Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1810: Ngụy trang Đại Thánh, Lôi Hỏa Đại Đạo! (4)

Như vậy Lục Trường Sinh không nên bỏ lỡ bất cứ một con yêu ma hay dị thú nào từ Thánh cảnh trở lên.
Hắn không quan tâm tới điểm ngộ đạo.
Nhưng hắn không thể buông tha cơ hội để thu hoạch sức mạnh bản nguyên Ám Vực.
Thế là Lục Trường Sinh cũng giống những Đại Thánh khác.
Phàm là gặp yêu ma hay dị thú từ Thánh cảnh trở lên hắn đều chém giết không hề nương tay.
Thời gian dần trôi.
Một năm, hai năm, ba năm…
Dù thực lực của cấm khu Thiên Yêu cường đại thế nào, nhưng có lệnh treo thưởng Ngộ Đạo Thánh Tông ban ra, mười vạn Yêu Thánh cũng không chống đỡ nổi.
Số lượng yêu ma trong cấm khu Thiên Yêu càng ngày càng ít.
Nếu không có chuyện gì ngoài ý muốn, không lâu sau cấm khu Thiên Yêu sẽ trở thành lịch sử.
Một số yêu ma bắt đầu chạy trốn.
Bọn chúng lục tục rời khỏi cấm khu Thiên Yêu.
Cùng lắm thì tới những cấm khu khác.
Không thể cùng chết với cấm khu Thiên Yêu được.
Còn có một cách khác.
Đó chính là sinh ra Thiên Yêu!
Một khi sinh ra Thiên Yêu, không chỉ riêng cấm khu Thiên Yêu sẽ không bị hủy diệt, thậm chí tới cả Ngộ Đạo Thánh Tông cũng sẽ gặp nguy hiểm.
Dù Ngộ Đạo Thánh Tông có pháp trận hộ tông, có thể ngăn cản đòn tấn công của cấp độ Đại Đế.
Nhưng nếu cấm khu Thiên Yêu sinh ra Thiên Yêu thật thì thời gian tới chỉ sợ Ngộ Đạo Thánh Tông sẽ sống rất khổ sở.
Thế nhưng sinh ra Thiên Yêu khó khăn thế nào?
Cấm khu Thiên Yêu cuồn cuộn sóng ngầm, số lượng yêu ma càng ngày càng ít.
Có điều với Lục Trường Sinh mà nói, hôm nay lại có một tin tức tốt.
“Một trăm linh một tia sức mạnh bản nguyên Ám Vực!”
Lục Trường Sinh vừa mới chém giết một con yêu ma sánh ngang với nhị đạo Đại Thánh.
Thu được một ít sức mạnh bản nguyên Ám Vực.
Ròng rã ba năm, tổng số sức mạnh bản nguyên Ám Vực hắn lấy được cũng đã có hơn 100 tia.
Đây là con số rất quan trọng.
Vì 100 tia sức mạnh bản nguyên Ám Vực có thể giúp Hư giới của Lục Trường Sinh mở lại một lần, sau đó đột phá tu vi, đạt tới cấp độ nhị đạo Đại Thánh.
Thế nhưng liệu giờ hắn có nên luyện hóa sức mạnh bản nguyên Ám Vực, sau đó đột phá tu vi?
Đây là một câu hỏi khó.
Một khi Lục Trường Sinh chọn cách luyện hóa sức mạnh bản nguyên Ám Vực thì sẽ chậm trễ rất nhiều thời gian.
Chí ít cũng mất mấy năm.
Giờ đang là lúc tranh đoạt từng giây từng phút.
Một khi Lục Trường Sinh lãng phí thời gian để tu luyện.
Tới khi việc tu luyện của hắn kết thúc, cấm khu Thiên Yêu còn tồn tại hay không cũng là một cái vấn đề.
“Để sau đi vậy.”
Trong lòng Lục Trường Sinh đã đưa ra quyết định.
“Rầm.”
Đúng lúc này, Lục Trường Sinh đột nhiên ngẩng phắt đầu lên.
Hắn nhìn thấy thứ gì thế này?
Cả một khoảng trời đều trở nên lờ mờ.
Tựa hồ một mảnh tối đen.
Mơ hồ có một con yêu ma khủng bố, che khuất bầu trời, toàn thân trên dưới tản ra sát khí đen như mực.
Từng vòng sát khí trên thân hệt như thực chất lại càng chấn động không gì sánh nổi.
“Đó là… đại yêu đỉnh tiêm?”
“Nó đang trùng kích Thiên Yêu?”
“Không, nó đã trở thành Thiên Yêu…”
Mặt Lục Trường Sinh biến sắc.
Thiên Yêu!
Thế mà nó lại đang trùng kích Thiên Yêu!
Hơn nữa xem qua thế trận của đối phương, có thể thấy nó rất tự tin.
“Chạy!”
Lục Trường Sinh gần như không cần suy nghĩ.
Hắn thậm chí còn không kịp nghĩ tới chuyện có bại lộ tháp Hắc Quang hay không.
“Vù vù.”
Lục Trường Sinh thôi động tháp Hắc Quang, trong nháy mắt xé rách hư không, biến mất không thấy bóng dáng.
Ngay chớp mắt khi Lục Trường Sinh vừa mới thoát đi, sát khí kinh khủng lập tức giáng xuống toàn bộ cấm khu Thiên Yêu.
“Á…”
“Là Thiên Yêu, có Thiên Yêu ra đời, sao có thể chứ…”
“Trốn mau…”
“Lão tổ cứu mạng…”
Lúc này tất cả tu sĩ còn ở trong cấm khu Thiên Yêu, bất kể là Thánh cảnh hay Đại Thánh, hoặc là thiên kiêu đỉnh tiêm.
Giờ phút này tất cả đều đã hóa thành bột mịn!
Tĩnh!
Giờ khắc này, toàn bộ cấm khu Thiên Yêu đều rơi vào tĩnh lặng.
Tu sĩ khắp bốn phương tám hướng đều trợn mắt há hốc mồm.
Ai ngờ tình cảnh lại biến hóa như vậy?
Tất cả tu sĩ trong cấm khu Thiên Yêu gần như bị diệt toàn quân!
“Vèo.”
Lục Trường Sinh xuyên thẳng qua không gian ra ngoài.
Hắn nhìn qua cấm khu Thiên Yêu đằng xa.
Cảm nhận được khí tức và thân ảnh kinh khủng trong hư không kia.
Thiên Yêu!
Đó chính là Thiên Yêu!
Uy lực của Thiên Yêu khủng bố nhường này!
Suýt chút nữa hắn đã xong đời với Thiên Yêu rồi.
Lục Trường Sinh may mắn trốn thoát, nhưng tất cả tu sĩ còn trong cấm khu Thiên Yêu đều đã vẫn lạc.
“Hoàng Thiên đạo hữu…”
Lục Trường Sinh nghĩ đến Hoàng Thiên Đại Thánh.
Nếu Hoàng Thiên Đại Thánh vẫn chưa rời khỏi cấm khu Thiên Yêu thì hẳn hắn chỉ có một con đường chết.
Dù sao không phải ai cũng giống Lục Trường Sinh, có được tháp Hắc Quang có khả năng xuyên qua không gian.
Lục Trường Sinh nhìn qua cấm khu Thiên Yêu đằng xa mà vẫn chưa thôi kinh hoảng.
Ám Vực quả là nguy hiểm.
Động cái đã có cường giả cấp độ nguyên sinh mệnh động thủ.
Số lần Thiên Yêu, Đại Đế vân vân ra tay đánh nhau rất nhiều.
Đâu giống Hỗn Độn?
Rất nhiều nguyên sinh mệnh tựa như thần long thấy đầu không thấy đuôi.
Dù một vạn kỷ nguyên cũng chưa chắc đã ra tay một lần.
Trong Hỗn Độn, nguyên sinh mệnh quả nhiên là không tranh quyền thế.
Bọn hắn gần như không động thủ bao giờ.
So ra Ám Vực thật sự quá nguy hiểm.
Bất cẩn một chút là Đại Đế rồi Thiên Yêu đều sẽ trực tiếp động thủ.
Quả là “không nói võ đức”.
Đương nhiên sở dĩ vị Thiên Yêu này tự mình động thủ đoán chừng cũng vì đã giận điên lên rồi.
Đối phương hẳn là dưới tình huống bất đắc dĩ, bắt buộc phải cưỡng ép trùng kích cảnh giới.
May mắn trở thành Thiên Yêu.
Nếu không cấm khu Thiên Yêu sẽ hóa thành tro tàn, không tồn tại trên đời nữa.
Bởi vậy vị Thiên Yêu này có phẫn nộ ra tay cũng rất bình thường.
Dù Lục Trường Sinh ở cách đó rất xa cũng có thể thấy, sau khi Thiên Yêu hủy diệt tất cả tu sĩ trong cấm khu Thiên Yêu cũng không chịu dừng tay mà lại trực tiếp vươn một cái cự chưởng ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận