Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1280. Cưỡi lên Lão Quy trăm trượng, lăng không hư độ giáng xuống Văn Đô, Lục Trường Sinh cuối cùng cũng hiện thân! (4)



Chương 1280. Cưỡi lên Lão Quy trăm trượng, lăng không hư độ giáng xuống Văn Đô, Lục Trường Sinh cuối cùng cũng hiện thân! (4)




“Sau khi ngài biến mất mấy tháng, đột nhiên có một đám cao thủ tới. Bọn họ là người trong hoàng thất thần triều Văn Hoa, đi tới nơi ba sông hội tụ, trực tiếp cưỡng ép mang Âu Phục Xuân đi.”
“Đúng rồi, thật ra bọn họ cũng ở lại Thiên Thủy thành mấy tháng, hình như đang đợi Lục tiên sinh, nhưng Lục tiên sinh vẫn không có xuất hiện.”
“Về sau, đám người hoàng thất thần triều Văn Hoa mang theo Âu Phục Xuân rời đi, rất có thể là đã trở lại Thần Đô...”
Lục Trường Sinh nghe vậy, thoáng có chút bất ngờ.
Lại là người trong hoàng thất thần triều Văn Hoa?
Theo lý thuyết, người trong hoàng thất thần triều Văn Hoa hẳn là sẽ không mơ ước bảo vật gia truyền của Âu Phục Xuân.
Thế nhưng, người trong hoàng thất thần triều Văn Hoa lại mang Âu Phục Xuân đi.
Thậm chí, còn chờ đợi Lục Trường Sinh trên sông lớn mấy tháng.
Lục Trường Sinh mơ hồ cảm thấy, có lẽ hoàng thất trong thần triều Văn Hoa cũng không phải là đến vì Âu Phục Xuân.
Chỉ sợ là vì mình!
Nhưng hoàng thất thần triều Văn Hoa tìm Lục Trường Sinh làm gì?
Lục Trường Sinh không nói thêm gì nữa.
Hắn chẳng qua là nhìn Trương lão thái gia một cái thật sâu.
Tuy Lục Trường Sinh tin tưởng, Trương lão thái gia không dám lừa gạt hắn, nhưng Lục Trường Sinh vẫn vô cùng cẩn thận, lại đi tìm mấy cường giả Thần Thể, Linh Thể trong Thiên Thủy thành, hỏi thăm từng người một.
Thậm chí còn đi nha môn.
Đáp án hắn lấy được đều giống như Trương lão thái gia nói.
Âu Phục Xuân thật sự bị người trong hoàng thất thần triều Văn Hoa mang đi.
“Thần Đô...”
Trong mắt Lục Trường Sinh đã hiện lên một tia ánh sáng kỳ lạ.
Bất kể người trong hoàng thất thần triều Văn Hoa tìm hắn là vì cái gì.
Nhưng nếu đối phương đã mang Âu Phục Xuân đi, rõ ràng là muốn dẫn Lục Trường Sinh tiến về Thần Đô, vậy Lục Trường Sinh cũng không do dự nữa.
Hắn ngược lại muốn nhìn xem, đi Thần Đô thì sẽ có việc gì chứ?
Trước đây hắn có thể bình yên rời khỏi Thần Đô của thần triều Đại Càn.
Thần Đô của thần triều Văn Hoa thì sao chứ?
Huống chi, bây giờ Lục Trường Sinh đã sớm xưa đâu bằng nay.
Còn có bảo vật Tiên Cảnh là Thủy phủ.
Thiên hạ to lớn, nơi nào cũng có thể đi.
Nghĩ tới đây, Lục Trường Sinh không do dự nữa.
Lần này hắn không còn ngồi xe ngựa nữa, mà là trực tiếp bay lên trời, bay hướng Thần Đô thần triều Văn Hoa.
...
“Lão Quy, ngươi có biết về thần triều Văn Hoa không?”
Lục Trường Sinh hỏi.
Lão Quy đang gục ở trên vai Lục Trường Sinh nghe vậy, lập tức lắc đầu nói: “Không có nghe nói qua.”
“Ban đầu chủ nhân hành tẩu ở trong Côn Ngô giới, ta nhớ hình như còn có thần triều Đại Hạ, Đại Vẫn linh tinh gì đó, bây giờ lại biến thành thần triều Văn Hoa?”
“Thật ra thì bên trong Côn Ngô giới này, thần triều dài nhất là mấy nghìn năm, ngắn nhất mấy chục năm thì có khả năng sụp đổ, cũng chỉ là lần lượt luân hồi mà thôi.”
“Những thần triều này tự nhận là cái gì cũng biết, nhưng thật ra bọn họ chính là ếch ngồi đáy giếng, làm sao có thể biết sự bao lao ở bên ngoài?”
“Chủ nhân, theo ta thấy ngài còn không bằng mau chóng rời khỏi Côn Ngô giới. Côn Ngô giới này cũng không có chuyện thú vị gì, đi Giới Hải mênh mông chơi mới vui.”
“Huống chi, nếu ngài muốn tăng tiến độ Hồng Trần Tiên Đạo lên thì phải không ngừng phân tích các loại lực lượng các loại quy tắc. Quy tắc Côn Ngô giới quá khó khăn, hay là đi phân tích các loại quy tắc thế giới trong Giới Hải thì tốt hơn...”
Lão Quy “giật dây” Trường Sinh rời khỏi Côn Ngô giới, trở lại Giới Hải.
Lục Trường Sinh từ chối cho ý kiến.
Bây giờ hắn đại khái đã hiểu được tâm tư của Lão Quy rồi.
Không phải là muốn đi Giới Hải thôi đâu.
Suy cho cùng, Lão Quy đã quá quen thuộc Côn Ngô giới rồi.
Dù một khắc cũng không muốn ở lại Côn Ngô giới.
“Bình tĩnh chớ nóng.”
“Sau này nhất định sẽ trở lại Giới Hải, nhưng bây giờ ấy hả, vẫn là chờ thêm một chút.”
Lục Trường Sinh từ tốn nói.
Thật ra thì, Lục Trường Sinh còn có một tham vọng.
Nếu như thật sự không tìm được thần vật Tiên Linh, vậy ý nghĩ của mình lúc trước có thể thử một lần hay không?
Đó chính là thu thập vô số thần vật Linh Thể, Thần Thể, sau đó không ngừng để cho phân thân luyện hóa, cuối cùng dung hợp phân thân.
Đến lúc đó, nghìn vạn phân thân dung hợp, liệu có khi nào sẽ biến đổi về lượng từ đó biến đổi về chất không?
Nếu muốn tìm ra nhiều thần vật như vậy, chỉ có ở Côn Ngô giới mới có thể làm đến.
Bởi vậy, Côn Ngô giới này, trong khoảng thời gian ngắn Lục Trường Sinh không thể nào rời đi được.
Đương nhiên, bây giờ bên trong bảo khố của Thủy phủ đã có rất nhiều thần vật.
Lục Trường Sinh còn chưa kịp luyện hóa.
Nhưng hắn có rất nhiều thời gian, không vội.
Lão Quy bĩu môi.
Nhưng cũng chỉ có thể bất đắc dĩ chấp nhận.
Tốc độ phi hành của Lục Trường Sinh rất nhanh.
Mấy canh giờ đã tới bên trong Thần Đô.
Thần Đô thần triều Văn Hoa, còn gọi là Văn Đô.
Vô cùng phồn vinh thịnh vượng, giàu có.
Người đi lui tới trên đường như dệt cửi, lít nha lít nhít, vừa nhìn đã thấy phồn vinh hơn Thần Đô của thần triều Đại Càn lúc trước rất nhiều.
Lục Trường Sinh đứng ở trên hư không.
Lần này, Lục Trường Sinh không còn giống như trước, lặng yên không một tiếng động lẻn vào Văn Đô.
Lần này hắn chuẩn bị xuất hiện “phô trương”.
Suy cho cùng, trước kia là trước kia, bây giờ là bây giờ.
Trước kia Lục Trường Sinh kiêng kỵ thần vật trấn quốc.
Bây giờ Lục Trường Sinh còn sợ gì nữa đâu chứ?
Bất kể là cứu Âu Phục Xuân, vẫn là kế hoạch cướp lấy thần vật của Lục Trường Sinh thì đều phải “phô trương” mới được.
Cho nên, Lục Trường Sinh vỗ vỗ Lão Quy.
Lão Quy ngầm hiểu.
“Vụt.”
Ngay sau đó, thân thể Lão Quy nhanh chóng bành trướng.
Từ một con rùa đen nho nhỏ, thoáng cái đã thành Thần Quy khổng lồ bành trướng đến mấy trăm trượng!
Lão Quy vắt ngang trong không trung giống như là mây đen, bao trùm bầu trời Văn Đô.
Lục Trường Sinh đứng chắp tay, lẳng lặng đứng trên mai rùa của Lão Quy.
Lão Quy “mang” Lục Trường Sinh, lăng không hư độ, dần dần bay về phía Văn Đô. Hết chương 1280.



Bạn cần đăng nhập để bình luận