Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 382. Cảnh giới Thần Cương, không ai có thể giết ta! Lục Trường Sinh hùng hổ lên tiếng, giết từng người tiểu đội Ngũ Phong!  (3)



Chương 382. Cảnh giới Thần Cương, không ai có thể giết ta! Lục Trường Sinh hùng hổ lên tiếng, giết từng người tiểu đội Ngũ Phong!  (3)




Mấy chục Tâm Kiếm, trong nháy mắt trảm xuống tinh thần Từ Hạo Nhiên.
“Ầm ầm.”
Trong đầu Từ Hạo Nhiên, chớp mắt ầm vang nổ tung.
Tâm Kiếm đáng sợ còn có hiệu quả chấn động bí pháp Cửu Tự Chân Ngôn.
Tinh thần bị chém chấn động không ngừng, cùng lúc chém rách tinh thần.
“A...”
Từ Hạo Nhiên thảm thiết kêu lên.
Lúc này, trong đầu hắn trống rỗng.
Ngẩn cả người.
Một nhát Tâm Kiếm, thật ra cũng chẳng làm gì được hắn.
Thế nhưng mấy chục nhát Tâm Kiếm ùn ùn kéo đến.
Ai mà đỡ được chứ?
Bởi vậy, tỏng nháy mắt Từ Hạo Nhiên ngu cả người.
Gần như là bia sống.
Hắn định bóp nát Na Di Phù để đào thoát, lúc này lại không cách nào cử động.
Mà đao của Lục Trường Sinh cũng phá vỡ Thần Cương của hắn.
Một tầng, hai tầng, ba tầng, bốn tầng, năm tầng.
Thần Cương năm tầng, dưới nhát đao Lục Trường Sinh hệt như tờ giấy mỏng, bị xé rách từng cái.
“Xì xì.”
Đao quang nhập thể.
Toàn thân Từ Hạo Nhiên chấn động.
Hắn tỉnh táo lại.
Nhưng ngay một khắc tỉnh táo này, toàn thân hắn bị đao quang trực tiếp cắt thành hai phần.
“Bịch.”
Hai phần thi thể Từ Hạo Nhiên ngã ra đất.
Đinh!
Giờ phút này, toàn bộ Diệp Phong cốc đều yên tĩnh trở lại.
Tất cả gần như lâm vào yên tĩnh chết chóc.
“Chết… chết rồi sao?”
“Từ Hạo Nhiên chết thật rồi sao?”
“Bị một đao của Lục Trường Sinh chém thành hai phần, thi thể ngã trên đất, không nhầm đâu.”
“Trên người Từ Hạo Nhiên không phải có bảo vật Tiên đạo sao? Thế mà không chạy thoát, cứ như vậy bị một đao của Lục Trường Sinh chém chết.
“Ha ha ha, Từ Hạo Nhiên chết rồi, tiểu đội Ngũ Phong cũng xong rồi. Đội trưởng, bây giờ chúng ta nên ra tay, tấn công bốn người tiểu đội Ngũ Phong còn lại, xóa bỏ hoàn toàn tên tiểu đội Ngũ Phong.”
Cái chết của Từ Hạo Nhiên khiến tiểu đội Thiên Lân tự tin hẳn.
Từng người từng người, mười phần tự tin.
Vốn bọn họ đã vây thành viên tiểu đội Ngũ Phong lại, đang bao vây tấn công.
Thiếu Từ Hạo Nhiên, thành viên khác của tiểu đội Ngũ Phong dù rất mạnh, những đánh không lại tiểu đội Thiên Lân.
Bây giờ, Từ Hạo Nhiên vừa chết, thành viên tiểu đội Ngũ Phong không có ý chí chiến đấu, đều muốn bỏ chạy, lại bị tiểu đội Thiên Lân bao vây chặt chẽ, cơ bản là trốn không được.
Lục Trường Sinh liếc mắt thấy tiểu đội Thiên Lân đang chiến đấu bên kia.
“Quá chậm...”
Bên này, Lục Trường Sinh đã giải quyết xong Từ Hạo Nhiên.
Vậy mà tiểu đội Thiên Lân bao vây tấn công bốn người tiểu đội Ngũ Phong còn chưa xong?
Thật ra, vũ giải cảnh giới Thần Cương là như thế.
Trong quá trình va chạm lĩnh vực, còn muốn bào mòn đi Thần Cương của đối phương.
Nếu chênh lệch không quá lớn, rất khó có thể giết đối thủ trong thời gian ngắn.
Lục Trường Sinh trực tiếp sải bước đến bên tiểu đội Thiên Lân.
“Ầm.”
Bầu trời đen lại, biến thành một trời vũ trụ.
Một vùng vũ trụ vô cùng mênh mông, rộng lớn, hùng vĩ.
Khiến người ta cảm thấy, dưới vũ trụ này, bản thân thật nhỏ bé.
Thế nhưng bốn tuyển thủ tiểu đội Ngũ Phong khẳng định không nghĩ như vậy.
Bọn họ đang hoảng sợ.
Bởi vì, bọn họ không thể sử dụng lĩnh vực, hoàn toàn bị áp chế.
“Chuyện gì xảy ra vậy, lĩnh vực không phóng được ra?”
“Lĩnh vực thật đáng sợ, mạnh hơn đại ca nhiều, khó trách ngay cả đại ca cũng bị hắn trảm.”
“Đây là quái vật ở đâu ra? Chưa bao giờ nghe thấy người này ở Cổ Vực Thiên Tông.”
“Trốn mau, phải trốn thôi...”
Bốn người tiểu đội Ngũ Phong hoảng loạn.
Thế nhưng, hoảng loạn cũng vô dụng.
Dưới sự trấn áp của Tinh Không Lĩnh Vực, bốn đao màu đỏ lòm xuất hiện.
“Keng.”
Đao quang mở ra, sức mạnh mười vạn đỉnh bạo phát.
Bốn thành viên tiểu đội Ngũ Phong bị một đao đỏ lòm trảm, Thần Cương trên thân vỡ vụn.
“Xì xì.:
Đao quang trực tiếp chém đầu bốn người xuống, hoặc chém cơ thể thành hai phần.
Bốn tên tiểu đội Ngũ Phong cứ vậy mà chết.
Ngay cả một chút kháng cự cũng không.
Nhìn đám thi thể dưới đất, đám người Trần Cương, Tiểu Bao, Liễu Uyên có chút thất thần.
Đây chính là tiểu đội Ngũ Phong vẫn luôn đè lên đầu lên cổ bọn họ đây sao?
Là tiểu đội mà trước đó dù thế nào bọn họ cũng muốn tránh sao?
Cuối cùng, như này?
Giống như trước mặt Lục Trường Sinh, tiểu đội Ngũ Phong nay không chịu nổi một đòn.
Chỉ là, nhìn thấy thi thể Từ Hạo Nhiên bọn họ mới tỉnh táo lại.
Đây chính xác là tiểu đội Ngũ Phong.
Trước đó, đội ngũ mạnh mẽ này vẫn luôn trèo lên đầu lên cổ bọn họ.
Thế nhưng, tiểu đội Ngũ Phong chết rồi.
Toàn quân bị diệt!
Người mạnh mẽ thực sự lại là Lục Trường Sinh.
Mà bọn họ chỉ có tác dụng kéo dài thời gian.
“Từ Hạo Nhiên rất mạnh.”
“Khiến ta phải dùng gần như hết sức.”
Lục Trường Sinh nghiêm trọng nói. 
Vũ giả cảnh giới Cường Thần khiến hắn phải toàn lực ứng phó, thực ra không nhiều.
Từ Hạo Nhiên có thể xem như là vũ giả cảnh giới Thần Cương mạnh nhất Lục Trường Sinh từng gặp.
“Đúng vậy, Từ Hạo Nhiên rất mạnh, hầu như hắn chưa từng thua, vậy mà lần đầu tiên thất bại lại chết trên tay ngươi.”
Khuôn mặt Liễu Uyên có chút phức tạp.
Mặc dù hắn và Từ Hạo Nhiên là đối thủ cũ.
Thế nhưng, hắn hiểu rõ Từ Hạo Nhiên rất mạnh.
Nếu không chết, việc Từ Hạo Nhiên thăng cấp Thần Tàng gần như ván đã đóng thuyền.
Đáng tiếc, Từ Hạo Nhiên chết rồi.
Một khi đã chết, thì tất cả chỉ còn là cát bụi.
“Lục soát thi thể đi, quy tắc cũ, soát được đồ vật thuộc tất về tiểu đội.”
Liễu Uyên vung tay lên, người tiểu đội Thiên Lân nhanh chóng đi về đám thi thể trên đất, bắt đầu lục soát.
Nhìn thủ pháp, có vẻ không phải là lần đầu tiên làm chuyện này, ngựa quen đường cũ khá thuần thục.
Lục Trường Sinh nhìn cũng có hơi đỏ mắt.
Lục soát thi thể, đây là nghề cũ của hắn!
Đáng tiếc, từ sau khi hắn trở hành đệ tử hạt giống của Bắc Vực Thiên tông, hắn không còn cơ hội lục soát thi thể nữa.
Bởi vì, thu hoạch lớn đến đâu cũng không bằng đồ tốt của Bắc Vực Thiên tông.
Thế nhưng, đây là Cổ Vực.
Đồ tốt nhiều lắm, hay là đi lục soát.
Rất nhanh, đám người vơ vét hầu hết đồ vật trên năm bộ thi thể.
Bọn họ bắt đầu chỉnh lý đồ vật.
“A?”
“Đây là... Na Di Phù?” Hết chương 382.



Bạn cần đăng nhập để bình luận