Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1815: Vạn Cổ Kiếm Đạo tựa đêm dài! Đại đạo thứ hai của Lục Trường Sinh, Vạn Cổ Kiếm Đạo chấn động bốn phương! (5)

Tông chủ Ngộ Đạo Thánh Tông nói.
Đây coi như là đã cho Lục Trường Sinh thể diện.
Nhưng có phải tất cả mọi người đều thể diện như vậy hay không thì chưa biết được.
Có lẽ cũng có phần nể mặt “Vạn Cổ Kiếm Đạo” của Lục Trường Sinh.
Hoặc phải nói là tốc độ Lục Trường Sinh ngưng tụ ra loại thứ hai đại đạo quá nhanh nên Ngộ Đạo Thánh Tông cũng muốn kết thiện duyên.
Giờ Ngộ Đạo Thánh Tông đâu còn như xưa, tình cảnh của Thánh Tông đang rất gian nan.
Lúc này có thể kết thêm một thiện duyên thì lại có thêm thiện duyên thôi.
Dù thế nào cũng không thể gây thêm chuyện.
Lục Trường Sinh suy tính một phen, sau đó gật đầu đồng ý.
“Vậy làm phiền Tông chủ rồi.”
Cũng coi như là đã nhận thiện ý của Ngộ Đạo Thánh Tông.
Lúc này đúng là hắn sẽ không tùy tiện đưa ra quyết định.
Ở lại Ngộ Đạo Thánh Tông một thời gian ngắn, biết đâu có thể tìm ra thứ khiến hắn cảm thấy hứng thú.
Thế là Lục Trường Sinh bắt đầu ở lại Ngộ Đạo Thánh Tông.
Lục Trường Sinh cũng rất tò mò về Ngộ Đạo Trì.
Dù hắn sẽ không chọn tiến vào Ngộ Đạo Trì, nhưng qua đó xem một chút cũng không sao.
Trên dưới Ngộ Đạo Thánh Tông đều rất xem trọng Lục Trường Sinh.
Ngoại trừ những nơi tuyệt mật ra, những chỗ khác Lục Trường Sinh đều được phép tiến vào quan sát.
Ví dụ như Ngộ Đạo Trì.
Dù Ngộ Đạo Trì rất quan trọng nhưng cũng không phải nơi tuyệt mật.
Tất nhiên Lục Trường Sinh có thể tiến vào bên trong quan sát.
Lục Trường Sinh thấy một tên đệ tử tiến vào trong Ngộ Đạo Trì.
Sau đó dường như có phần hiểu ra, đủ loại bí thuật đều có thể tu thành, hoặc là có điều cảm ngộ.
Giống hệt phỏng đoán của Lục Trường Sinh.
Ngộ Đạo Trì đúng là có thể tăng cường ngộ tính, nhưng đối với Lục Trường Sinh lại không có bất cứ tác dụng gì.
Thời gian sau đó Lục Trường Sinh đi khắp Ngộ Đạo Thánh Tông xem xét.
Một tháng sau, Lục Trường Sinh tới một nơi vô cùng đặc biệt trong Ngộ Đạo Thánh Tông.
“Bia Đại Đạo?”
Lục Trường Sinh nhìn tấm bia đá cao vút trước mắt, bên trên khắc vô số vết tích.
Có chưởng ấn, có vết kiếm, cũng có các loại vệt sét đánh.
Mỗi một vết tích đều đại diện cho một loại đại đạo.
Đây là vết tích đại đạo các Đại Thánh của Ngộ Đạo Thánh Tông lưu trên tấm bia đá.
Dùng sức mạnh đại đạo của bản thân để lưu lại.
E là có tới hơn nghìn vết tích?
Chuyện này cũng đã nói rõ, từ xưa tới nay Ngộ Đạo Thánh Tông sinh ra hơn nghìn vị Đại Thánh!
Con số này đủ để chứng minh nội tình của Ngộ Đạo Thánh Tông thâm hậu thế nào.
Bia đại đạo này để các đệ tử của Ngộ Đạo Thánh Tông quan sát và cảm ngộ.
Vô số vết tích đại đạo xen lẫn với nhau, thi thoảng một ít đệ tử sẽ có điều lĩnh ngộ, từ đó cảm ngộ đại đạo, ngưng tụ ra sức mạnh đại đạo.
Nhưng đệ tử như vậy vẫn quá ít.
Ngồi dưới tấm bia đá là có thể cảm ngộ đại đạo?
Đây chẳng qua là việc chỉ xảy ra trong truyền thuyết thôi.
Số lần có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Về cơ bản cũng rất ít khi có đệ tử tới bia đại đạo để cảm ngộ đại đạo.
Nhưng mắt Lục Trường Sinh lại sáng lên.
Bia đại đạo này không phải chính là thứ hắn đang cần sao?
Lục Trường Sinh nghĩ, về sau nếu hắn muốn mở lại thế giới ba lần, bốn lần, năm lần thậm chí còn nhiều lần hơn nữa.
Như vậy nhất định hắn phải dựng lại rất nhiều đại đạo, nhờ đó vững chắc Hư giới.
Có thể lên tới mấy trăm loại đại đạo.
Thậm ra chí là mấy nghìn loại đại đạo.
Hắn lên lấy đâu ra nhiều loại đại đạo để mô phỏng như vậy?
Giờ không phải tấm bia đại đạo này có tới cả nghìn loại đại đạo đấy ư?
Nếu có thể nhớ rõ toàn bộ.
Về sau lại chậm rãi mô phỏng là đủ.
Đây mới là “cơ duyên” mà Lục Trường Sinh muốn.
Lục Trường Sinh không hề do dự, lập tức đi tìm Tông chủ Ngộ Đạo Thánh Tông, đưa ra yêu cầu được tìm hiểu “bia đại đạo”.
“Ngươi muốn lĩnh hội bia đại đạo?”
Sắc mặt Tông chủ Ngộ Đạo Thánh Tông có chút cổ quái.
“Đúng, Lục mỗ cần lĩnh hội bia đại đạo, hy vọng tập hợp sở trường bách gia, lĩnh ngộ loại thứ ba hoặc thậm chí nhiều đại đạo hơn nữa.”
“Ta dùng mười một vạn điểm ngộ đạo đổi lấy cơ hội lĩnh hội bia đại đạo, xin Tông chủ đáp ứng.”
Lục Trường Sinh nói.
Sau khi trông thấy bia đại đạo, trong lòng hắn đã đưa ra quyết định như vậy.
Điểm ngộ đạo phải dùng thế này mới đúng.
Một nghìn loại đại đạo đấy, với Lục Trường Sinh mà nói thật sự rất thích hợp.
Tông chủ Ngộ Đạo Thánh Tông trầm ngâm một hồi, hắn suy nghĩ rất nhiều.
Lục Trường Sinh không cần Ngộ Đạo Trì, ngược lại muốn đổi lấy cơ hội lĩnh hội bia đại đạo.
Hắn không thể không hoài nghi.
Trong thời gian ngắn như vậy Lục Trường Sinh đã lĩnh ngộ loại đại đạo thứ hai.
Hẳn là có có thiên phú đặc biệt về phương diện cảm ngộ đại đạo?
Nếu thật là thế thì quá khủng bố.
Không nói tới việc trở thành Đại Đế.
Nhưng trở thành cao giai Đại Thánh chắc chắn cũng không thành vấn đề.
Nếu hắn là thiên kiêu của những thế lực lớn khác thì chắc chắn Ngộ Đạo Thánh Tông sẽ không có bất cứ cơ hội nào.
Nhưng Lục Trường Sinh thì khác.
Theo Ngộ Đạo Thánh Tông điều tra, Lục Trường Sinh chỉ là một gã tán tu mà thôi.
Trước mắt hắn đang ở lại thành Thiên Dự.
Thậm chí còn không gia nhập phủ thành chủ thành Thiên Dự.
Thật sự chỉ là tán tu, không có bất kỳ thế lực nào phía sau.
Không phải đây chính là cơ hội của Ngộ Đạo Thánh Tông sao?
Nghĩ tới đây, Tông chủ Ngộ Đạo Thánh Tông đã có quyết định.
Hắn ngẩng đầu nhìn qua Lục Trường Sinh, nói rõ từng chữ từng câu: “Lục đạo hữu muốn lĩnh hội bia đại đạo tất nhiên không thành vấn đề.”
“Mười một vạn điểm ngộ đạo là đủ để Lục đạo hữu lĩnh hội bia đại đạo.”
“Nhưng bia đại đạo là tâm huyết cả đời của các tiền bối Ngộ Đạo Thánh Tông chúng ta, trên bia khắc lại một nghìn loại đại đạo, ở thế lực khác có thể sẽ không thấy nhiều loại đại đạo như vậy, với Ngộ Đạo Thánh Tông mà nói bia đại đạo cực kỳ quan trọng.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận