Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1804: Sánh ngang với Đại Thánh, Hư giới lại lột xác, dựng lại sức mạnh đại đạo! (3)

Về cơ bản Lục Trường Sinh dựa vào Hư giới dù không địch lại tam đạo Đại Thánh nhưng đào tẩu cũng không thành vấn đề.
Trừ khi tứ đạo Đại Thánh giáng lâm, nếu không Lục Trường Sinh chẳng cần kiêng dè ai hết.
Tính toán thời gian, từ khi Lục Trường Sinh tiến vào Ám Vực tới nay đã hơn 300 năm.
Quãng thời gian này không dài, thậm chí còn khá ngắn ngủi.
Thế nhưng thẻ thân phận liên minh Hỗn Độn của Lục Trường Sinh vẫn không có bất cứ động tĩnh nào.
Lục Trường Sinh lấy thẻ thân phận liên minh Hỗn Độn ra, chủ động xem xét tình hình.
Vừa xem qua trong lòng Lục Trường Sinh đã cực kỳ chấn động.
Hắn nhìn thấy cái gì?
Điểm cống hiến!
Rất nhiều điểm cống hiến!
Đây chính là điểm cống hiến của liên minh Hỗn Độn.
Giờ tuy không có tác dụng gì.
Nhưng nếu rời khỏi Ám Vực và quay về Hỗn Độn thì đống điểm cống hiến này sẽ có tác dụng ngay.
Thậm chí còn có tác dụng rất lớn!
Lúc trước Lục Trường Sinh cũng vì tài nguyên tu hành mới tìm tới liên minh Hỗn Độn.
Không ngờ xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Thế nên mới tạm thời ở lại Ám Vực.
Số điểm cống hiến này do thẻ thân phận của liên minh Hỗn Độn tự động tính toán.
Cực kỳ công bằng.
Mỗi điểm cống hiến đều có lai lịch rõ ràng.
Lục Trường Sinh từ cấm khu Huyết Hồ tới cấm khu Lạc Nhật giết vô số thiên kiêu, còn có Chuẩn Thánh, Thánh cảnh thậm chí là Đại Thánh.
Tất cả đều chuyển hóa thành điểm cống hiến rồi ghi vào thẻ thân phận của liên minh Hỗn Độn.
Nói cách khác, Ám Vực này quả là một mảnh bảo địa.
Đúng là rất nguy hiểm nhưng thu hoạch cũng cực kỳ to lớn.
Thậm chí có thể nói là đồ sộ.
Nếu lần này có thể trở lại Hỗn Độn.
Trong một quãng thời gian rất dài Lục Trường Sinh cũng không cần lo tới vấn đề tài nguyên tu hành nữa.
Thế nhưng đó là chuyện sau này.
Có thể trở lại Hỗn Độn hay không còn rất khó nói.
Giờ liên minh Hỗn Độn không có chút tin tức nào.
Cũng không biết đã mở ra thông đạo mới chưa.
Nhưng nếu đã mở ra, có thẻ thân phận của liên minh Hỗn Độn ở đây, hẳn Lục Trường Sinh cũng sẽ nhận được tin tức ngay.
Giờ không có tin tức nên rất có thể là vẫn chưa mở ra thông đạo mới.
Chuyện này cũng rất bình thường.
Tìm cách mở ra một thông đạo an toàn không phải chuyện một sớm một chiều.
Mất mấy trăm năm, mấy nghìn năm, thậm chí tới mấy vạn năm cũng là chuyện bình thường.
“Chung quy thành Thiên Dự cũng chỉ là một tòa thành nhỏ, nơi này không có bao nhiêu thiên kiêu.”
“Ta muốn yên ổn ở lại Ám Vực, thậm chí có thể yên ổn tu hành mà cứ kín tiếng mãi cũng không được, phải có một thân phận. Ta nhất định phải dung nhập vào Ám Vực…”
Lục Trường Sinh thấp giọng lầm bầm.
Kỳ thực cách tốt nhất để dung nhập vào Ám Vực chính là tu hành theo thủ đoạn của Ám Vực.
Thế nhưng điều này không thể làm được.
Hắn đã là sinh mệnh Hỗn Độn.
Đã có dấu ấn của Hỗn Độn.
Không thể tu hành pháp môn Ám Vực được.
“Đại Thánh Ám Vực tu luyện sức mạnh đại đạo, nếu ta có thể hiển hóa ra sức mạnh đại đạo vậy chẳng phải ta cũng giống với người tu hành tại Ám Vực rồi sao?”
Lục Trường Sinh nghĩ đến sức mạnh đại đạo.
Thật ra hắn đã có thể “mô phỏng” sức mạnh đại đạo.
Với ngộ tính của hắn chuyện này không thành vấn đề.
Vì hệ thống tu hành khác biệt nên hắn không cách nào phát huy ra uy lực của sức mạnh đại đạo, chỉ có thể dựng lại sức mạnh đại đạo trong Hư giới, nhờ đó hoàn thiện Hư giới.
Sức mạnh đại đạo trong Hư giới thì lại có thể hiển hóa ra uy lực kinh khủng.
“Hư giới…”
Mắt Lục Trường Sinh sáng lên.
Trong đầu hắn nảy ra một ý tưởng.
Có thể dựa vào Hư giới hiển hóa ra sức mạnh đại đạo, từ đó ngụy trang thành Đại Thánh Ám Vực hay không?
Nếu có thể thành công thì Lục Trường Sinh sẽ giải quyết được chuyện dung nhập vào Ám Vực.
Thậm chí ở lại Ám Vực lâu dài cũng không thành vấn đề.
Thế nhưng thật sự có thể ngụy trang sao?
“Thử xem sao.”
Trong lòng Lục Trường Sinh hơi động.
Hư giới cấp tốc giáng lâm, bao phủ toàn bộ động phủ.
“Lửa.”
Hỏa Diễm Đại Đạo khổng lồ lập tức nổi lên.
Nhiệt độ giữa hư không cũng nhanh chóng tăng lên.
Loại Hỏa Diễm Đại Đạo này như thể không có gì khác Hỏa Diễm Đại Đạo tại Ám Vực.
Dù có cẩn thận cảm ứng cũng không thể nhận ra điều gì khác biệt.
Dù sao đây chính là sức mạnh đại đạo do Lục Trường Sinh mô phỏng ra.
Chỉ là sức mạnh đại đạo được dựng lại bên trong Hư giới.
Nếu như ở trong Hư giới đó chính là sức mạnh đại đạo hàng thật giá thật.
Nhưng làm sao giấu diếm được các tu sĩ Ám Vực khác đây?
Nhất là phải thi triển ra Hư giới trước mắt bao người.
Mà Hư giới giờ đã thực chất, nhìn qua là có thể nhận ra điểm khác biệt của Hư giới.
Dù sao sức mạnh đại đạo nhất định phải có Hư giới bao phủ mới có thể hiển hóa ra uy lực.
Tu sĩ Ám Vực thấy sức mạnh đại đạo thì chắc chắn cũng nhìn thấy Hư giới.
Vậy sao che giấu được nữa?
Lục Trường Sinh rơi vào trầm tư.
Nhưng hắn cũng không chịu từ bỏ, ngược lại còn suy nghĩ kỹ càng.
Thời gian ngày lại ngày trôi qua.
Trong nháy mắt đã qua một năm.
Vô số suy nghĩ trong đầu Lục Trường Sinh va chạm với nhau, cuối cùng va chạm ra một tia linh quang.
Hắn nghĩ ra một cách.
Ai bảo Hư giới nhất định phải bao phủ cả một khu vực rộng lớn?
Hư giới chỉ bao phủ sức mạnh đại đạo không được sao?
Hoặc phải nói là Hư giới sẽ bao phủ bên ngoài sức mạnh đại đạo.
Tương đương với việc sức mạnh đại đạo vẫn nằm trong Hư giới, như vậy sẽ không ảnh hưởng tới việc sức mạnh đại đạo hiển hóa ra.
Hơn nữa hình dạng Hư giới có thể tùy ý biến ảo, hoàn toàn không chịu bất cứ ảnh hưởng nào.
Hạn chế duy nhất chính là Lục Trường Sinh cần phải tuyệt đối khống chế Hư giới, phối hợp với sức mạnh đại đạo.
Cũng may Hư giới vốn đã nắm trong tay Lục Trường Sinh.
Thậm chí hắn chỉ cần một suy nghĩ là có thể tùy ý khống chế.
Mà sức mạnh đại đạo cũng vậy.
Cũng có thể tùy ý hiển hóa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận