Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1968: Lâm Thanh Loan trở thành Đại Đế, Ám Vực thiên phạt giáng xuống! Chân giới của Lục Trường Sinh cứng đối cứng với thiên phạt! (2)

Rất nhiều Đại Thánh đều cảm thấy sợ hãi từ sâu trong linh hồn, dường như có chuyện gì đó rất đáng sợ sắp xảy ra.
“Có chuyện gì thế này?”
“Sao lại thế này? Ta có cảm giác như thể đại nạn sắp giáng xuống.”
“Cảm giác này, cảnh tượng này, chẳng lẽ là… thiên phạt?”
“Đúng vậy, thiên phạt trong các truyền thuyết cổ xưa. Nhất định phải là tuyệt thế đại ma đầu hoặc là tồn tại khủng bố dám khiêu chiến Thiên Đạo mới dẫn xuất toàn bộ Ám Vực thiên phạt, rốt cuộc Thanh Loan Đại Đế đã gây ra chuyện gì mà lại khiến thiên phạt giáng xuống?”
“Xong rồi, thiên phạt giáng lâm thì cũng coi như phải đối mặt với toàn bộ sức mạnh của Ám Vực. Thái Nguyên Thánh Tông chúng ta cũng sẽ hôi phi yên diệt dưới thiên phạt.”
“Vừa mới chúc mừng xong giờ lại hóa thành bột mịn vì đại nạn giáng xuống à?”
Rất nhiều người đều kinh hãi nhìn lên hư không trên đỉnh đầu.
Thiên phạt giáng xuống chắc chắn không có cách nào chống đỡ.
Hết thảy sẽ bị hủy diệt!
“Phản phệ từ Ám Vực…”
Ánh mắt Lục Trường Sinh lạnh băng.
Hắn đã cảm nhận được khu vực này thật ra đã bị sức mạnh Ám Vực tạm thời “giam cầm” lại.
Toàn bộ sức mạnh Ám Vực đang hội tụ tới khu vực này.
Chỉ vì “diệt” Lâm Thanh Loan.
Hoặc phải nói là tiêu diệt một loại sinh mệnh hoàn toàn mới dám khiêu chiến quy tắc của Ám Vực như sự kết hợp của Lâm Thanh Loan và Thần Thụ Số Mệnh.
Ám Vực nhất định phải hủy diệt sinh mệnh này.
“Chân giới!”
Lục Trường Sinh bước ra một bước, dưới chân như thể giẫm lên từng bậc thang, chậm rãi bước tới hư không, đi tới trước mặt Lâm Thanh Loan.
Cùng lúc đó một tia sáng trắng thoáng hiện, trong nháy mắt đã bao trùm lên toàn bộ Thái Nguyên Thánh Tông.
“Ầm ầm.”
Trời đất như thể lại càng tức giận hơn.
Ý chí Ám Vực đã hoàn toàn “khóa chặt” Lâm Thanh Loan, khóa chặt Chân giới của Lục Trường Sinh.
Một gốc Thần Thụ Số Mệnh cũng không là gì.
Giờ lại có thêm một tòa Chân giới.
Đây chính là sức mạnh bị Ám Vực bài xích.
Quả thực là liên tiếp khiêu khích!
Bầu trời lập tức giáng xuống từng tia sấm sét.
Lôi quang kinh khủng lập loè khắp hư không.
Những tia sấm sét này đều kinh thiên động địa, dường như có thể hủy diệt cả một vị Đại Đế.
Thế nhưng khi hạ xuống Chân giới của Lục Trường Sinh lại chỉ khiến Chân giới hơi chấn động, khuấy động lên một tia gợn sóng sau đó lại khôi phục như lúc ban đầu, không có bất cứ biến hóa nào nữa.
Mọi người trợn mắt há hốc mồm nhìn cảnh ấy.
Hiện giờ Lục Trường Sinh không chỉ bảo vệ Lâm Thanh Loan mà thật ra hắn cũng đang bảo vệ toàn bộ Thái Nguyên Thánh Tông.
Nếu không một khi sấm sét thiên phạt hạ xuống, toàn bộ sơn môn Thái Nguyên Thánh Tông tính cả các đệ tử và trưởng lão đều sẽ hóa thành bột mịn dưới thiên phạt.
Nhưng sấm sét không làm gì được Chân giới của Lục Trường Sinh ngược lại đã chọc giận ý chí Ám Vực.
Vô số mây đen lại bao trùm lần nữa, đồng thời sấm sét càng thêm khủng bố không ngừng nổi lên.
“Ruỳnh.”
Lại là một tia chớp giáng xuống.
Hung hăng đánh vào Chân giới.
Chân giới của Lục Trường Sinh bị xé toạc trong nháy mắt.
Vô số sấm sét tàn phá bừa bãi bên trong Chân giới.
Nhưng cũng chỉ có thế thôi.
Chân giới của Lục Trường Sinh lại khôi phục trong nháy mắt.
Còn sấm sét rơi xuống Chân giới cũng đã bị Chân giới ma diệt.
Đều do Trấn Giới Châu phát huy tác dụng.
Nếu không chỉ trong chớp mắt vừa rồi Chân giới của Lục Trường Sinh đã bị sấm sét xuyên thủng.
Hơn nữa thiên phạt cũng không chỉ có mỗi sấm sét.
Lục Trường Sinh có thể cảm nhận rõ ràng là Chân giới đang phải tiếp nhận sự đè ép từ bốn phương tám hướng.
Như thể từ bốn phương tám hướng đều có sức mạnh không gian kinh khủng đang cuồn cuộn ép xuống.
Muốn ép Chân giới thành bột mịn.
“Hừ.”
Lục Trường Sinh hừ lạnh một tiếng.
Hắn Chân giới cũng vận chuyển tới cực hạn.
Cùng lúc đó Trấn Giới Châu tỏa sáng rực rỡ.
Có Trấn Giới Châu gia trì, Chân giới trở nên cường ngạnh không gì sánh được, kiên cường chặn lại sức đè ép từ bốn phương tám hướng.
Nhưng không gian đè ép và sấm sét khủng bố không ngừng giáng xuống, Chân giới của Lục Trường Sinh cũng khó lòng chống chịu quá lâu.
Có thể ngăn cản nhất thời chứ không cách nào ngăn cản oanh kích không ngừng như thế.
“Răng rắc.”
Rốt cuộc Chân giới cũng vỡ nát.
Cứ việc Chân giới lại khôi phục rất nhanh nhưng vẫn sẽ vỡ nát như cũ.
Lục Trường Sinh nhìn lên hư không.
Hắn có thể cảm nhận được ý chí Ám Vực.
Ý chí Ám Vực ở khắp mọi nơi.
“Cuối cùng vẫn kém một chút…”
Lục Trường Sinh thấp giọng lầm bầm.
Ngay cả Đại Diễn Thần Đế cũng không gánh được phản phệ từ ý chí Ám Vực, tuy Lục Trường Sinh là Giới Chủ nhưng lại không phải Giới Chủ đỉnh phong.
Có thể chống đỡ phản phệ từ ý chí Ám Vực lâu như vậy đã rất tốt rồi.
Có điều mục đích của Lục Trường Sinh không phải là kháng cự ý chí Ám Vực.
Hắn chỉ cần bảo vệ được Lâm Thanh Loan là đủ.
Hiện giờ Lâm Thanh Loan đã trở thành Đại Đế, cũng đã phá vỡ gông cùm xiềng xích tuổi thọ.
Như vậy chỉ cần rời khỏi vị diện Ám Vực, tiến vào đại vũ trụ thì ý chí Ám Vực cũng không làm gì được Lâm Thanh Loan nữa.
Lúc trước sở dĩ Đại Diễn Thần Đế bỏ mình cũng vì chỉ có một mình hắn ngăn cản phản phệ từ ý chí Ám Vực.
Không có ai hộ tống hắn rời khỏi Ám Vực.
Nhưng Lâm Thanh Loan thì khác.
Có Lục Trường Sinh hộ tống nàng.
Có điều Giới Chủ dám lấy cứng đối cứng như Lục Trường Sinh, tại toàn bộ Ám Vực và Hỗn Độn cũng không tìm được kẻ thứ hai.
Dù những người khác có lấy được Thần Thụ Số Mệnh thì cũng không thể đánh vỡ gông cùm xiềng xích tuổi thọ.
Dù có trở thành Đại Đế thì cũng sẽ chết dưới phản phệ từ Ám Vực.
“Đi!”
Lúc này Lục Trường Sinh dẫn theo Lâm Thanh Loan, cố gắng chống đỡ sức mạnh phản phệ từ Ám Vực, từng bước một bay về phía thông đạo đại vũ trụ.
Ý chí Ám Vực rất mạnh.
Dù có tới Hỗn Độn thì cũng bị ý chí Ám Vực nhắm vào như cũ.
Có lẽ do ý chí Ám Vực và ý chí Hỗn Độn đã thỏa hiệp với nhau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận