ra Lục Trường Sinh.
Chuyện này là niềm vui ngoài ý muốn, vượt qua mục tiêu ban đầu của Cửu công chúa quá nhiều!
Đương nhiên, sau khi tới Thần Đô, Lục Trường Sinh mới biết phân thân đúc thành căn cơ Thần Thể của hắn có sức nặng cỡ nào.
“Không cần, ba người các ngươi cùng lên luôn đi.” Lục Trường Sinh nhìn thoáng qua ba người rồi nó với vẻ bình thản.
“Hả?”
“Ba người cùng lên…”
“Lục tiên sinh đúng là tự tin! Tuy Âu Dương gia chúng ta không dùng võ lập gia, nhưng ba người này đều là tiểu bối xuất sắc nhất trong gia tộc. Ngươi làm vậy cũng quá coi thường Âu Dương gia chúng ta rồi đó.”
Trong lúc nhất thời, rất nhiều người của Âu Dương gia đều cảm thấy hơi khó chịu.
Bởi vì lời nói của Lục Trường Sinh thật sự đã hơi “coi thường” bọn họ.
Nhưng Lục Trường Sinh lại khẽ lắc đầu rồi nói: “Xin lỗi, gia chủ Âu Dương gia đừng hiểu nhầm.”
“Không phải Lục mỗ coi thường Âu Dương gia, mà là ta cảm thấy cao thủ trong toàn bộ Thần Đô cũng đều giống nhau, không chỉ mỗi Âu Dương gia.”
“Xì xào.”
Lục Trường Sinh vừa nói ra những lời này, càng gây ra sóng to gió lớn hơn.
Lời nói này của hắn không chỉ “coi thường” gia tộc Âu Dương, mà còn coi thường tất cả cao thủ trong Thần Đô.
Hành động này đã không chỉ đơn giản là ngông cuồng và tự đại nữa rồi.
Mà là tự phụ!
Là ngu xuẩn!
Chẳng lẽ Thần Đô rộng lớn như vậy đều không đáng để Lục Trường Sinh liếc mắt một cái?
“Ba người các ngươi cùng lên!”
“Để chúng ta được mở rộng tầm mắt, xem xem rốt cuộc Lục tiên sinh có thủ đoạn thông thiên gì?”
Trong lòng Âu Dương Phủ cũng cảm thấy tức giận.
Hắn cảm thấy Lục Trường Sinh thật sự quá ngông cuồng, tự đại.
Một người ngông cuồng và tự đại như vậy lại được Cửu công chúa mạnh mẽ mời chào sao?
Hắn phải nhìn kỹ khả năng nhìn người của Cửu công chúa mới được.
Nhưng Cửu công chúa lại không nói gì.
Ở Lương thành, Lục Trường Sinh không phải người ngông cuồng tự đại như vậy.
Bây giờ hắn nói ra những lời làm người ta khiếp sợ như vậy chắc chắn có nguyên nhân.
Tất nhiên nàng không tiện can thiệp.
Huống hồ, người tập võ phải xem thực lực!
Đúng là Lục Trường Sinh có mục đích.
Lần này hắn tới Thần Đô không cần khiêm tốn, mà cần phải cố gắng làm mình nổi bật, càng nổi bật càng tốt.
Hắn muốn đạt được một lượng lớn thần vật, không nổi bật thì sao mà được?
Nổi bật mới có thể bị nhiều thế lực chú ý, mới có thể đạt được đủ loại thần vật.
Một người không có tiếng tăm gì trong Thần Đô sao có thể lấy được một lượng lớn thần vật cơ chứ?
Điều này không phù hợp với mục tiêu của hắn.
“Vèo vèo vèo.”
Khi giọng nói của Âu Dương Phủ vang lên, ba cao thủ trẻ tuổi của gia tộc Âu Dương sôi nổi đáp xuống sân diễn võ.
Ba người đều trầm lặng, ít lời, nhưng sau khi đứng trên sân diễn võ, trên người bọn họ lại tràn đầy chiến ý.
Chiến ý khủng bố bay lên cao, chỉ thẳng về phía Lục Trường Sinh!
Lục Trường Sinh thì bước từng bước, chậm rãi đi lên sân diễn võ.
“Giết!” Hết chương 1186.



Bạn cần đăng nhập để bình luận