Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1650: Người đạt tới nửa bước Thái Ất đầu tiên từ xưa tới nay! Hư giới của Lục Trường Sinh giáng lâm, Đạo Tổ chấn kinh!

“Uy áp này có thể áp chế cả Thái Ất Tiên Tôn? Nếu thật sự có ai đó muốn tấn thăng Thái Ất thì đúng là không thể tin nổi, chưa tấn thăng Thái Ất mà chỉ mới dung nhập đạo quả vào Thiên giới đã tạo thành uy áp có thể áp chế cả Thái Ất, rốt cuộc là ai đang tấn thăng?”
“Phương hướng kia… Không thể nào, chẳng lẽ lại là Trường Sinh Tiên Tôn?”
“Trường Sinh Tiên Tôn? Động phủ của hắn đúng là ở hướng kia, nếu như là Trường Sinh Tiên Tôn thì chuyện gì cũng có khả năng.”
“Thế nhưng Trường Sinh Tiên Tôn mới vừa tấn thăng Kim Tiên Tiên Tôn, giờ lại tấn thăng Thái Ất rồi á? Sao có thể…”
Vô số Tiên Nhân bàn tán xôn xao.
Dù sao lần này phạm vi ảnh hưởng quá rộng.
Tới cả vạn dặm.
Có vị Thái Ất Tiên Tôn nào lúc tấn thăng Thái Ất tạo ra động tĩnh lớn như vậy không?
Không có!
Không có một ai.
Bình thường tấn thăng Thái Ất cũng chỉ tạo thành ảnh hưởng trong phạm vi hơn mười dặm.
Mạnh một chút thì ảnh hưởng hơn trăm dặm.
Đỉnh tiêm cũng chỉ ảnh hưởng mấy trăm dặm.
Vậy mà giờ động tĩnh này không chỉ ảnh hưởng mấy trăm dặm, thậm chí cũng không phải mấy nghìn dặm mà là hơn vạn dặm.
Chênh lệch này thật sự quá lớn.
Động tĩnh lớn tới mức cả Đạo Tổ cũng bị kinh động.
“Vèo.”
Bàn Tổ xuất hiện trước tiên.
Sau khi Bàn Tổ xuất hiện, vị thứ hai, vị thứ ba, vị thứ tư, vị thứ năm…
Cuối cùng cả bảy vị Đạo Tổ đều có mặt.
Còn có một số Đại La Tiên Tôn không hề tiến vào Hỗn Độn cũng mang vẻ mặt kinh nghi bất định, nhìn về phía vạn dặm hư không kia.
“Bàn Tổ, đây là động tĩnh Trường Sinh Tiên Tôn tạo ra phải không? Ảnh hưởng tới phạm vi vạn dặm, tốc độ Trường Sinh Tiên Tôn tấn thăng Thái Ất nhanh không thể tưởng được. Hơn nữa động tĩnh khi tấn thăng Thái Ất còn vượt qua hết thảy Kim Tiên trước đây, đúng là không thể tin nổi.”
“Bàn Tổ, trước đó ta tử thôi diễn qua thì phát hiện Lục Trường Sinh không phải khí vận chi tử của Thiên giới. Đã không phải khí vận chi tử nhưng hắn lại nhiều lần sáng tạo kỳ tích, mỗi một lần tấn thăng đều không hề tầm thường, rốt cuộc Lục Trường Sinh có điểm gì đặc biệt sao?”
“Lạ thật đấy, Lục Trường Sinh có ba viên đạo quả, chuyện này chúng ta đều rõ ràng. Thế nhưng cũng chỉ mỗi Hồng Trần đạo quả là đặc biệt, hai viên đạo quả khác mặc dù không tệ nhưng cũng không đủ để tạo thành ảnh hưởng lớn như vậy. Bàn Tổ, ngài có biết chuyện gì không?”
Những người nói chuyện đều là Đạo Tổ.
Những Đạo Tổ này đều là tồn tại xuất chúng nhất trong một kỷ nguyên.
Nếu không bọn hắn cũng không có khả năng thành tựu Đạo Tổ.
Nhưng bọn hắn đều vô cùng tôn kính Bàn Tổ.
Dù sao phương pháp tu hành của Tiên tộc đều do một tay Bàn Tổ sáng tạo và truyền xuống.
Về lý thuyết thì sáu vị Đạo Tổ này kỳ thực cũng coi như là đệ tử của Bàn Tổ.
Ánh mắt Bàn Tổ cũng dõi về phía động phủ của Lục Trường Sinh.
Đương nhiên hắn biết Lục Trường Sinh đang dung nhập đạo quả, sau đó tấn thăng Thái Ất.
Thế nhưng động tĩnh ảnh hưởng hơn vạn dặm cũng nằm ngoài dự đoán của Bàn Tổ.
“Lục Trường Sinh quả thực không phải khí vận chi tử, nếu nói hắn có điểm độc đáo nào thì có lẽ chính là ngộ tính.”
“Ngộ tính của hắn có một không hai. Đến nay ta chưa thấy ai có ngộ tính cao hơn hắn.”
“Có lẽ ba viên đạo quả của hắn không đơn giản như chúng ta nghĩ đâu.”
“Thậm chí nếu Thiên giới chúng ta muốn sinh ra một sinh mệnh Hỗn Độn để cứu vớt thế giới này e rằng cũng chỉ có thể trông chờ ở Lục Trường Sinh…”
Nghe Bàn Tổ nói thế sáu vị Đạo Tổ còn lại đều cảm thấy rất kinh ngạc.
Ngộ tính ư?
Trước đó bọn hắn không nghĩ tới điểm này.
Nếu nói về ngộ tính, bọn hắn có ai không phải kinh tài tuyệt diễm?
Nếu là ngộ tính không đủ, bọn hắn lại thế nào khả năng thành tựu Đạo Tổ?
Thậm chí không chỉ là bọn hắn, ngay cả các Đại La Tiên Tôn và Thái Ất Tiên Tôn làm gì có ai không phải người mang ngộ tính siêu tuyệt?
Nhưng giờ Bàn Tổ lại nói Lục Trường Sinh ngộ tính trước nay chưa từng thấy, cũng chính là siêu việt tất cả mọi người trước mắt, chuyện này quả thực khiến người nghe chấn động.
Nhưng bọn hắn cũng biết Bàn Tổ sẽ không nói nhảm.
“Sinh mệnh Hỗn Độn…”
Các vị Đạo Tổ thấp giọng lầm bầm.
Theo lý thuyết những Đạo Tổ như bọn hắn là người gần với sinh mệnh Hỗn Độn nhất.
Dù sao bọn hắn chỉ cần tiến thêm một bước là có thể trở thành sinh mệnh Hỗn Độn rồi.
Nhưng trên thực tế Đạo Tổ hiểu rõ sinh mệnh Hỗn Độn lại vô cùng tỉnh táo.
Bọn hắn không có khả năng thành tựu sinh mệnh Hỗn Độn.
Trước khi U tộc xâm lấn bọn hắn cũng đã đi đến nơi sâu trong Hỗn Độn vì muốn tìm kiếm cơ duyên thành tựu sinh mệnh Hỗn Độn.
Nhưng càng hiểu rõ về sinh mệnh Hỗn Độn thì bọn hắn lại càng tuyệt vọng.
Có vẻ bọn hắn chỉ kém sinh mệnh Hỗn Độn một bước nhưng chính một bước này lại tựa như rãnh trời cao vợi.
Bất kể bọn hắn cố gắng thế nào cũng không thể bước ra bước cuối cùng này.
Không ngờ Bàn Tổ lại coi trọng Lục Trường Sinh như thế.
Thậm chí còn cảm thấy Lục Trường Sinh có tiềm lực để thành tựu sinh mệnh Hỗn Độn.
Đương nhiên tiềm lực chỉ là tiềm lực.
Tiềm lực muốn thành hiện thực còn không biết phải mất bao nhiêu thời gian nữa.
Quá trình Lục Trường Sinh dung nhập đạo quả có thể nói là được vạn chúng chú mục.
Nhưng ý thức của Lục Trường Sinh lại hoàn toàn đắm chìm bên trong ba viên đạo quả.
Ba viên đạo quả đang được ý chí của Thiên giới “ký lục” tin tức, tương đương với việc phục chế lại.
Chỉ là thời gian khá dài.
Một ngày, hai ngày, ba ngày…
Trong nháy mắt đã qua mười ngày.
Thế nhưng ý chí của Thiên giới dường như vẫn không cách nào “ký lục” ba viên đạo quả của Lục Trường Sinh.
Nói đúng hơn là không cách nào ký lục Hồng Trần đạo quả.
hai viên đạo quả còn lại là Vạn Linh đạo quả và Huyết Nhục đạo quả, dù cũng hao tốn một chút thời gian, tuy nhiên đã được ý chí của Thiên giới ký lục thông tin thành công.
Bạn cần đăng nhập để bình luận