Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1744: Lục vô thượng trở về sau nghìn năm! Thiên Quang Thánh Nhân giáng lâm!

Tính toán thời gian, từ lúc Lục Trường Sinh đi vào vực sâu Huyễn Linh cũng khoảng nghìn năm.
Chuyến đi này đúng là rất lâu.
“Trở về thôi.”
Lục Trường Sinh tiến vào trong Vân Cung, Vân Cung nhanh chóng biến thành một tia sáng, biến mất sâu trong Hỗn Độn.

Thiên Quang Thánh Tông vẫn huy hoàng cường thịnh như cũ.
Đây là thời gian Thiên Quang Thánh Tông tuyển nhận đệ tử mới.
Thiên Quang Thánh Tông sinh ra một vị vô thượng thiên kiêu, sức ảnh hưởng của chuyện này rất lớn.
Gần như nghiền ép toàn bộ thiên kiêu của Bách Hoa Vực.
Có thể nói là uy áp toàn bộ Bách Hoa Vực!
Bởi vậy mỗi lần Thiên Quang Thánh Tông tuyển chọn đệ tử đều có rất nhiều thiên tài tìm tới, muốn tiến vào Thiên Quang Thánh Tông.
Thế nhưng những năm gần đây trong Thiên Quang Thánh Tông có một số tin đồn, là một số lời đồn liên quan tới vô thượng thiên kiêu Lục Trường Sinh của Thiên Quang Thánh Tông.
Vô thượng thiên kiêu Lục Trường Sinh rất có thể đã mất phương hướng trong vực sâu Huyễn Linh.
Chuyện Lục Trường Sinh nhận nhiệm vụ tới vực sâu Huyễn Linh không phải là điều bí mật.
Vực sâu Huyễn Linh thật sự không đơn giản.
Ngay cả sinh mệnh Hỗn Độn cũng có thể mất phương hướng.
Quan trọng là mất phương hướng ở vực sâu Huyễn Linh sẽ không tử vong.
Một số thủ đoạn có thể phán định tử vong của Lục Trường Sinh ở Thiên Quang Thánh Tông căn bản không có tác dụng gì.
Một khi mất phương hướng thì cũng không khác gì đã tử vong.
Nếu là bình thường, một vị tu sĩ Đăng Thần tới vực sâu Huyễn Linh cùng lắm chỉ ở lại tầm mười năm.
Dù sao vực sâu Huyễn Linh cũng không giống những nơi khác.
Ở nơi khác mấy trăm năm, thậm chí mấy nghìn năm cũng không thành vấn đề.
Thế nhưng không thể ở lại vực sâu Huyễn Linh lâu được.
Ở lại đó càng lâu càng có khả năng mất phương hướng.
Rất nhiều sinh mệnh Hỗn Độn cũng chỉ có thể ở lại đó khoảng trăm năm.
Nhưng Lục Trường Sinh thì sao?
Từ khi Lục Trường Sinh nhận nhiệm vụ tới vực sâu Huyễn Linh đến giờ đã được nghìn năm.
Đã qua nghìn năm nhưng vẫn không thấy Lục Trường Sinh trở lại Thiên Quang Thánh Tông.
Điều này đã có thể nói rõ vấn đề.
Sau thời gian dài như vậy mà Lục Trường Sinh vẫn chưa trở về.
Hơn nữa còn là tại vực sâu Huyễn Linh.
Đó là nơi ngay cả sinh mệnh Hỗn Độn cũng sẽ mất phương hướng.
Thời gian nghìn năm, rất có khả năng Lục Trường Sinh đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Thiên Quang Thánh Tông kỳ thực đã phái người tới vực sâu Huyễn Linh tìm kiếm, thậm chí còn phái sinh mệnh Hỗn Độn đi nữa kìa.
Thế nhưng vẫn không thu hoạch được gì.
Còn có một số tu sĩ Đăng Thần và thiên kiêu của Thiên Quang Thánh Tông cũng tới vực sâu Huyễn Linh.
Nhưng bọn hắn không phải tới tìm Lục Trường Sinh, mà là vì Vân Cung.
Dù sao thì ai cũng biết, lúc trước Liễu Thanh đã đưa Vân Cung cho Lục Trường Sinh.
Hiện giờ Lục Trường Sinh lại mất phương hướng trong vực sâu Huyễn Linh, nếu có thể tìm thấy thì quá nửa sẽ thu được Vân Cung.
Đây chính là một kiện Hỗn Độn chí bảo, những tu sĩ Đăng Thần kia không thể không động lòng được.
Thế nhưng lạ là bất kể sinh mệnh Hỗn Độn hay tu sĩ Đăng Thần tới vực sâu Huyễn Linh cũng không thể tìm ra Lục Trường Sinh.
Sống không thấy người chết không thấy xác.
Cho dù mất phương hướng thì cũng không thể tìm được đối phương.
Điểm này khá kỳ quái.
Tinh Oánh cũng từng tự mình tới vực sâu Huyễn Linh.
Nhưng đi xuống mấy tầng đã không gánh được.
Cuối cùng phải lui về.
Thế nhưng dạo gần đây Tinh Oánh đã tấn thăng thiên kiêu Đăng Thần lục giai.
Tốc độ nhanh như vậy khiến địa vị của Tinh Oánh trong tộc Huyễn Ảnh trở nên cao hơn nhiều.
Tinh Oánh dựa vào địa vị của mình hiện giờ để xin lão tổ trong tộc tới vực sâu Huyễn Linh tìm kiếm Lục Trường Sinh.
Lão tổ của tộc Huyễn Ảnh chính là sinh mệnh Hỗn Độn.
Dù sinh mệnh Hỗn Độn của Thiên Quang Thánh Tông đã từng tới vực sâu Huyễn Linh tìm kiếm một lần.
Nhưng Tinh Oánh vẫn không cam tâm.
Nàng để lão tổ nhà mình cũng đi tới đó một chuyến.
Lão tổ Huyễn Ảnh cũng biết Tinh Oánh và Lục Trường Sinh giao hảo, lại thấy thiên phú của Tinh Oánh thực sự quá xuất sắc nên mới đáp ứng. Hiện giờ hắn đã tới vực sâu Huyễn Linh ròng rã mười năm.
“Vèo.”
Một bóng người xuất hiện trong động phủ của Tinh Oánh.
Rõ ràng là lão tổ Huyễn Ảnh.
“Lão tổ, thế nào rồi?”
Tinh Oánh mong đợi hỏi.
Kỳ thực trong lòng nàng cũng đã biết rõ, Lục Trường Sinh quá nửa là dữ nhiều lành ít.
Thế nhưng nàng không cam tâm.
Sau khi Liễu Thanh chết, Lục Trường Sinh gần như là bằng hữu duy nhất của Tinh Oánh tại Thiên Quang Thánh Tông.
Lão tổ tộc Huyễn Ảnh nhìn Tinh Oánh, hắn thở dài một tiếng, nói: “Tinh Oánh, lần này lão phu đã rất xuống khá sâu dưới vực sâu Huyễn Linh, tiếc là vẫn không thể tìm ra Lục Trường Sinh. Đã qua nghìn năm, dù hắn vẫn còn ở trong vực sâu Huyễn Linh sợ rằng cũng dữ nhiều lành ít…”
Nói xong lão tổ trực tiếp rời đi.
Sắc mặt Tinh Oánh đầy vẻ chán nản.
Cuối cùng kết quả vẫn như vậy.
Kỳ thực nàng đã sớm đoán được kết quả, nhưng đến giờ mới hết hẳn hy vọng.
“Liễu Thanh tỷ tỷ, Lục Trường Sinh…”
Tinh Oánh biết, từ nay về sau nàng phải một mình cô độc bước tiếp tại Thiên Quang Thánh Tông thôi.
Lục Trường Sinh không biết hắn rời đi nghìn năm lại khiến Thiên Quang Thánh Tông dấy lên sóng to gió lớn như thế.
Càng không biết Tinh Oánh vì hắn mà bôn ba, thậm chí mời cả lão tổ tới vực sâu Huyễn Linh một chuyến.
Giờ phút này, Lục Trường Sinh thúc giục Vân Cung, nhanh chóng đi tới đại trận truyền tống gần nhất.
“Vù vù.”
Đại trận truyền tống khởi động.
Ngay sau đó thân ảnh Lục Trường Sinh theo đại trận truyền tống đến Thiên Quang Thánh Tông.
“Tách.”
Từng tầm mắt rơi xuống người Lục Trường Sinh.
Trong lòng Lục Trường Sinh không khỏi cảm khái.
Dù đã qua nghìn năm nhưng mọi thứ vẫn giống như cũ.
Vẫn là những ánh mắt quen thuộc.
Vẫn là hoàn cảnh quen thuộc.
Chỉ cần hắn xuất hiện tại Thiên Quang Thánh Tông thì nhất định sẽ là tiêu điểm của mọi ánh nhìn.
Có điều lần này dường như hơi khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận