Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 188. Cưỡi “sóng” mà tới, vượt Long Môn lần thứ ba!



Chương 188. Cưỡi “sóng” mà tới, vượt Long Môn lần thứ ba!




Nếu không còn sức lực thì hắn sẽ không thể nhảy qua tầng Long Môn thứ ba được.
Một khi thất bại hắn sẽ phải nghỉ ngơi tĩnh dưỡng trong một thời gian rất dài.
“Thần Long tam biến.”
Ngay sau đó Lục Trường Sinh lập tức thi triển Thần Long tam biến.
Thần Long tam biến có thể tăng phúc gấp đôi cho cơ thể.
Chỉ là bất kể Lục Trường Sinh tăng phúc cho cơ thể thế nào thì dường như cũng không thể giúp gì cho việc hắn vượt qua tầng Long Môn thứ ba này.
Có thể thấy “cá lớn” do Lục Trường Sinh biến thành sắp rơi xuống rồi.
Lúc này Lục Trường Sinh nhìn thấy biển rộng đằng xa, hắn như ngộ ra gì đó, tâm niệm khẽ động.
“Ầm”.
Lục Trường Sinh thi triển Hãi Lãng Ý Cảnh.
Trong vùng biển vốn yên tĩnh, sóng triều đột nhiên trở lên mãnh liệt, đánh thẳng về phía “cá lớn” do Lục Trường Sinh hóa thành.
Biển động ầm ầm, “cá lớn” như thể cưỡi trên đỉnh sóng!
Nhất thời, “cá lớn” tận dụng sức mạnh ngập trời này, lần thứ hai hung hăng nhảy mạnh lên.
Lần này Lục Trường Sinh đã thuận lợi phóng qua tầng Long Môn thứ ba mà không có bất cứ điều gì ngoài ý muốn nữa.
Cùng lúc đó Lục Trường Sinh lại bắt đầu lần dịch tủy hoán huyết thứ tám.
Cảnh tượng Lục Trường Sinh vượt Long Môn đều ánh vào mắt tất cả những người có mặt trên thuyền.
Chỉ là cảnh “Đao Thập Nhị” vượt Long Môn lại khác hoàn toàn với những gì Lục Trường Sinh tự mình cảm nhận.
Không có “cá lớn” cũng không có Long Môn cao vút giữa mây kia.
Họ chỉ thấy “Đao Thập Nhị” lẳng lặng khoanh chân ngồi trên boong thuyền, sau đó trên người hắn tỏa ra một loại hơi thở rất mơ hồ.
Hơi thở này lập tức trở lên dồn dập.
Sau đó trong cơ thể “Đao Thập Nhị” phát ra tiếng ầm vang, một luồng khí huyết đáng sợ nhanh chóng tuôn trào, còn có cả khí thế mạnh mẽ bao phủ toàn bộ boong thuyền.
Đây là khí thế khi Lục Trường Sinh thi triển “Thần Long tam biến”.
Loại khí thế này khiến đám người trên thuyền đều cảm thấy không gì sánh được, trong lòng cũng vô cùng rung động.
“Khí huyết và khí thế trên người Đao huynh dường như còn mạnh hơn cả Thái thượng trưởng lão của Thần Hỏa Cung, rốt cuộc hắn đạt tới cấp độ nào trong cảnh giới Thần Lực rồi?”
Vân Hải Đường thấp giọng thì thào, ánh mắt lóe lên một tia sáng kỳ lạ.
Một mình nàng tìm cách lẻn vào Thần Hỏa Cung, hơn nữa còn có thể đánh cắp hỏa chủng ngay trước mắt ba vị cường giả cảnh giới Thần Lực thì tất nhiên cũng có chút thủ đoạn.
Vân Hải Đường cũng biết Thần Lực Tam Tầng Cảnh, đó là Thập Đỉnh, Bách Đỉnh và Thiên Đỉnh.
Theo nàng thấy “Đao Thập Nhị” có lẽ là cấp độ Bách Đỉnh, hơn nữa còn cao hơn Bách Đỉnh nhiều.
Có điều Vân Hải Đường không biết Lục Trường Sinh vẫn chưa tới cấp độ Bách Đỉnh, chẳng qua là do bí pháp Thần Long Biến quá mức thần dị mà thôi.
Mọi người thấy khí thế trên người “Đao Thập Nhị” bùng nổ mãnh liệt xong dường như lại “trông thấy” trước mắt có sóng lớn cuồn cuộn, chậm rãi quét ngang qua.
“Ý cảnh?”
Chỉ có mình Vân Hải Đường suýt nữa đã hét lên thất thanh.
Nàng trợn to mắt, như thể không tin nổi.
Nàng đã gặp không ít cường giả cảnh giới Thần Lực.
Thế nhưng người có thể lĩnh ngộ ý cảnh thì cả trăm cũng không có một!
“Tách”.
Lục Trường Sinh mở choàng mắt.
Vượt qua tầng Long Môn thứ ba, hắn cũng bắt đầu dịch tủy hoán huyết lần thứ tám, trong cơ thể đã có chừng tám mươi đỉnh sức mạnh!
Thấy vẻ thản nhiên trong mắt “Đao Thập Nhị”, Vân Hải Đường tiến lên chúc mừng: “Chúc mừng Đao huynh võ công lại tiến thêm một bước!”
Lục Trường Sinh gật đầu, không nói gì thêm.
Sức mạnh lên tới tám mươi đỉnh, khoảng cách với cấp độ Bách Đỉnh càng lúc càng gần.
Những ngày sau đó thuyền lớn vẫn chậm rãi băng ngang đại dương.
Trong chuyến đi tuy có mấy lần gặp bão biển nhưng đều vượt qua mà không có nguy hiểm gì.
Lục Trường Sinh ngược lại còn mượn sóng biển để cảm ngộ Hải Lãng Ý Cảnh một phen, nhờ thế gia tăng 5% tiến độ.
Đến khi thuyền cập bến thành Trạm Hải thì tiến độ tu luyện Hải Lãng Ý Cảnh của Lục Trường Sinh đã tăng lên tới 8%.
Có điều tới bến tàu thì hắn cũng rời thuyền.
“Đao huynh, cáo từ, giang hồ hữu duyên lại tái kiến.”
Vân Hải Đường chào tạm biệt Lục Trường Sinh, vừa xuống thuyền đã nhanh chân biến mất trong đám người.
“Đao tiên sinh, ngài có thể tới thương hội Viễn Dương làm khách bất cứ lúc nào.”
Tác Phỉ cũng hiểu rõ tình cảnh bây giờ, với người như “Đao Thập Nhị” nàng quá nửa là chẳng có hy vọng kề cận rồi, thế nhưng kết thiện duyên thì vẫn có thể.
Lục Trường Sinh cũng quay lại khách điếm trong thành Trạm Hải, việc đầu tiên hắn làm là mở bảng thuộc tính ra xem.
Ký chủ: Lục Trường Sinh
Ngộ tính: 840 (Tiềm long tại uyên)
Bí pháp Đúc Kiếm Khí Huyết: Đúc kiếm 4 tháng 3 ngày
Hãi Lãng Ý Cảnh: Tiến độ 8%
Bí pháp Càn Thiên Hóa Bảo: Tầng thứ hai
Ngư Dược Long Môn Cửu Trọng công: Tầng thứ ba
Bí pháp Cửu Tự Lôi Âm: Viên mãn (Tàn)
Lục Trường Sinh chú ý nhất là Hải Lãng Ý Cảnh, hiện giờ tiến độ đã lên tới 8%.
Tuy Hải Lãng Ý Cảnh tăng lên rất chậm, nhưng dù sao cũng là có tăng.
Hơn nữa, nhất định phải trải nghiệm sóng biển cuộn trào giữa đại dương mênh mông mới có thể giúp Hải Lãng Ý Cảnh tăng tiến độ.
“Xem ra về sau phải thường xuyên tới thành Trạm Hải rồi.”
“Hoặc là cứ ở lại thành Trạm Hải này luôn.”
Lục Trường Sinh ngẫm nghĩ, ở lại đây sẽ rất có ích cho việc lĩnh ngộ Hải Lãng Ý Cảnh.
Nếu cứ ở trong thành Nam Dương mãi thì sẽ không có cơ hội tiếp xúc với biển rộng, Hải Lãng Ý Cảnh cũng không có bất cứ khả năng tăng tiến nào.
Có điều chuyện này cũng không vội.
Lục Trường Sinh tính thời gian, chuyến này hắn rời khỏi thành Nam Dương đã chừng nửa tháng, cũng tới lúc nên quay về rồi.
Sau đó hắn dắt ngựa ra khỏi khách điếm.
Tiểu nhị của khách điếm chăm ngựa rất tốt, Lục Trường Sinh cũng không keo kiệt, thưởng cho tiểu nhị một lạng bạc.
“Tạ ơn khách quan.”
Tiểu nhị được thưởng nên rất vui.
“Ngựa à, chúng ta về nhà thôi.”
Lục Trường Sinh thúc nhẹ bụng ngựa, sau đó ngựa liền tung vó chạy nhanh, nháy mắt đã ra khỏi thành Trạm Hải, hướng về phía phủ Nam Dương mà đi. Hết chương 188.



Bạn cần đăng nhập để bình luận