Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1816: Lĩnh hội nghìn loại đại đạo trên bia đại đạo! Khói lửa nổi lên, Đại Thánh cũng xuất hiện, Thánh Tông đại chiến!

“Vậy nên Ngộ Đạo Thánh Tông chỉ có thể cho Lục đạo hữu lĩnh hội bia đại đạo trong vòng mười năm. Mười năm sau chúng ta không thể để Lục đạo hữu tìm hiểu thêm nữa, nếu muốn tiếp tục tham ngộ thì nhất định phải gia nhập Ngộ Đạo Thánh Tông, trở thành khách khanh trưởng lão của Ngộ Đạo Thánh Tông mới được, ngươi thấy thế nào?”
“Bình thường khách khanh trưởng lão của Ngộ Đạo Thánh Tông không có việc gì, chỉ là danh nghĩa thôi. Thế nhưng vẫn sẽ được hưởng thụ tất cả lợi ích như trưởng lão chân chính của Ngộ Đạo Thánh Tông, chỉ là trong thời khắc mấu chốt cần phải thay mặt Ngộ Đạo Thánh Tông xuất chiến. Với tình hình của Ngộ Đạo Thánh Tông hiện giờ, toàn diện thu hẹp nên xuất chiến cũng không có ý nghĩa gì nữa…”
Lục Trường Sinh nghe hiểu ý của Tông chủ Ngộ Đạo Thánh Tông.
Đối phương đang ám chỉ muốn hắn trở thành khách khanh trưởng lão của Ngộ Đạo Thánh Tông.
Nhưng Lục Trường Sinh không vội.
“Được, cứ dùng mười năm làm hạn định đi.”
Lục Trường Sinh gật đầu đồng ý với kỳ hạn mười năm.
Nhưng Lục Trường Sinh không nói gì về việc trở thành khách khanh trưởng lão.
Tất nhiên Tông chủ Ngộ Đạo Thánh Tông cũng hiểu ý của Lục Trường Sinh.
Đối phương không muốn vội vàng đưa ra quyết định.
Vậy thì hắn cũng sẽ không cưỡng ép.
“Được.”
Tông chủ Ngộ Đạo Thánh Tông lập tức thu hồi thẻ ngộ đạo.
Sau đó Lục Trường Sinh ở lại Ngộ Đạo Thánh Tông, ngay chỗ bia đại đạo, Lục Trường Sinh khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu lĩnh hội các loại đại đạo trên bia đại đạo.
Nói là lĩnh hội nhưng đúng ra là mô phỏng.
Chỉ là nếu thật sự muốn chậm rãi mô phỏng thì quá khó khăn.
Thời gian mười năm chắc chắn không đủ.
Lục Trường Sinh cũng chỉ có thể gắng hết sức nhớ kỹ một nghìn loại đại đạo này.
Nhưng ngay cả nhớ kỹ cũng là một vấn đề.
Dấu vết đại đạo trên bia đại đạo vẻn vẹn chỉ là một vết tích.
Theo thời gian dần trôi.
Rất nhiều sức mạnh đại đạo ẩn chứa bên trong các vết tích đều trôi mất.
Dù không phải trôi đi hết, thế nhưng mất đi một phần thì sức mạnh đại đạo cũng không còn hoàn chỉnh.
Lục Trường Sinh muốn cảm ngộ cũng sẽ vô cùng khó khăn, đôi khi phải mất rất nhiều thời gian để phỏng đoán từng chút một.
Một năm, ba năm, năm năm, tám năm, mười năm…
Thời gian mười năm nhanh chóng trôi qua.
Lục Trường Sinh thở dài một tiếng.
Mười năm qua số lượng sức mạnh đại đạo hắn nhớ được mới chỉ có mười loại.
Kiểu “nhớ kỹ” này thực ra là đã có thể đạt tới tình trạng dựng lại.
Thế nhưng đây không phải là sức mạnh đại đạo hoàn chỉnh.
Muốn hoàn toàn “nhớ kỹ” rất khó khăn.
Còn dựng lại đại đạo ư?
Dựng lại mỗi một loại đại đạo cũng cần thời gian từ một đến mười năm.
Lấy khoảng ở giữa để tính thì cũng cần tới năm năm.
Thời gian của hắn có hạn, chắc chắn không thể dựng lại sức mạnh đại đạo được.
Nhớ kỹ cũng không nhớ được.
Dựng lại thì không đủ thời gian.
Vậy phải làm sao đây?
Trong lòng Lục Trường Sinh đã có quyết định.
“Vèo.”
Một bóng người xuất hiện trước mặt Lục Trường Sinh.
Rõ ràng là Tông chủ Ngộ Đạo Thánh Tông.
Nét mặt đối phương vẫn lộ vẻ tươi cười, lên tiếng nói với Lục Trường Sinh: “Lục đạo hữu, đã tới kỳ hạn mười năm, ngươi xem…”
Lục Trường Sinh thở dài một hơi, nói: “Thôi, Lục mỗ đồng ý trở thành khách khanh trưởng lão của Ngộ Đạo Thánh Tông.”
Thật ra Lục Trường Sinh cũng có dự định gia nhập một số thế lực.
Nhưng trước đó hắn chưa từng nghĩ tới việc gia nhập Ngộ Đạo Thánh Tông.
Dù sao tình hình của Ngộ Đạo Thánh Tông như bây giờ chắc chắn đây không phải là lựa chọn tốt.
Nhưng Ngộ Đạo Thánh Tông có bia đại đạo.
Trên đó có tới một nghìn loại đại đạo.
Lục Trường Sinh không đành lòng bỏ qua.
Thế nên hắn chỉ có thể gia nhập Ngộ Đạo Thánh Tông.
Nhưng nếu nghĩ kỹ lại, chỉ cần Ngộ Đạo Thánh Tông không sụp đổ thì gia nhập Ngộ Đạo Thánh Tông cũng không tệ.
Tông chủ Ngộ Đạo Thánh Tông nghe thế lại cười càng tươi: “Ha ha ha, Lục trưởng lão yên tâm, nhất định Ngộ Đạo Thánh Tông sẽ không làm Lục trưởng lão thất vọng vì đã gia nhập đâu!”
“Lục trưởng lão hẳn là đang lo chuyện con Thiên Yêu kia. Nhưng Ngộ Đạo Thánh Tông vẫn còn nội tình, ngay cả Thiên Yêu cũng không thể công phá sơn môn Ngộ Đạo Thánh Tông được, Lục trưởng lão có thể yên tâm ở lại Ngộ Đạo Thánh Tông tu hành!”
Tâm trạng Tông chủ Ngộ Đạo Thánh Tông rất tốt.
Dù Lục Trường Sinh chỉ là khách khanh trưởng lão.
Nhưng tiềm lực của hắn không nhỏ.
Ngày sau nếu hắn có thể trở thành cao giai Đại Thánh, vậy thì tất cả những gì Ngộ Đạo Thánh Tông bỏ ra đều đáng giá!
Huống chi Ngộ Đạo Thánh Tông cũng không mất mát gì.
Thế là Lục Trường Sinh thuận lợi gia nhập Ngộ Đạo Thánh Tông, trở thành khách khanh trưởng lão của Ngộ Đạo Thánh Tông.
Lúc đầu Lục Trường Sinh còn cực kỳ cẩn thận.
Hắn vẫn luôn chú ý tình hình bên phía cấm khu Thiên Yêu.
Một khi Thiên Yêu động thủ, hắn sẽ lập tức thôi động Hắc Quang Tháp rời đi ngay.
Nhưng qua nhiều năm mà Thiên Yêu cũng không có dấu hiệu động thủ.
Khả năng Thiên Yêu động thủ rất thấp.
Dần dà Lục Trường Sinh cũng không còn căng thẳng như vậy nữa.
Lục Trường Sinh ở lại Ngộ Đạo Thánh Tông cũng chỉ làm duy nhất một việc chính là dựng lại đại đạo.
Dựng lại một loại đại đạo cần khoảng năm năm.
Lục Trường Sinh không hề sốt ruột.
Từ từ dựng lại từng chút một.
Một loại, hai loại, ba loại, bốn loại, năm loại…
Thời gian dần trôi, Lục Trường Sinh đã dựng lại 42 loại đại đạo.
Lục Trường Sinh mất ròng rã 210 năm để dựng lại 42 loại đại đạo.
Lúc này Lục Trường Sinh dừng lại.
Hắn không thể tiếp tục dựng lại đại đạo nữa.
Hiện giờ dựng lại 42 loại đại đạo đã là cực hạn của hắn.
Hư giới của hắn đã mạnh đến mức cực hạn.
Nếu cứ tiếp tục dựng lại đại đạo thì Hư giới sẽ mạnh đến mức không thể sụp đổ được.
Mà nếu Hư giới quá cường đại, quá vững chắc thì làm sao có thể sụp đổ, làm sao có thể nổ tung được?
Vậy nên dựng lại sức mạnh đại đạo đến một mức nhất định là đủ rồi.
Lục Trường Sinh dựng lại 42 loại đại đạo, đó chính là cực hạn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận