Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1910: Lục Trường Sinh ra ngoài bí cảnh, Vô Địch Đại Thánh uy áp toàn trường, mọi người đều kinh sợ!

“Các ngươi…”
“Thanh Loan thánh nữ?”
“Còn có Lục đạo hữu? Các ngươi đều đi ra rồi?”
Nhìn thấy hai bóng dáng này, đám người Thái Nguyên Thánh Tông vui mừng khôn xiết.
Ai cũng biết, Lâm Thanh Loan là hy vọng của Thái Nguyên Thánh Tông.
Đại Đế tương lai.
Nhất là tông chủ Thái Nguyên Thánh Tông, từ sau khi Lâm Thanh Loan bế quan trong bí cảnh, áp lực của hắn trở nên cực kỳ lớn.
Cả người đều lo được lo mất.
Sợ Lâm Thanh Loan ở trong bí cảnh đã xảy ra chuyện.
Bây giờ tốt rồi.
Không chỉ có Lâm Thanh Loan trở về, ngay cả Lục Trường Sinh cũng cùng nhau về rồi.
“Tông chủ?”
“Còn có chư vị trưởng lão, sao các ngươi đều ở đây hết vậy?”
Lâm Thanh Loan hơi nghi hoặc.
Nàng không báo cho đám người tông chủ, nhưng sao những người này lại tới nghênh đón nàng?
Có chuyện trùng hợp như vậy?
“Tông chủ, có phải Thái Nguyên Thánh Tông đã xảy ra chuyện gì không?”
Lúc này, Lục Trường Sinh lên tiếng.
Hắn nhìn thấy “trận trượng” này, dường như đã hiểu ra gì.
Phỏng chừng đám người tông chủ Thái Nguyên Thánh Tông không phải đặc biệt tới nghênh đón hắn và Lâm Thanh Loan, mà là Thái Nguyên Thánh Tông đã xảy ra chuyện.
Hiện tại đã qua hơn một nghìn hai trăm năm.
Cách thời gian một nghìn năm Thanh Trì lão tổ nói lại nhiều thêm hai trăm năm.
Hơn nửa là chuyện của Hỗn Độn và Ám Vực.
Có lẽ “đại kiếp” đã đến gần.
Lục Trường Sinh đoán không sai.
Tông chủ Thái Nguyên Thánh Tông nhìn thoáng qua Lục Trường Sinh và Lâm Thanh Loan, cuối cùng thở dài nói: “Thanh Loan thánh nữ, thời gian ngươi không có ở đây, Thái Nguyên Thánh Tông thậm chí toàn bộ Ám Vực đều xảy ra chuyện lớn long trời lở đất.”
“Đại kiếp đã đến!”
Tông chủ Thái Nguyên Thánh Tông lời ít mà ý nhiều.
“Đại kiếp?”
Sắc mặt Lâm Thanh Loan bỗng thay đổi.
Nàng không trải qua đại kiếp.
Nhưng nàng lại biết hai chữ đại kiếp này.
Trong Ám Vực cũng gần như người người đều biết.
Chỉ có lúc Ám Vực và Hỗn Độn va chạm, hai giới không ngừng chém giết mới có thể được gọi là đại kiếp.
Đó là đại kiếp chân chính.
Vô cùng thảm liệt.
Đừng nói Đại Thánh, thậm chí ngay cả Đại Đế đều sẽ vẫn lạc.
Chân chính là máu chảy thành sông, vô số đạo thống đoạn tuyệt truyền thừa, vô số thế gia biến mất trong dòng sông lịch sử dài đằng đẵng.
Đây chính là đại kiếp.
Phàm là sinh mệnh trong Hỗn Độn, Ám Vực, đều sẽ bị cuốn vào đến trong đại kiếp.
Không có người nào có thể chỉ lo thân mình.
Cho dù là người bình thường không dính đến chuyện tu hành.
Nhưng mà, nguyên nhân chiến tranh cùng một chỗ (可是, 战端一起).
Các cường giả khủng bố đại chiến, chỉ một chút dư âm là có thể khiến vô số phàm tục chết oan chết uổng.
Đây là một trận hạo kiếp chân chính!
“Cuối cùng vẫn đến…”
Trong lòng Lục Trường Sinh run lên.
Thanh Trì lão tổ không nói sai.
Đại kiếp quả thực đã đến.
Chỉ vì hắn và Lâm Thanh Loan trước đó ở bí cảnh Hoang Cổ nên mới không biết thôi.
“Chỉ lo thân mình…”
Lâm Thanh Loan nghĩ đến bí cảnh Hoang Cổ.
Nếu để người Thái Nguyên Thánh Tông đều vào trong bí cảnh Hoang Cổ thì có thể tránh được một kiếp hay không?
Nhưng nàng nghĩ lại cẩn thận, e rằng rất khó.
Mục tiêu Thái Nguyên Thánh Tông quá lớn.
Trong vòng một đêm chuyển hết, chờ đám sinh mệnh Hỗn Độn giết tới sơn môn Thái Nguyên Thánh Tông, chiếm cứ sơn môn Thái Nguyên Thánh Tông, như vậy sớm muộn cũng có thể tìm được bí cảnh Hoang Cổ.
Đến lúc đó trốn đến trong bí cảnh Hoang Cổ lại có ý nghĩa gì?
Đại kiếp đến chỉ có một biện pháp, đó chính là vượt khó tiến lên.
Chính diện đánh tan phiền phức.
May mà nàng đã là cửu đạo Đại Thánh.
Cũng coi như là thực lực tiến thêm một bước trong đại kiếp, ít nhất làm cho thực lực Thái Nguyên Thánh Tông tăng cường rất nhiều.
Hơn nữa còn có Lục Trường Sinh…
Nghĩ đến Lục Trường Sinh, đáy lòng Lâm Thanh Loan hơi thả lỏng.
Đây chính là Vô Địch Đại Thánh.
Đủ để che chở Thái Nguyên Thánh Tông.
“Tông chủ, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Lục Trường Sinh hỏi.
“Là ở thông đạo hai giới, một thế lực tự xưng là Bàn Nguyên giới đánh vào sơn môn Thái Nguyên Thánh Tông ta, hiện tại đang ở ngay bên ngoài sơn môn, bọn họ có ba sinh mệnh Hỗn Độn sánh ngang chuyển tiếp chín lần…”
Tông chủ Thái Nguyên Thánh Tông nói ra từng chuyện.
Thì ra Thái Nguyên Thánh Tông đã bị vây trong sơn môn.
Hiện tại chỉ miễn cưỡng dựa vào pháp trận hộ sơn chống đỡ mà thôi.
“Ba sinh mệnh Hỗn Độn chuyển tiếp chín lần…”
Trong lòng Lâm Thanh Loan chợt trầm xuống.
Hiện tại nàng cũng đã hiểu, áp lực của tông chủ Thái Nguyên Thánh Tông lớn đến mức nào.
Đây chính là tương đương với ba Đại Thánh đỉnh phong.
Hơn nữa còn có vô số sinh mệnh Hỗn Độn cùng nhau vây công sơn môn Thái Nguyên Thánh Tông.
Tuy có đại trận sơn môn, sợ là cũng chống đỡ không được quá lâu.
“Đi xem xem.”
Ngay sau đó, Lâm Thanh Loan lập tức cùng đám người tông chủ đi đến bên ngoài đại điện.
Lâm Thanh Loan và Lục Trường Sinh ngẩng đầu.
Bọn họ đều nhìn thấy sinh mệnh Hỗn Độn, hơn nữa còn là lượng lớn sinh mệnh Hỗn Độn.
Lâm Thanh Loan vì là lần đầu nhìn thấy sinh mệnh Hỗn Độn, cảm thấy vô cùng rung động.
Từng thân thể khổng lồ cao tới mấy vạn trượng thậm chí mười vạn trượng như Ma Thần vắt ngang trong hư không điên cuồng oanh kích đại trận sơn môn.
Ngay cả đại trận sơn môn đều bị chấn động, không ngừng tiêu hao năng lượng.
Hơn nữa theo thời gian chuyển dời, năng lượng tiêu hao càng lúc càng lớn.
Đại trận sơn môn sớm muộn cũng không chịu nổi.
Một khi đại trận sơn môn không chịu được bị phá vỡ, vậy có thể dự đoán được kết cục của Thái Nguyên Thánh Tông, chắc chắn sẽ bị san thành bình địa.
“Bàn Nguyên giới…”
Lục Trường Sinh thấp giọng lẩm bẩm.
Nhìn thấy sinh mệnh Hỗn Độn khủng bố như vậy, Lục Trường Sinh lại không cảm thấy mảy may e ngại.
Hắn chỉ nhớ lại tình huống của “Bàn Nguyên giới”.
Dường như chưa từng nghe nói qua.
Điều này cũng rất bình thường.
Dù sao Hỗn Độn mênh mông vô ngần, có rất nhiều thế lực Lục Trường Sinh chưa từng nghe nói qua.
Nhưng thực lực của Bàn Nguyên giới này không thể nghi ngờ là cực kỳ cường đại.
Có thể có ba sinh mệnh Hỗn Độn chuyển tiếp chín lần cộng thêm rất nhiều sinh mệnh Hỗn Độn từng tiến hành chuyển tiếp sinh mệnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận