Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 166. Học nghề ở hàng thợ rèn, bí pháp Đúc Kiếm Khí Huyết ra đời! (3)



Chương 166. Học nghề ở hàng thợ rèn, bí pháp Đúc Kiếm Khí Huyết ra đời! (3)




Thời cơ sáng tạo bí pháp đúc kiếm bằng khí huyết tới rồi!
Vì thế Lục Trường Sinh nhanh chóng quay lại Diệu Thủ Viên.
Lục Trường Sinh khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu điều động một tia khí huyết.
Lục Trường Sinh coi khí huyết như “sắt nóng”, lần lượt nện đánh.
Một lần, hai lần, ba lần...
Mỗi lần nện đánh thật ra chính là áp súc từng luồng khí huyết lại.
Dần dần, trong cơ thể hắn thoáng như hình thành một thanh kiếm bằng khí huyết dài một thước...
Thanh kiếm này hoàn toàn phù hợp với tưởng tượng của Lục Trường Sinh.
Thậm chí một tia tinh thần của hắn cũng đã dung nhập vào thanh kiếm khí huyết.
Khiến thanh kiếm này có thể tự động “chế tạo”.
Mỗi giây mỗi phút đều có khí huyết “tiêu tan”, tất cả đều bị hút vào thanh kiếm khí huyết, sau đó không ngừng áp súc.
Quá trình này Lục Trường Sinh gọi là “đúc kiếm”.
Hắn muốn dùng khí huyết trong cơ thể như một “quặng sắt”, cưỡng chế “đúc” ra một thanh kiếm khí huyết khiến đất trời rung chuyển.
Hơn nữa thời gian “đúc kiếm” càng dài thì thời khắc thanh kiếm khí huyết bùng nổ uy thế sẽ lại càng khủng bố.
Giây phút này bí pháp Lục Trường Sinh tự sáng tạo đã hoàn toàn trọn vẹn.
“Loại bí pháp này từ đầu tới cuối đều vì muốn đúc ra một thanh kiếm khí huyết chấn động đất trời, vậy thì gọi là bí pháp Đúc Kiếm Khí Huyết đi!”
Đầu óc Lục Trường Sinh cũng sáng hẳn ra.
Hắn có thể cảm giác được rằng môn “bí pháp Đúc Kiếm Khí Huyết” này có lẽ cũng không tầm thường.
Bí pháp cấp mười?
Thậm chí là bí pháp cấp hai mươi?
Lục Trường Sinh không rõ lắm.
Hắn chỉ mơ hồ cảm thấy có lẽ đây là một môn bí pháp không có giới hạn cao nhất!
Vì thế Lục Trường Sinh mở bảng thuộc tính ra xem xét tình hình.
Ký chủ: Lục Trường Sinh
Ngộ tính: 719 (Tiềm long tại uyên)
Bí pháp Đúc Kiếm Khí Huyết: Đúc kiếm 1 ngày
Bí pháp Càn Thiên Hóa Bảo: Tầng thứ nhất
Tam Trọng Lãng: Tầng thứ hai
Ngư Dược Long Môn Cửu Trọng công: Tầng thứ hai
Thần Long Biến: Biến thứ hai
Bí pháp Cửu Tự Lôi Âm: Viên mãn (Tàn)
Lục Trường Sinh thấy ngộ tính đã vượt qua 700 điểm, có lẽ nguyên nhân là vì hắn đã thành công sáng tạo ra một môn bí pháp quan trọng.
Bảng thuộc tính có thêm dòng “Bí pháp Đúc Kiếm Khí Huyết”, hơn nữa vế sau lại là “Đúc kiếm 1 ngày”.
Điều này hoàn toàn giống với những gì Lục Trường Sinh nghĩ về bí pháp mới này.
Chỉ cần tích lũy lâu dài thì uy lực của “thanh kiếm khí huyết” mà hắn đúc ra sẽ không ngừng gia tăng!
Cuối cùng có thể cao tới mức nào đều được quyết định bởi thời gian “đúc kiếm” dài bao lâu.
Chẳng qua, khiếm khuyết duy nhất có lẽ chính là việc “thanh kiếm khí huyết” này chỉ có thể thi triển một lần duy nhất.
Sau khi dùng xong thanh kiếm khí huyết này sẽ tiêu tán, cần phải “đúc kiếm” lại một lần nữa mới được.
“Trước tiên cứ đúc kiếm vài ngày rồi thi triển thử xem, để xem uy lực của nó cao tới mức nào đã?”
Lục Trường Sinh cũng đặt rất nhiều kỳ vọng ở bí pháp vừa sáng tạo ra này.
Dù sao thì đây cũng là bí pháp đầu tiên hắn tự sáng tạo ra!
Tuy rằng nó vĩnh viễn cũng không thể viên mãn, nhưng đó cũng là ưu điểm của nó.
Loại bí pháp này rất có khả năng không hề có hạn mức cao nhất.
Thế nên Lục Trường Sinh lại quay về cuộc sống như cũ, ngày ngày vừa luyện công vừa tọa chẩn.
Chớp mắt đã qua ba ngày.
“Thời gian ba ngày.”
Lục Trường Sinh nhìn lướt qua bảng thuộc tính.
Bí pháp Đúc Kiếm Khí Huyết thể hiện đã đúc kiếm được ba ngày.
Sau ba ngày thanh kiếm khí huyết quả nhiên đã xảy ra biến hóa rõ rệt.
Lục Trường Sinh tập trung ý thức tại thanh kiếm khí huyết trong cơ thể.
Lúc này thanh kiếm khí huyết nhìn qua có vẻ rất nhỏ, thế nhưng sau ba ngày không ngừng tích lũy khí huyết giờ nó đang tản ra một cỗ uy thế vô cùng độc đáo.
“Thử một lần xem.”
Ý niệm của Lục Trường Sinh vừa động.
“Trảm!”
Theo tiếng quát nhẹ của Lục Trường Sinh.
Thanh kiếm khí huyết lập tức phóng ra khỏi cơ thể.
Chớp mắt khi thanh kiếm khí huyết phóng ra khỏi cơ thể, trước mắt hắn thấp thoáng có một đạo kiếm quang đỏ như máu hiện lên.
“Ầm”.
Thanh kiếm khí huyết gần như trong nháy mắt đã tới nơi Lục Trường Sinh chỉ định.
Đó là một tảng đá rắn chắc.
Nhanh, chuẩn, ngoan!
Tốc độ của thanh kiếm khí huyết cực nhanh, tựa như một tia chớp lóe lên.
Nhưng thanh kiếm khí huyết không dựa vào sự sắc bén để hạ gục đối thủ mà dựa vào cách tích lũy khí huyết trong một thời gian dài, sau đó ầm ầm bùng nổ.
Tảng đá to đùng lập tức chia năm xẻ bảy.
Đồng tử trong mắt Lục Trường Sinh khẽ co lại.
Dù đã đoán trước được nhưng trong lòng hắn vẫn cảm thấy khiếp sợ như thường.
Lúc này mới chỉ đúc kiếm ba ngày thôi đấy, vậy mà uy lực của thanh kiếm khí huyết đã lên tới chừng mười đỉnh sức mạnh.
Dù sao thì khả năng kiểm soát sức mạnh Lục Trường Sinh hiện giờ cũng vô cùng chính xác.
Liếc qua là có thể nhận ra, vừa rồi uy thế mà thanh kiếm khí huyết phóng ra chắc chắn có sức mạnh mười đỉnh.
Ba ngày có sức mạnh mười đỉnh, một tháng chính là sức mạnh trăm đỉnh, một năm chẳng phải sẽ có sức mạnh một nghìn hai trăm đỉnh đấy ư?
Hơn nữa đây chỉ là suy đoán một cách bảo thủ nhất thôi đấy.
Dù sao cũng chỉ cần Lục Trường Sinh tiếp tục dịch tủy hoán huyết thì thân thể hắn cũng sẽ lưu trữ càng nhiều khí huyết, số khí huyết tiêu tán mỗi ngày cũng sẽ càng tăng, thanh kiếm khí huyết cũng có thể hấp thu thêm càng nhiều khí huyết để “đúc kiếm”.
Như vậy uy lực của thanh kiếm khí huyết có thể liên tục gia tăng.
Thậm chí mỗi ngày Lục Trường Sinh chỉ cần dành ra nửa canh giờ để “đúc kiếm” là đủ, khi hắn chủ động điều khiển khí huyết đúc kiếm xong chỉ cần dùng chút dược thiện bổ sung cơ thể là có thể khôi phục khí huyết như cũ.
Dưới tình huống như vậy, hiệu suất đúc kiếm cũng sẽ tăng lên rất nhiều.
Đến lúc đó một tháng hai trăm đỉnh, năm trăm đỉnh, thậm chí một nghìn đỉnh sức mạnh cũng không phải không có khả năng.
Tóm lại, thanh kiếm khí huyết có khả năng vô tận!
Lục Trường Sinh điều động thanh kiếm khí huyết xong lập tức mở bảng thuộc tính ra xem. Hết chương 166.



Bạn cần đăng nhập để bình luận