Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1271. Đạo tràng Hồng Trần cảm ngộ “Đạo”, trong lòng Lão Quy quá kinh ngạc! (4)



Chương 1271. Đạo tràng Hồng Trần cảm ngộ “Đạo”, trong lòng Lão Quy quá kinh ngạc! (4)




Dường như muốn làm bất cứ chuyện gì trong thủy phủ, đều không thoát khỏi tiêu chuẩn này.
“Đi thôi, ta đi xem thử là bài kiểm tra thế nào? Lại là tiêu chuẩn như thế nào?”
Lục Trường Sinh biết, cuối cùng hắn cũng không thể tránh được chuyện này.
Nếu đã như vậy, vậy thì không trốn nữa.
Đi xem tiêu chuẩn Hồng Trần Tiên Liễu Vân định ra.
“Haiz, cuối cùng vẫn phải đi thử một lần.”
“Nếu ngươi không đi thử một lần, nhất định sẽ không cam lòng.”
“Nhưng ta vẫn muốn nói, tiêu chuẩn chủ nhân định ra, thật sự quá hà khắc, chứ đừng nói đến chuyện vượt qua bài kiểm tra...”
Lão Quy lắc đầu, nhưng vẫn dẫn Lục Trường Sinh đi đến khu vực trung tâm thủy phủ -- Đạo tràng Hồng Trần!
Đúng, chính là đạo tràng Hồng Trần!
Đạo tràng Hồng Trần ở ngay trong thủy phủ.
Nhưng Lục Trường Sinh chỉ vào thủy phủ, trên thực tế, hắn vẫn chưa bước vào đạo tràng Hồng Trần.
Đạo tràng chân chính được ẩn giấu trong thủy phủ.
Thủy phủ nói lớn không lớn, nhưng nói nhỏ cũng không nhỏ.
Hơn nữa có rất nhiều khu vực ngăn cách ý thức dò thám.
Lục Trường Sinh cũng không thể nào tìm thấy mỗi một góc của thủy phủ.
Lão Quy lập tức dẫn Lục Trường Sinh đến một gian thạch thất, nó nói với Lục Trường Sinh: “Ngươi đã chuẩn bị xong chưa? Bên trong chính là đạo tràng Hồng Trần chân chính, là đạo tràng của Tiên Nhân chân chính….”
Nhìn dáng vẻ thận trọng kì sự của Lão Quy, Lục Trường Sinh khẽ gật đầu.
Nhưng hắn cũng rất khó hiểu.
Không phải chỉ là vào một căn phòng thôi sao?
Có thể thần kỳ đến mức nào?
Vậy mà Lão Quy lại nghiêm túc như vậy.
Thế là, Lão Quy mở cửa thạch thất.
“Ầm ầm.”
Cửa lớn mở ra, Lục Trường Sinh không bước vào ngay lập tức.
Mà hắn bắt Lão Quy trước, miễn cho bản thân bị Lão Quy tính kế.
Vẫn phải tiểu tâm cẩn thận.
Sau cửa đá đen kịt một màu, Lục Trường Sinh cũng không biết tình huống bên trong như thế nào.
Nhưng hắn vẫn bước ra một bước, lập tức bước vào trong phòng.
“Ầm.”
Lục Trường Sinh cảm thấy trong đầu nổ vang một trận.
Trước mắt hắn là bóng tối vô biên.
Nhưng rất nhanh, ánh sáng xuất hiện trước mắt hắn.
Ánh sáng chói lọi.
Lục Trường Sinh nhìn bốn phía.
Đây nào phải là căn phòng đen kịt gì chứ?
Rõ ràng là một vùng núi rừng.
Có núi cao, có sông ngòi, có hoa cỏ cây cối, thậm chí còn có chim sẻ cá tôm.
Gió khẽ lướt qua mặt, dường như có hơi lạnh.
Lục Trường Sinh vươn tay ra.
Ánh sáng mặt trời chiếu vào tay, thật sự quá chân thực.
“Đây... chính là đạo tràng Hồng Trần?”
Lục Trường Sinh cảm thấy chấn động!
Hắn có thể nhớ rõ ràng, đây là thủy phủ dưới con sông lớn.
Không phải núi rừng gì cả, không có núi cao nào cả.
Nhưng mà, chuyện này tính là gì?
Ảo cảnh?
“Có phải ngươi cảm thấy, đây là ảo cảnh hay không?”
“Thật ra đúng, mà cũng không đúng. Bề ngoài, đây đúng là là ảo cảnh, nhưng trên thực tế, nơi này là đạo tràng Hồng Trần, là chủ nhân một thân đạo dung nhập vào trong đó.”
“Ở chỗ này, ngươi có thể cảm nhận được đạo của chủ nhân rõ ràng hơn.”
“Đây mới là ý nghĩa chân chính của đạo tràng!”
Lão Quy dao đầu hoàng não mà nói.
Thật ra, nó cũng không hiểu đạo tràng là gì.
Dù sao thì lúc trước chủ nhân đã nói như vậy.
Nó đã đến đạo tràng Hồng Trần vô số lần.
Nhưng không có lần nào cảm nhận được sự tồn tại của “Đạo”gì đó.
Nó không hiểu, nhưng chuyện này không ảnh hưởng nó thuật lại những gì chủ nhân đã nói.
Nhân vật cấp bậc giống như chủ nhân, lời nói của hắn chắc chắn là có đạo lý.
Nó không thể cảm nhận sự tồn tại của “Đạo”, chẳng qua là vì nó thiên tư đần độn, ngộ tính không đủ mà thôi.
“Đạo...”
Lục Trường Sinh thấp giọng lẩm bẩm
Giờ khắc này, Lục Trường Sinh bình tĩnh ngoài mặt, nhưng trong nội tâm đã nổi lên kinh đào hãi lãng.
Tuy Lão Quy đã bước vào đạo tràng Hồng Trần vô số lần, nhưng không có lần nào cảm thấy đặc biệt.
Nhưng Lục Trường Sinh thì khác.
Khi hắn bước vào đạo tràng Hồng Trần lần đầu tiên, hắn đã cảm nhận được sự khác biệt.
Trong hư không bốn phía, thật sự tràn ngập vô số “Đạo vận”.
Cái được gọi là “đạo vận”, thật ra dưới tình huống nào đó, có thể lý giải là quy tắc.
Sự lý giải đối với thiên địa tự nhiên, đối với thế giới, đối với tất cả mọi thứ xung quanh.
Bản chất của mọi thứ.
Được gọi chung là “Đạo”.
Đây chính là “Đạo” của Hồng Trần Tiên Liễu Vân.
Lại phác thật vô hoa và nhàm chán như vậy.
Nhưng lại là sức mạnh cơ bản nhất, bản chất nhất, có thể chân chính áp đảo phía trên Tổ Cảnh.
Nắm giữ “Đạo”, vậy thì đồng nghĩa với chuyện nắm giữ phương hướng đi đến Tiên Cảnh!
“Cho nên, tiêu chuẩn của chủ nhân nhà ngươi là gì?”
Lục Trường Sinh hỏi.
“Tiêu chuẩn của chủ nhân nhà ta, thật ra rất đơn giản, đó chính là cảm ứng được đạo trong đạo tràng Hồng Trần.”
“Đơn giản phải không?”
“Nhìn có vẻ đơn giản, thật ra thì quá khó, quá khó rồi. Ta đã đến đạo tràng vô số lần, nơi nào có đạo gì chứ?”
“Người bước vào đạo tràng lần trước, cũng hoàn toàn không cảm nhận được có đạo gì, cuối cùng chỉ có thể uất uất quả hoan, chết già ở trong thủy phủ...”
Lão Quy liếc Lục Trường Sinh một cái.
Nó thậm chí còn cảm thấy kết cuộc của Lục Trường Sinh cũng giống như vậy.
Cho dù là Tổ Cảnh, cũng phải bị vây đến chết ở trong thủy phủ.
Muốn cảm nhận “Đạo”?
Không thể nghi ngờ chính là si nhân thuyết mộng!
Nhưng mà, khi Lão Quy nhìn thấy Lục Trường Sinh tự tiếu phi tiếu, vẻ mặt bình tĩnh.
Nhưng khi hơi thở trên người hắn lại mơ hồ dung nhập vào toàn bộ đạo tràng Hồng Trần.
Lão Quy mở to mắt hai mắt.
“Ầm ầm.”
Nhất là khi cả người Lục Trường Sinh chấn động.
Xung quanh mơ hồ có từng vòng từng vòng gợn sóng vô hình xuất hiện, xao động đi đến bốn phương tám hướng.
Giống như toàn bộ đạo tràng Hồng Trần đều đang chấn động.
“Đây... Đây chẳng lẽ là...”
Lão Quy lập tức trợn mắt há hốc mồm.H
“Đạo vận đấy!”
“Làm sao có thể chứ?”
“Lục Trường Sinh này, coi như là Tổ Cảnh đi, thì làm sao có thể vừa mới đến đạo tràng Hồng Trần liền cảm nhận được đạo vận của chủ nhân rồi?” Hết chương 1271.



Bạn cần đăng nhập để bình luận