Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1605: Mười năm cuối cùng cũng xuất quan!

Ngay sau đó ba nghìn sáu trăm bộ phân thân đều mỉm cười rồi hóa thành từng tia sáng, bay vào trong nhục thân của Lục Trường Sinh.
Nhục thân của Lục Trường Sinh đã bất hủ từ lâu.
Giờ hắn bắt đầu dung hợp từng bộ phân thân vào nhục thân.
Đây vốn đều là phân thân của hắn, bởi vậy việc dung hợp cũng không có gì khó.
Thế nhưng thực sự có quá nhiều phân thân.
Thế nên nhục thân của Lục Trường Sinh không tránh khỏi việc bắt đầu bành trướng.
Lục Trường Sinh cũng không cảm thấy kinh ngạc khi nhục thân bành trướng.
Chuyện này rất bình thường.
U tộc nhục thân càng mạnh thì cơ thể càng khổng lồ.
Sinh mệnh vĩ đại kia cũng như thế.
Càng mạnh nhục thân sẽ càng khổng lồ.
Khi ba nghìn sáu trăm bộ phân thân của Lục Trường Sinh dung hợp, hắn cảm thấy nhục thân từ trước nay chưa từng cường đại tới vậy!
Thậm chí còn như thể đã phá vỡ một loại gông cùm xiềng xích nào đó.
Gông cùm xiềng xích nhục thân!
Không, không thể nói phá vỡ gông cùm xiềng xích nhục thân.
Bởi vì Lục Trường Sinh cảm nhận rất rõ.
Gông cùm xiềng xích của hắn vẫn còn ở đó như cũ.
Bản thể của hắn vẫn là bản thể như cũ.
Không có gì đột phá.
Đó gần như chính là cực hạn của Tiên tộc.
Thế nhưng nhiều phân thân như vậy dung hợp lại cùng bản thể của hắn.
Giống như từng mảnh ghép hợp lại với nhau.
Dù chỉ là ghép lại thì cũng vô cùng cường đại.
Chỉ cần số lượng phân thân đủ nhiều.
Lúc này mới có ba nghìn sáu trăm phân thân.
Nếu như là ba mươi sáu nghìn hoặc là ba trăm sáu mươi triệu phân thân thì sao?
Phải biết số lượng hạt huyết nhục trên người Lục Trường Sinh có thể nói là vô cùng vô tận.
Nếu như mỗi một hạt huyết nhục đều có thể đạt tới cấp độ Tổ cảnh thì sẽ khủng bố thế nào đây?
Nếu như trải qua thời gian dài dằng dặc, mỗi một hạt huyết nhục đều đạt đến cấp độ Chân Tiên thì sao?
Chuyện đó lại càng khó có thể tưởng tượng!
Có điều Lục Trường Sinh cũng cảm nhận được hạn chế.
Hạn chế số lượng phân thân kỳ thực là ý thức của hắn.
Ý thức của hắn không cách nào chống đỡ quá nhiều phân thân.
Cũng chính là không cách nào khống chế được hết.
Nếu như không thể khống chế phân thân thì có nhiều phân thân hơn nữa cũng có ý nghĩa gì đâu?
Không cách nào sử dụng.
Thế nên nhục thân có hạn, ý thức vô hạn.
Ý thức lớn bao nhiêu, nhục thân sẽ có thể mạnh bấy nhiêu.
Hiện tại thứ hạn chế thực lực của Lục Trường Sinh không phải là nhục thân mà là ý thức!
“Ý thức…”
Lục Trường Sinh chưa từng nghĩ tới, có một ngày hắn sẽ muốn tăng cường ý thức.
Từ trước tới nay ý thức của Lục Trường Sinh đều tăng cường một cách bị động.
Càng tu hành thì ý thức càng ngày càng mạnh.
Căn bản là không cần chủ động tu hành.
Nhưng hiện giờ Lục Trường Sinh cần tăng cường ý thức, thậm chí đến mức khiến ý thức trở lên cực kỳ cường đại.
Lục Trường Sinh nghĩ đến Hư giới.
Hư giới chính là tinh thần, thể hiện của ý thức.
ý thức của Lục Trường Sinh bên trong Hư giới là tồn tại vô địch, không gì không làm được.
“Nếu một ngày nào đó Hư giới có thể kết hợp cùng nhục thân…”
Lục Trường Sinh nghĩ đến một khả năng.
Ý thức của Hư giới khổng lồ cỡ nào?
Nếu như có thể dùng ý thức của Hư giới khống chế nhục thân.
Vậy thì nhục thân Lục Trường Sinh trưởng thành gần như sẽ không có cực hạn.
Có lẽ có thể giống với sinh mệnh vĩ đại kia.
Cuối cùng trở thành tồn tại khủng bố khiến toàn bộ Hỗn Độn chấn động.
Nghe có chút hoang đường.
Nhưng lỡ như thành công thì sao?
“Cứ thử xem.”
Lục Trường Sinh dùng Hư giới bao phủ lên nhục thân của mình.
Đúng hơn là bao phủ mỗi một bộ phân thân.
Kết quả không có vấn đề gì.
Chỉ cần Hư giới tồn tại thì đừng nói là ba nghìn sáu trăm bộ phân thân mà tới ba trăm sáu mươi triệu phân thân cũng không thành vấn đề.
Nhưng giờ là lúc Lục Trường Sinh cần dùng Hư giới bao trùm lên mỗi một bộ phân thân từng giây từng phút.
Rõ ràng điều này không có khả năng.
Mỗi lần phát động Hư giới đối với Lục Trường Sinh mà nói cũng là gánh nặng.
Muốn duy trì Hư giới liên tục là chuyện không có khả năng.
Có lẽ sẽ có một ngày Hư giới có thể tiến thêm một bước, có thể đạt tới tình trạng duy trì liên tục không ngừng.
Nhưng rõ ràng hiện nay thì không có khả năng ấy.
“Hiện giờ cực hạn ý thức của ta hẳn là có thể đồng thời khống chế mấy vạn phân thân.”
Lục Trường Sinh thầm suy đoán.
Ý thức của hắn cũng có cực hạn.
Hiện tại cực hạn ý thức có thể duy trì mấy vạn phân thân, vậy là rất tốt rồi.
“Phân!”
Ngay sau đó, Lục Trường Sinh không có chút do dự.
Trực tiếp phân hoá ra 45.400 hạt huyết nhục. Những hạt huyết nhục này lại phân hóa thành từng bộ phân thân.
Cộng với 3600 phân thân trước đó, tất cả vừa hay có 49.000 bộ phân thân.
Đây chính là cực hạn ý thức của Lục Trường Sinh!
Nhưng nếu tất cả 49.000 bộ phân thân lột xác thành Tổ cảnh.
Vậy thì thực lực Lục Trường Sinh hẳn là sẽ kinh thiên động địa.
“Hơn bốn mươi nghìn phân thân, muốn hoàn toàn lột xác thành Tổ cảnh mà chỉ dựa vào hấp thu Tiên Linh chi khí thì không biết phải hấp thu đến ngày tháng năm nào?”
“Ta còn rất nhiều tiên công, có thể đổi lấy các loại tài nguyên tu hành, nhờ thế có thể gia tăng tốc độ tu hành của bốn mươi nghìn phân thân.”
Lục Trường Sinh tính toán thời gian, đã khoảng mười năm.
Cũng nên xuất quan xem sao rồi.
Thuận tiện đổi lấy một số tài nguyên tu hành.
Thế nên sau mười năm bế quan, rốt cục Lục Trường Sinh cũng xuất quan!
Bên ngoài động phủ của Lục Trường Sinh kỳ thực chẳng còn mấy người lui tới.
Gần như không có người vãng lai.
Dù sao cũng đã qua mười năm.
Ai cũng biết Lục Trường Sinh đang bế tử quan.
Bế tử quan cũng có nghĩa là nếu không phải tự mình đi ra thì không ai có thể làm Lục Trường Sinh xuất quan được.
Có tiếp tục chờ đợi cũng không có ý nghĩa gì.
Bởi vậy không ai ngờ vào một ngày bình thường không có gì lạ, động phủ của Lục Trường Sinh mở ra, đồng thời một bóng người từ bên trong đi ra.
Lục Trường Sinh rời khỏi động phủ.
Hắn nhìn xung quanh một lượt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận