Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1797: Cùng thế hệ ta vô địch! Không được thì từ bỏ! Lục Trường Sinh ra tay, trấn áp thiên kiêu! (2)

Các tu sĩ, thậm chí có người chưa phải Chuẩn Thánh cũng dám tiến vào cấm khu Lạc Nhật.
Nguyên nhân đương nhiên là vì có đại dược xuất hiện trong cấm khu Lạc Nhật.
Dù Bất Tử Đại Đế đã cướp đoạt Bất Tử dược, nhưng cấm khu Lạc Nhật còn có những loại đại dược khác, rất nhiều tu sĩ đều muốn tới cấm khu Lạc Nhật thử thời vận.
“Rầm.”
Lúc này, bên ngoài hư không cấm khu Lạc Nhật mơ hồ có khí thế kinh khủng ập vào mặt.
“Mau nhìn kìa, đó là… Thiên Hà Thánh Tử.”
“Đúng là Thiên Hà Thánh Tử rồi. Nghe nói Thiên Hà Thánh Tử có Long Hổ Thánh Thể, khi còn Thiên Thánh đã dựa vào sức mạnh Long Hổ, sau khi tu hành lại kích phát ra Long Hổ pháp tướng, vẫn luôn có Long Hổ đi theo, giờ lên tới Chuẩn Thánh, dựa vào Long Hổ pháp tướng còn có thể thoải mái trấn sát cường giả Thánh cảnh.”
“Đâu chỉ có thoải mái trấn sát cường giả Thánh cảnh? Thậm chí Thiên Hà Thánh Tử còn có thể vượt hai giai chém giết nhất đạo Đại Thánh!”
“Hắn có thể chém giết nhất đạo Đại Thánh thật sao? Thánh cảnh thì không nói, không địch lại Long Hổ pháp tướng cũng dễ hiểu, nhưng đã thành Đại Thánh thì sẽ nắm giữ sức mạnh đại đạo, chẳng lẽ Long Hổ pháp tướng lại có thể đối kháng với sức mạnh đại đạo sao?”
“Chuyện này thì không rõ lắm, nhưng đúng là có lời đồn như vậy. Có lẽ Thiên Hà Thánh Tử không sợ Đại Thánh thật.”
“Thiên Hà Thánh Tử cũng đến rồi, cấm khu Lạc Nhật thật đúng là càng ngày càng náo nhiệt.”
“Thiên kiêu như vậy mà Thánh địa Thiên Hà có thể yên tâm để hắn tới cấm khu Lạc Nhật sao? Ngộ nhỡ xảy ra chuyện gì…”
“Thiên Hà Thánh Tử không có chuyện gì đâu. Nghe nói trong cơ thể hắn có thủ đoạn cường giả Đại Thánh của Thánh địa Thiên Hà lưu lại, dù không địch lại cũng sẽ không vẫn lạc.”
Lúc này Lục Trường Sinh cũng thuận theo tầm mắt mọi người ngẩng đầu nhìn lên.
Trong hư không quả nhiên có một nam tử trẻ tuổi bạch y tung bay, phong thần tuấn lãng đạp không mà đi tới trên không cấm khu Lạc Nhật.
Quanh thân nam tử áo trắng kia như thể còn có hư ảnh Long Hổ đi theo, khí thế cực kỳ khủng bố, khí tràng của rất nhiều Đại Thánh cũng không mạnh bằng nam tử áo trắng này.
Đối phương chính là Thiên Hà Thánh Tử!
Có thể trở thành Thánh tử của một Thánh địa cũng không dễ gì.
Nhất định phải nghiền ép vô số thiên kiêu mới có thể bước lên bảo tọa Thánh Tử.
“Thánh tử…”
Lục Trường Sinh thấp giọng lầm bầm.
Trong mắt lóe lên một tia sáng sắc bén.
Hắn cũng dần có chút hiểu biết về Ám Vực.
Nhất là hệ thống tu hành của Ám Vực.
Rất nhiều thiên kiêu đỉnh tiêm không phải là không thể tấn thăng Thánh cảnh.
Nhưng bọn hắn bình thường đều không dễ dàng tấn thăng Thánh cảnh.
Bởi vì hệ thống tu hành Ám Vực vô cùng chú trọng căn cơ và nội tình.
Nếu dưới Thánh cảnh mà tạo dựng trụ cột càng kiên cố, căn cơ càng thâm hậu thì một khi thành tựu Thánh cảnh gần như có thể vô địch cùng cấp độ.
Hơn nữa về sau cảm ngộ đại đạo, trở thành Đại Thánh cũng càng thêm dễ dàng.
Bởi vậy rất nhiều thiên kiêu đỉnh tiêm về cơ bản đều sẽ dừng lại một thời gian rất dài ở cảnh giới Chuẩn Thánh.
Một mực tới khi tiến không thể tiến thêm được nữa bọn hắn mới lựa chọn đột phá trở thành Thánh cảnh.
Thế nhưng tình trạng này lại cho Lục Trường Sinh cơ hội.
Những thiên kiêu này đều dừng lại tại Chuẩn Thánh, dù có đủ loại thủ đoạn thì sao có thể hơn được Lục Trường Sinh?
Hắn là sinh mệnh Hỗn Độn chân chính, sánh ngang với Thánh cảnh.
Hơn nữa căn cơ không kém bất cứ một vị thiên kiêu nào, hắn cũng có thể chiến đấu vượt cấp nữa kìa.
Nhưng hắn không vội.
Lục Trường Sinh tiếp tục chờ đợi.
Hắn cần hiểu rõ về cấm khu Lạc Nhật sau đó mới có thể tiến vào trong.
Nếu cứ tùy tiện tiến vào trong ngược lại sẽ gặp nguy hiểm.
Một thời gian sau đó Lục Trường Sinh không chỉ trông thấy Thiên Hà Thánh Tử, còn chứng kiến rất nhiều Thánh tử và Thánh nữ của các Thánh địa.
Cũng có một ít tán tu rất mạnh, người mang thể chất khủng bố, khí vận ai nấy đều vô cùng cường đại.
Thậm chí còn có Đế Duệ xuất hiện.
Đế Duệ chính là hậu duệ của Đại Đế.
Có huyết mạch của Đại Đế.
Đương nhiên trong đó cũng có phân chia cao thấp.
Ví dụ như hậu duệ của Đại Đế đã chết.
Hoặc là hậu duệ của Đại Đế còn sống.
Hai loại này tất nhiên hoàn toàn khác biệt.
“Chắc chắn không thể coi thường đại dược trong cấm khu Lạc Nhật, thậm chí số lượng hẳn sẽ có rất nhiều, nếu không cũng không thể thu hút nhiều thiên kiêu đỉnh tiêm như vậy, ngay cả Đế Duệ cũng đã xuất hiện…”
Ánh mắt Lục Trường Sinh có chút chấn kinh.
Nhưng cùng với đó lại là cuồng hỉ.
Nhiều thiên kiêu đỉnh tiêm như vậy, kiểu gì hắn cũng có cơ hội chém giết, từ đó thu hoạch được sức mạnh bản nguyên Ám Vực.
Đây chính là cơ hội ngàn năm có một.
Thế nhưng Lục Trường Sinh cũng biết rõ, trên người những thiên kiêu đỉnh tiêm này hoặc nhiều hoặc ít đều có thủ đoạn bảo mệnh.
Phải xem Lục Trường Sinh có thể ngăn trở những thủ đoạn này hay không.
Lúc trước Lục Trường Sinh gặp được một số thiên kiêu đỉnh tiêm tại cấm khu Huyết Hồ, thực ra trên thân những người đó cũng có chút thủ đoạn bảo mệnh.
Nhưng đều bị Lục Trường Sinh chặn lại.
Thực sự không ngăn được thì Lục Trường Sinh cũng không miễn cưỡng.
Dù sao còn rất nhiều thiên kiêu, không cần thiết nhìn chằm chằm một thiên kiêu làm gì.
Thời gian ngày lại ngày trôi qua.
Lục Trường Sinh đã đợi ba tháng bên ngoài cấm khu Lạc Nhật.
“Cũng hòm hòm rồi.”
Rốt cục Lục Trường Sinh cũng quyết định tiến vào cấm khu Lạc Nhật.
“Vèo.”
Lục Trường Sinh thu liễm khí tức, cẩn thận tiến vào cấm khu Lạc Nhật.
Vừa tiến vào cấm khu Lạc Nhật, Lục Trường Sinh đã gặp phải hung thú.
Con hung thú này cực kỳ khủng bố.
Toàn thân trên dưới tản ra một luồng khí tức cổ xưa đầy hung hãn.
Lúc này Lục Trường Sinh mới hiểu.
Rất có thể trong cơ thể con hung thú này có huyết mạch Thái Cổ.
Chỉ có huyết mạch Thái Cổ mới cường hãn như vậy.
Thế nhưng đối phương mới chỉ là Chuẩn Thánh thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận