Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1703: Hư giới viên mãn, chân chính chủ nhân Thế Giới! (3)

Giờ để xem rốt cuộc ba người Lục Trường Sinh, Liễu Thanh và Tinh Oánh thu được bao nhiêu điểm cống hiến đây?
Thế là ba người đi tới trước mặt trưởng lão của đại điện nhiệm vụ dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, yêu cầu giao trả nhiệm vụ.
“Ba người các ngươi, Lục Trường Sinh sáu phần, Liễu Thanh ba phần, Tinh Oánh một phần, đúng không?”
Trưởng lão hỏi.
Trước tiên phải nói rõ tỷ lệ phân phối.
“Đúng.”
Ba người gật đầu.
“Chuyến đi Thiên Ngục lần này ba người lấy được hai triệu không trăm mười hai nghìn điểm cống hiến. Dựa theo tỷ lệ của các ngươi, tất cả điểm cống hiến đã tự động được chia tới ngọc bài thân phận của các ngươi.”
Trưởng lão của đại điện nhiệm vụ chậm rãi cất lời.
“Đoàng.”
Lời này vừa dứt, toàn bộ đại điện nhiệm vụ lập tức chấn động.
Tất cả mọi người mở to hai mắt nhìn về phía ba người Lục Trường Sinh.
Sắc mặt đầy vẻ khó lòng tin nổi.
Hơn 2 triệu điểm cống hiến.
Thật sự quá điên rồ.
Ai mà ngờ được chứ?
Một chuyến đi Thiên Ngục lại thu hoạch được hơn 2 triệu điểm cống hiến.
Dù Tinh Oánh chỉ thu hoạch được một phần.
Thế nhưng cũng là hơn 200.000 điểm rồi!
Đây chính là đột nhiên giàu to!
Ngay cả Liễu Thanh cũng không khỏi ngỡ ngàng, trong lòng vô cùng kích động.
Đương nhiên thu hoạch lớn nhất chắc chắn là Lục Trường Sinh.
Sáu phần điểm cống hiến đều là của hắn.
Cũng tức là một triệu hai trăm nghìn điểm cống hiến!
Ở cấp độ Đăng Thần chưa ai từng nghe thấy nhiều điểm cống hiến như thế.
Vô số người đều cảm thấy hâm mộ, thậm chí là ghen ghét với bọn họ.
“Hơn một triệu hai trăm nghìn triệu điểm cống hiến, lần này Lục Trường Sinh không thiếu điểm cống hiến rồi.”
“Nào chỉ mỗi Lục Trường Sinh? Liễu Thanh và Tinh Oánh cũng thu hoạch rất nhiều kìa.”
“Chuyến này đi Thiên Ngục, ba người Lục Trường Sinh thu hoạch lớn nhất.”
“Không biết Lục Trường Sinh làm thế nào để xuyên qua không gian nhỉ?”
Rất nhiều người đều biết năng lực xuyên qua không gian của Lục Trường Sinh mới là điểm mấu chốt.
Nếu không nhờ Lục Trường Sinh có thể xuyên qua không gian thì sao bọn họ có thể thu hoạch nhiều tới vậy?
Cường giả Đăng Thần cửu giai tới Thiên Ngục cũng không chỉ có mình Liễu Thanh.
Nhưng chỉ có đội ngũ của Lục Trường Sinh mới thu được nhiều điểm cống hiến như thế.
Thế là rất nhiều người bắt đầu tìm tòi nghiên cứu bí mật giúp Lục Trường Sinh xuyên qua không gian.
Thậm chí có người còn điều tra hành động của Lục Trường Sinh tại Lạc Kim giới trước đó, hy vọng có thể thu hoạch được một chút manh mối.
Lục Trường Sinh thì không quá bận tâm.
“Liễu đạo hữu, Tinh Oánh đạo hữu, cáo từ.”
Lục Trường Sinh và Liễu Thanh, Tinh Oánh tách ra, trực tiếp quay về động phủ của mình.
Trong động phủ, Lục Trường Sinh phóng Hư giới ra trước.
Kỳ thực bên trong Hư giới có rất nhiều huyết nhục màu đỏ sậm.
Những huyết nhục màu đỏ sậm này rõ ràng đều là huyết nhục của sinh mệnh Ám Vực kia.
Lúc ở Thiên Ngục họ vẫn luôn ở trạng thái căng thẳng nên không có thời gian để nghiên cứu huyết nhục của sinh mệnh Ám Vực.
Nhưng giờ thì khác.
Hiện giờ Lục Trường Sinh đã quay về Thiên Quang Thánh Tông, hắn có thể cẩn thận nghiên cứu một phen rồi.
“Không biết có thể dùng huyết nhục của những sinh mệnh Ám Vực này để tu luyện phân thân Huyết Nhục không nhỉ?”
Trong đầu Lục Trường Sinh nảy ra một suy nghĩ.
Suy nghĩ này cũng rất bình thường.
Chuyến này ba người Lục Trường Sinh tru sát bao nhiêu sinh mệnh Ám Vực tại Thiên Ngục?
Phải nói là nhiều vô số kể.
Lục Trường Sinh đã chuẩn bị sẵn, hắn đặt hết huyết nhục của những sinh mệnh Ám Vực bị tru sát vào trong Hư giới.
Chính là để sau khi trở về sẽ nghiên cứu.
Dù sao trong đám sinh mệnh Ám Vực này có rất nhiều con từ Đăng Thần thất giai trở lên.
Sức mạnh nhục thân của chúng cũng cực kỳ khủng bố.
Nếu có thể lợi dụng thì sau này Lục Trường Sinh tu luyện thêm nhiều phân thân Huyết Nhục cũng không phải lo hao tổn huyết nhục nữa.
Chuyện này đối với Lục Trường Sinh mà nói cực kỳ trọng yếu.
Thế nên Lục Trường Sinh muốn thử một lần.
Nghĩ tới đây Lục Trường Sinh bắt đầu nếm thử.
“Vù vù.”
Lục Trường Sinh bắt đầu thử ngưng tụ ra một bộ phân thân Huyết Nhục, sau đó dùng huyết nhục của sinh mệnh Ám Vực để tu luyện.
Chuyến đi Thiên Ngục này, mặc dù Lục Trường Sinh không mấy khi chiến đấu nhưng ít nhiều gì hắn vẫn tổn thất một số phân thân Huyết Nhục.
Tuy số lượng không nhiều nhưng đúng là cũng có hao tổn.
Bởi vậy những phân thân hao tổn này tất nhiên sẽ phải tu luyện lại lần nữa.
Trước tiên Lục Trường Sinh dùng một bộ phân thân Huyết Nhục để thử.
Sau khi Lục Trường Sinh bắt đầu luyện hóa huyết nhục của sinh mệnh Ám Vực, dùng nó để tu luyện phân thân Huyết Nhục.
Lúc tu luyện hoàn toàn không có vấn đề.
Chẳng mấy chốc trước mặt Lục Trường Sinh đã xuất hiện một bộ phân thân Huyết Nhục.
Không có gì khác biệt với phân thân Huyết Nhục trước đó.
Xem ra dùng huyết nhục của sinh mệnh Ám Vực cũng không có vấn đề gì.
“Hỗn Độn và Ám Vực về cơ bản là hai mặt trái ngược, bản chất cả hai không khác nhau nhiều lắm.”
“Sinh mệnh Ám Vực và sinh mệnh Hỗn Độn xung đột phần nhiều đều vì tài nguyên, xung đột địa bàn kỳ thực chính là xung đột vì tranh giành không gian sinh tồn.”
Lục Trường Sinh như có điều suy nghĩ.
Sau đó Lục Trường Sinh lại tiếp tục tu luyện một ít phân thân Huyết Nhục rồi thử dung hợp, cũng không phát hiện bất cứ vấn đề gì.
Lần này Lục Trường Sinh đã hoàn toàn yên tâm rồi.
Về sau việc tu luyện phân thân Huyết Nhục hao tổn sẽ không phải vấn đề quá lớn nữa.
Lục Trường Sinh nhìn qua số điểm cống hiến trong ngọc bài thân phận.
Hơn một triệu hai trăm nghìn điểm, đây là một con số trên trời.
Thế nhưng dù số lượng có lớn mà không dùng đến, không chuyển hóa nó thành thực lực, không sử dụng để tu hành thì đó cũng chỉ là một chuỗi số mà thôi.
Lúc này Lục Trường Sinh lại nghĩ đến Hư giới.
Tiến độ Hư giới từ hư hóa thực trước mắt là 11%.
Mà hắn sử dụng một phần bản nguyên thế giới đại khái có thể tăng 5% tiến độ của Hư giới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận