Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1960: Cường giả nhị cảnh giáng lâm, đóng băng thời không, một ngón tay diệt Sáp Huyết Minh!(4)

Đóng băng thời không!
Đây là thủ đoạn chỉ cường giả Siêu Thoát nhị cảnh mới làm được.
Có thể đóng băng thời không trong một phạm vi nhất định.
Đây là thủ đoạn kinh khủng nhường nào?
Trước mặt thủ đoạn thế này bất cứ sự phản kháng nào cũng không có ý nghĩa.
Đương nhiên cường giả nhị cảnh cũng chỉ có thể vận dụng đóng băng thời không với tu sĩ từ nhị cảnh trở xuống.
Thủ đoạn này không có tác dụng với người cùng cảnh giới.
Hơn nữa cường giả nhị cảnh cũng chỉ có thể đóng băng trong một phạm vi thời không rất nhỏ.
Thậm chí thời gian đóng băng cũng rất ngắn.
Nhưng dùng trong lúc chiến đấu vậy là đủ rồi.
Sau đó ngón tay to lớn nhẹ nhàng nhấn một cái.
“Phốc phốc.”
Phi thuyền bị phá vỡ.
Lộ ra tám bóng người bên trong.
Trong đó có hai thân ảnh Lục Trường Sinh rất quen thuộc, chính là Lâm Thanh Loan và Hỏa Quỳ Thú.
Hai người này cũng bị đóng băng.
Nhưng đối phương cong ngón tay búng ra một cái.
Trực tiếp bắn Hỏa Quỳ Thú và Lâm Thanh Loan tới trước mặt Lục Trường Sinh.
Hai người cũng lập tức thoát khỏi trạng thái đóng băng và thanh tỉnh lại.
“Trường Sinh, là ngươi đấy ư?”
“Vừa rồi không phải ta và Hỏa Quỳ Thú vẫn đang ở trong phi thuyền của Sáp Huyết Minh sao?”
“Đã xảy ra chuyện gì?”
Lâm Thanh Loan vẫn chưa biết có chuyện gì xảy ra.
Dù sao khi bị đông băng thời không thì ngay cả tư duy cũng bị đông lại.
Nếu lúc này mà chết đi thì thật sự là chết thế nào cũng không biết.
“Các ngươi bị đông băng thời không, ta đã mời cường giả nhị cảnh ra tay…”
Lục Trường Sinh giải thích qua một lượt.
Theo tầm mắt của Lục Trường Sinh, Lâm Thanh Loan quay đầu nhìn lại, ngón tay che khuất bầu trời kia không còn gì phải e ngại, vẫn nhấn một cái xuống dưới như cũ.
“Phốc phốc.”
Tất cả chín gã tu sĩ của Sáp Huyết Minh đều là kẻ siêu thoát.
Thậm chí còn có ba gã cường giả Siêu Thoát nhất cảnh đỉnh tiêm uy danh hiển hách.
Thế nhưng trước mặt ngón tay to lớn này lại chỉ như con kiến, không hề có khả năng phản kháng, cứ thế bị nghiền nát chỉ trong nháy mắt.
Chết!
Toàn bộ chín người của Sáp Huyết Minh đều đã chết.
Bọn hắn cũng không có năng lực bảo mệnh như Giới Chủ, thế nên nếu chết là sẽ chết thật.
Tất cả mọi người mở trừng mắt nhìn.
Như thể khó lòng thể tin nổi.
Sáp Huyết Minh mạnh mẽ như vậy lại như côn trùng bị “bóp chết” một cách đơn giản.
Lục Trường Sinh ngẩng đầu.
Ngón tay biến mất. Hư không như thể lại khôi phục bình tĩnh.
Nhưng Lục Trường Sinh biết, vị cường giả nhị cảnh kia đã rời đi.
Thời gian từ khi ra tay đến khi tiêu diệt Sáp Huyết Minh không quá ba hơi thở.
Thậm chí nếu không phải vì cứu Lâm Thanh Loan thì tiêu diệt Sáp Huyết Minh chỉ cần một hơi thở là đủ.
Đây chính là cường giả nhị cảnh!
Hoàn toàn nghiền ép.
Không cùng một đẳng cấp.
Đối mặt với tu sĩ nhị cảnh, dù số lượng kẻ siêu thoát có nhiều đến mấy cũng không có bất cứ tác dụng gì.
Từ đầu tới cuối thậm chí vị cường giả nhị cảnh kia còn không hề lộ diện.
Vẻn vẹn chỉ với một ngón tay đã giải quyết xong phiền phức của Lục Trường Sinh.
“Đa tạ tiền bối!”
Lục Trường Sinh hướng về phía hư không hành lễ.
Nhị cảnh tu sĩ rời đi, người của Sáp Huyết Minh đã chết.
Đông đảo Đại Đế và nguyên sinh mệnh đều vô cùng hưng phấn.
Lưỡi dao treo trên đỉnh đầu bọn hắn đã biến mất.
Sáp Huyết Minh mang tới uy hiếp quá lớn với bọn hắn.
Dù sao ba mươi tám vị Đại Đế và nguyên sinh mệnh toàn quân bị diệt cũng tạo thành ảnh hưởng quá lớn.
Lúc này Sáp Huyết Minh đã bị hủy diệt, bất kể Hỗn Độn hay Ám Vực đều có thể thả lỏng.
“Trước mắt Hỗn Độn và Ám Vực không thể cứ mãi làm theo ý mình như rắn mất đầu nữa. Chiến tranh giữa hai giới Hỗn Độn và Ám Vực cũng không nên bùng nổ nữa.”
“Giờ là thời đại đại vũ trụ, muốn bảo vật để tăng thọ, sống thêm đời thứ hai, đời thứ ba thì cứ tới đại vũ trụ xông xáo là được, nhưng Hỗn Độn và Ám Vực không thể dấy lên phân tranh nữa.”
“Không sai, giờ là thời đại đại vũ trụ, nhất định Hỗn Độn và Ám Vực chúng ta cũng phải có một người thống lĩnh thế lực hai giới. Ta thấy chi bằng thành lập Siêu Thoát Minh đi, chỉ cần trở thành tu sĩ cảnh giới Siêu Thoát là có thể trở thành thành viên của Siêu Thoát Minh.”
“Siêu Thoát Minh cần có một vị minh chủ và một số phó minh chủ, còn có hội nguyên lão. Một khi thành tựu Siêu Thoát nhất cảnh đỉnh phong thì sẽ tự động trở thành thành viên của hội nguyên lão. Bình thường công việc của hai giới sẽ do Siêu Thoát Minh phụ trách. Mà hội nguyên lão có thể bãi miễn minh chủ Siêu Thoát Minh.”
Có người đề nghị thành lập Siêu Thoát Minh.
Đồng thời chung tay đưa ra đủ loại chế độ, bổ sung khuyết điểm.
Rất nhiều nguyên sinh mệnh và Đại Đế đều đồng ý.
Đồng thời vẫn không ngừng hoàn thiện.
Lục Trường Sinh cũng không phản đối.
Đây là chuyện sớm muộn cũng phải tới.
Chỉ có thế hai giới mới có thể phát triển nhanh hơn, ổn định hơn.
Dù sao thời đại đã thay đổi.
Trong thời đại đại vũ trụ, những Đại Đế và nguyên sinh mệnh như bọn hắn sẽ có rất nhiều mối nguy.
Phải tới đại vũ trụ xông xáo, lịch lãm, từ đó thu hoạch cơ duyên.
Siêu Thoát Minh có lẽ còn cần một quãng thời gian rất dài để hoàn thiện thể chế, còn phải suy tính đủ mọi mặt, trong thời gian ngắn chắc chắn không thể hoàn chỉnh ngay được.
Lục Trường Sinh không có ý định nhúng tay vào chuyện của Siêu Thoát Minh.
Tục vụ thế này xưa giờ hắn tránh được là tránh.
Lục Trường Sinh biết rõ, tu vi mới là thứ quan trọng nhất.
Hắn đã nhìn thấy thủ đoạn khủng bố của cường giả nhị cảnh, thế nên cũng vô cùng mong muốn có thể tấn thăng nhị cảnh.
“Trường Sinh, ta muốn bế quan, chuẩn bị điều chỉnh trạng thái tốt nhất để trùng kích Đại Đế!”
Lâm Thanh Loan nói với Lục Trường Sinh.
Nàng muốn bế quan chuẩn bị trùng kích Đại Đế.
Chuyện Sáp Huyết Minh lần này đã tạo thành ảnh hưởng rất lớn với Lâm Thanh Loan.
Bạn cần đăng nhập để bình luận