Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1949: Cuối cùng kẻ cướp đoạt vẫn đến! Nguy cơ của Hỗn Độn và Ám Vực! (2)

Dù không cảm ngộ đại đạo Sinh Mệnh.
Cũng không cảm ngộ đại đạo Thời Gian và đại đạo Không Gian.
Nhưng bên trong Hư giới của hắn về cơ bản đã có đủ mọi thứ.
Các loại đại đạo cũng rất đầy đủ.
Cái gọi là “Sinh Mệnh” có nghĩa là chỉ cần có một thế giới hoàn chỉnh thì tất nhiên có thể sinh ra sinh mệnh.
“Sụp đổ.”
Ngay sau đó Hư giới bắt đầu ầm ầm sụp đổ.
Chỉ là quá trình này tốn rất nhiều công sức.
Ròng rã suốt mười năm.
Khi sụp đổ đạt tới một mức nhất định.
“Đoàng.”
Hư giới nổ tung.
Kỳ thực lần này Hư giới lột xác cũng giống như mấy lần trước đó, đều là diễn hóa một lần nữa.
Nhưng lần này không phải là diễn hóa Hư giới một lần nữa.
Mà là muốn diễn hóa thành một thế giới chân chính!
Lần này nhất định phải sinh ra lột xác về chất!
Hư giới của Lục Trường Sinh nổ tung, tản ra sóng xung kích vô cùng khủng bố.
Dù đã ở bên trong tháp Hắc Quang và cách rất xa nhưng Lâm Thanh Loan vẫn cảm nhận được chấn động.
Có điều nàng không làm gì được.
So với Lục Trường Sinh, Lâm Thanh Loan phải chịu giày vò lớn hơn nhiều.
Sau khi Hư giới của Lục Trường Sinh nổ tung thì bắt đầu diễn hóa.
Diễn hóa thời gian, không gian, ngọn núi, dòng sông…
Kỳ thực đây đều là biểu hiện mặt ngoài.
Chân chính diễn hóa phải là quy tắc, là đại đạo.
Giống như đủ loại đại đạo trong Ám Vực.
Thế nhưng hiện không còn là mô phỏng đại đạo mà là đại đạo của một thế giới chân chính!
Huống chi mục tiêu của Lục Trường Sinh vẫn luôn là Ám Vực.
Hư giới của hắn vẫn một mực mô phỏng theo Ám Vực.
Ám Vực đã rất hoàn thiện.
Có thể coi là một vị diện.
Theo lý thuyết, sau khi thế giới của Giới Chủ lột xác sẽ tương ứng với một vị diện.
Bước này Lục Trường Sinh đi đúng rồi.
Thế nhưng theo thời gian trôi qua, Lục Trường Sinh gặp chút rắc rối khi diễn hóa thế giới.
Lục Trường Sinh vừa mới diễn hóa ra một ít đại đạo.
Ngay sau đó đại đạo lại sụp đổ.
Không đủ vững chắc.
Trực tiếp sụp đổ.
Hơn nữa việc đại đạo sụp đổ cũng tạo thành rung chuyển với toàn bộ Hư giới.
Đây chính là chỗ khó khăn nhất khi tấn thăng Giới Chủ.
Phần lớn Giới Chủ đều mắc kẹt ở chỗ này, sau đó tấn thăng thất bại. Không cách nào để đại đạo trở nên vững chắc.
Vì sao đại đạo không thể vững chắc thì từ xưa đến nay không ai hiểu rõ.
Cách giải quyết cũng tùy từng người mà khác nhau.
Có một số người dựa vào một ít thiên tài địa bảo phụ trợ để tạm thời vững chắc đại đạo.
Nếu may mắn, một số đại đạo đã vững chắc có thể kéo theo các đại đạo khác, dần dần tất cả đều trở nên vững chắc, sau đó thế giới cũng lột xác thành công.
Đây chính là nguyên nhân khi thế giới lột xác cần có một số loại bảo vật phụ trợ.
Nhưng Lục Trường Sinh không có bảo vật phụ trợ nào cả.
Hắn “một nghèo hai trắng”, không cách nào mua sắm một ít bảo vật phụ trợ.
Bởi vậy Lục Trường Sinh chỉ có thể dựa vào chính mình!
“Ta có ba nghìn đại đạo, chẳng lẽ lại không thể vững chắc bất cứ loại đại đạo nào ư?”
Ánh mắt Lục Trường Sinh vô cùng kiên định.
Trong lòng hắn cũng vô cùng kiên định.
Sụp đổ thì cứ sụp đổ thôi.
Loại đại đạo thứ nhất sụp đổ thì hắn vẫn còn loại đại đạo thứ hai.
Sau đó là loại thứ ba, loại thứ tư, thậm chí là vô số loại đại đạo khác…
Mười loại, hai mươi loại, năm mươi loại, tám mươi loại, một trăm loại…
Lục Trường Sinh dự định cường ngạnh chống đỡ tới cùng.
Dù chỉ có một xác suất nhỏ.
Thử xem rốt cuộc sẽ bao nhiêu đại đạo sụp đổ?
Dù xui xẻo tới mấy cũng không đến mức không có bất cứ một loại đại đạo nào vững chắc.
Biện pháp này thậm chí còn “xa xỉ” hơn cả việc sử dụng bảo vật phụ trợ.
Gần như không ai dám dùng.
Chỉ có Lục Trường Sinh mới có khả năng như thế.
3000 đại đạo trong tay, làm gì có ai nội tình dày hơn hắn nữa?
200 loại, 300 loại…
Cuối cùng, khi 319 loại đại đạo của Lục Trường Sinh đều sụp đổ thì cũng có một loại đại đạo không sụp.
Loại đại đạo này đã ổn định.
Loại đại đạo thứ nhất ổn định mang ý nghĩa rất trọng đại.
Tương đương với từ số không nhảy lên số một.
Mà có loại thứ nhất thì sẽ có loại thứ hai, loại thứ ba…
Càng lúc càng có nhiều đại đạo vững chắc thì số lượng đại đạo sụp đổ sẽ càng ngày càng ít đi.
Đây là một vòng tuần hoàn tốt đẹp.
Còn lại chỉ dựa vào thời gian từ từ tích lũy.
Dù sao Giới Chủ diễn hóa thế giới tương đương với diễn hóa cả một vị diện.
Chắc chắn sẽ mất rất nhiều thời gian.
Bên trong tháp Hắc Quang đằng xa, Hỏa Quỳ Thú và Lâm Thanh Loan đều nhẹ nhàng thở phào một hơi.
Dù cả hai đều không phải Giới Chủ nhưng giờ cũng có thể nhìn ra, quá trình Lục Trường Sinh diễn hóa thế giới đã bắt đầu ổn định.
Hơn nữa còn đang từng bước diễn hóa.
Điều này nói rõ tất cả đã đi vào quỹ đạo.
Giờ chỉ cần thời gian để chậm rãi diễn hóa.
“Không biết Trường Sinh cần bao nhiêu thời gian để diễn hóa đây? Nhưng bất kể bao lâu ta cũng sẽ trông chừng hắn!”
Lâm Thanh Loan thấp giọng lầm bầm.
Nàng thao túng tháp Hắc Quang, không ngừng quan sát tình hình xung quanh…
Chiến tranh hai giới giữa Hỗn Độn và Ám Vực tạm thời đình chỉ.
Cứ điểm của thương hội Vĩnh Hằng Chi Quang đã được thành lập.
Hiện giờ các Đại Đế có rất nhiều thiên tài địa bảo giao dịch từ thương hội Vĩnh Hằng Chi Quang nên có thể tạm thời kéo dài tuổi thọ, thậm chí sống tới đời thứ hai, đời thứ ba.
So ra thì cuộc chiến tranh đoạt chút khí vận giữa hai giới cũng chẳng quan trọng lắm.
Bởi vậy chiến tranh giữa hai giới mới tạm thời đình chỉ.
Thậm chí không chỉ hữu dụng với Đại Đế và nguyên sinh mệnh.
Mà đối với rất nhiều Đại Thánh cùng sinh mệnh Hỗn Độn, sự xuất hiện của thương hội Vĩnh Hằng Chi Quang cũng là một cơ duyên to lớn.
Rất nhiều bảo vật thậm chí có thể giúp bọn hắn một bước lên trời.
Nhất là một số phương pháp tu hành cũng từng bước lan rộng, đây chính là phương pháp tu hành truyền thừa từ đại vũ trụ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận