Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1964: Bất ngờ có được Trấn Giới Châu trong di tích đổ nát! Lâm Thanh Loan xuất quan, trùng kích Đại Đế! (3)

Lục Trường Sinh “xê dịch” suốt mấy ngày.
Đột nhiên Lục Trường Sinh mơ hồ thấy trước mắt có một chiếc “bong bóng” màu xám trắng.
Hơn nữa dường như chiếc “bong bóng” này đã hư hại.
Có dấu hiệu bị tàn phá.
Như thể không lâu sau bọt khí sẽ hoàn toàn biến mất.
Lục Trường Sinh lập tức hiểu ra “bong bóng” đã tàn phá này là cái gì.
Đó là một thế giới đã rách nát.
Quá nửa là thế giới của Giới Chủ đã vẫn lạc.
Giới Chủ cũng sẽ chết.
Thế giới sau khi Giới Chủ chết sẽ tán loạn.
Nhưng tán loạn cũng mất một cái quá trình.
Nếu không có ngoại lực tác dụng thì thế giới sẽ từ từ tán loạn.
Những thế giới rách nát đang tán loạn này tương đương với từng tòa “di tích”.
Giới Chủ tiến vào trong có lẽ sẽ có thu hoạch.
Rất nhiều Giới Chủ đều vẫy vùng trong Giới Hải.
Kỳ thực chính là đang tìm kiếm “di tích”.
Lúc đầu Lục Trường Sinh không định đi tìm di tích ngay.
Dù sao tìm kiếm di tích sẽ mất rất nhiều thời gian.
Không ngờ lần này chỉ đi vận chuyển hàng hóa thế mà khi trở về lại bất ngờ gặp được một tòa “di tích” như vậy.
Lục Trường Sinh không chủ động đi tìm di tích, nhưng nếu di tích đã tới trước mặt thì chính là cơ duyên trời ban, sao hắn bỏ qua được?
Thế là Lục Trường Sinh lập tức xê dịch về phía di tích trước mặt.
Chẳng mấy chốc Chân giới của Lục Trường Sinh đã xê dịch tới bên ngoài di tích.
Nhưng Lục Trường Sinh cũng không để Chân giới tiến vào trong di tích.
Chuyện gì cũng phải để lại đường lui.
Ai biết tình hình bên trong di tích thế nào?
Ngộ nhỡ gặp phải nguy hiểm bên trong di tích thì sao?
Hoặc là có Giới Chủ nào đó dùng di tích làm mồi nhử thu hút Giới Chủ tiến vào, sau đó gây bất lợi cho Giới Chủ thì sao?
Mọi chuyện đều có thể xảy ra!
Trong Giới Hải, Lục Trường Sinh nhất định phải chú ý cẩn thận, tuyệt đối không thể chủ quan.
“Vù vù.”
Lục Trường Sinh chia ra một phần nhỏ từ Chân giới, biến thành hình người.
Đây là hóa thân.
Thật ra Giới Chủ bọn hắn có rất nhiều hóa thân.
Bản thể lưu lại Giới Hải, có thể dùng hóa thân để làm rất nhiều việc.
Ví dụ như việc vận chuyển, kỳ thực cũng chỉ cần hóa thân đi tới nơi là đủ.
Sở dĩ Lục Trường Sinh vận dụng Chân giới đi tới Lưu Quang giới chỉ vì muốn thích ứng hoàn cảnh, đồng thời xem thử tình hình trong Giới Hải.
Giờ gặp chuyện bí ẩn, tất nhiên Lục Trường Sinh sẽ càng cẩn thận hơn.
Hóa thân trực tiếp tiến vào trong di tích.
“Vèo.”
Lục Trường Sinh thấy hoa cả mắt.
Dường như hắn đã đặt mình vào trong một mảnh đại lục tàn phá.
Có thể nhìn ra, tòa thế giới câu này liền một mảnh đại lục.
Mảnh đại lục này dường như vô cùng vô tận.
Bầu trời dường như cũng có hình tròn.
Rất khác Chân giới của Lục Trường Sinh.
Thế giới cấu tạo thiên kỳ bách quái, không thể có chuyện tất cả thế giới đều giống nhau.
Chuyện này thật ra rất bình thường.
Nếu tất cả đều giống nhau thì mới không bình thường.
Có thể thấy chủ nhân thế giới này khi còn sống hẳn cũng chỉ là một vị Giới Chủ nhất cảnh.
Phạm vi thế giới không quá lớn.
Thậm chí chỉ so về phạm vi thế giới thì còn không sánh nổi với Chân giới của Lục Trường Sinh.
Lục Trường Sinh xem xét khắp xung quanh.
Nhưng lại không thu hoạch được gì.
Thế này đúng là… sạch sẽ quá.
Đúng, chính là sạch sẽ.
Dường như đã bị vơ vét qua từ trước.
Hơn nữa không chỉ một hai lần mà hẳn là đã bị vơ vét rất nhiều lần.
Thế nên di tích mới không còn lại gì.
“Một tòa di tích chí ít đã bị xem xét mười lần trở lên, vơ vét nhiều lần như vậy liệu còn bảo vật gì được đây?”
Lục Trường Sinh lắc đầu.
Quả nhiên không dễ có cơ duyên như vậy.
Lấy đâu ra chuyện nhìn thấy một tòa di tích là có thể tìm được đồ tốt chứ?
Hóa thân của Lục Trường Sinh rời khỏi di tích.
“Đáng tiếc…”
Lục Trường Sinh lắc đầu.
Hắn đang định rời đi.
Bỗng nhiên Lục Trường Sinh khựng lại.
Hắn nhìn kỹ toà di tích này một lượt.
Vị trí di tích, bốn phía dường như không có bọt khí.
Mà lại mơ hồ có một tầng quang mang màu tro như ẩn như hiện, vừa hay bao phủ di tích vào trong.
“Đó là… một loại đại trận nào đó?”
Mắt Lục Trường Sinh sáng lên.
Đúng vậy, đại trận.
Đại trận bao phủ di tích vào trong.
Đáng tiếc đại trận không có người chủ trì nên đã hoang phế từ lâu, vậy nên mới không để lộ chỗ thần diệu của nó.
Nhưng nếu Lục Trường Sinh chiếm cứ vị trí này thì sao?
Giới Chủ bất tử, đây là chuyện tất cả mọi người đều biết.
Nhưng nếu Giới Chủ muốn giết chết Giới Chủ lại khá dễ.
Nhất định phải tìm được thế giới của đối phương, sau đó phá hủy thế giới của đối phương rồi xóa đi ấn ký của đối phương tại Giới Hải.
Bởi vậy điểm then chốt khi Giới Chủ đối kháng nằm ở chỗ tìm được thế giới của đối phương hay không.
Toàn bộ Giới Chủ trong Giới Hải đều rất coi trọng thế giới.
Đây là căn cơ của các vị Giới Chủ.
Trước mắt có hai cách.
Cách thứ nhất là thích ứng trong mọi hoàn cảnh.
Không cố định thế giới ở vị trí nào cả.
Mà là xê dịch, di động khắp nơi, như vậy sẽ không có ai tìm ra vị trí cụ thể của thế giới.
Điểm nguy hiểm của cách này chính là việc di động khắp nơi, ai biết sẽ gặp chuyện gì?
Đi càng nhiều thì xác suất gặp nguy hiểm sẽ càng cao.
Có đôi khi chọc phải một vị Giới Chủ cường đại hơn, gặp tai bay vạ gió thì rắc rối to.
Chuyện như thế không phải chưa từng xảy ra.
Cách thứ hai chính là cố định ở một vị trí, sau đó không ngừng dùng đại trận gia cố, chồng chất các loại bảo vật, giống như đại trận hộ sơn bảo vệ sơn môn.
Cách thức này có thể cố định thế giới ở một vị trí, không tùy tiện xê dịch, như vậy xác suất nguy hiểm sẽ thấp hơn rất nhiều.
Thế nhưng cũng rất dễ bị người khác tìm ra vị trí cố định của thế giới, lúc đó cũng sẽ gặp rắc rối.
Trong hai cách này kỳ thực không có gì chắc chắn cái nào tốt hơn.
Chỉ tùy vào Giới Chủ thích hợp với cách nào hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận