Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 461. Từ Hạo Thiên chặn cửa không ai địch lại, Lục Trường Sinh hiện thân, lĩnh vực năm hợp một nghiền nát Từ Hạo Thiên!(4)



Chương 461. Từ Hạo Thiên chặn cửa không ai địch lại, Lục Trường Sinh hiện thân, lĩnh vực năm hợp một nghiền nát Từ Hạo Thiên!(4)




Hắn trải qua trăm cay nghìn đắng, dùng hết thủ đoạn, cùng lắm cũng mới chỉ có thể làm được bốn lĩnh vực hợp nhất thôi.
Năm lĩnh vực hợp nhất, sao Lục Trường Sinh làm được?
Chuyện này giống như chuyện nghìn lẻ một đêm.
Nhưng đây lại là sự thật!
Ngũ Hành Lĩnh Vực, Tinh Không Bộc Bố Lĩnh Vực, Thủy Long Quyển Lĩnh Vực.
Ba lĩnh vực lớn, sáng ngang sáu mươi tầng lĩnh vực.
Cho dù là sáu mươi tầng lĩnh vực cũng sẽ bị chọc thủng, nghiền nát.
“Trấn!”
Giọng Lục Trường Sinh lạnh như băng.
Theo tiếng hắn kết thúc, toàn bộ lĩnh vực của Lục Trường Sinh trong nháy mắt chậm rãi phủ xuống trên người Từ Hạo Thiên.
“Răng rắc, răng rắc, răng rắc.”
Một tầng lại một tầng lĩnh vực, bị nghiền nát trong nháy mắt.
Chỉ sợ bốn lĩnh vực hợp nhất mà Từ Hạo Thiên gửi gắm hi vọng, ở trước mặt Ngũ Hành Lĩnh Vực cũng ảm đạm thất sắc, bị nghiền nát trong nháy mắt.
“Không...”
Trong ánh mắt Từ Hạo Thiên lần đầu tiên lộ ra sự sợ hãi.
Bởi vì hắn đã cảm nhận được hơi thở của cái chết.
Đợi lĩnh vực của Lục Trường Sinh hoàn toàn hạ xuống, hắn sẽ chết!
“Dừng tay!”
Một tiếng quát to, tựa như sấm sét giữa trời quang, vang vọng trong tai mọi người.
Nhất là Lục Trường Sinh, ngay cả năm lĩnh vực hớp nhất cũng giống sự sắp bị đánh tan.
Cùng lúc đó, một lão giả áo bào trắng đứng trên không trung, từng bước đi tới.
Đạo Cơ!
Có thể đứng trên không trung, chỉ có cường giả Đạo Cơ mới có thể làm được.
Hơn nữa quần áo trên người đối phương cũng tiết lộ thân phận của đối phương.
Cường giả Đạo Cơ, Hoàng Thiên Tông!
Lục Trường Sinh lại hoàn toàn không có ý định dừng tay.
Tâm linh của hắn kiên định biết sao?
Hắn muốn chém chết Từ Hạo Thiên, diệt trừ hậu hoạ vĩnh viến!
Cho dù cường giả Đạo Cơ tới, hắn cũng muốn chém Từ Hạo Thiên!
“Chết!”
Năm lĩnh vực hợp nhất của Lục Trường Sinh, vẫn mạnh mẽ lao xuống như cũ.
“Ngươi dám?”
Cường giả Đạo Cơ của Hoàng Thiên Tông nhìn thấy một cảnh này, dường như vô cùng tức giận.
Ngay lập tức, chính giữa hư không biến hoá bất ngờ.
Toàn bộ bốn phía cũng như có biến hoá.
Mọi người ngẩng đầu.
Giống như có dãy núi cuồn cuộn không ngừng, chậm rãi rơi xuống.
Xung quanh dãy núi, có vô số cuồng phong tàn sát bừa bãi.
Một loại cảm giác vô cùng chân thật tự nhiên sinh ra trong lòng Lục Trường Sinh.
Lục Trường Sinh phúc chí tâm linh, gần như bật thốt lên: “Não vực hoá thật?”
Cường giả kết thành Đạo Cơ, đặc điểm lộ ra rõ nhất chính là não vực hoá thật.
Hiển hoá trọn vẹn toàn bộ não vực ra, hoá từ hư ảo thành thật. Nó giống như một thế giới thật sự đang giáng xuống.
Đó là lực lượng đáng sợ cỡ nào?
Gần như trong nháy mắt, cho dù não vực còn chưa thật sự giáng xuống, Lục Trường Sinh cũng cảm giác được toàn thân không thể nào cử động.
“Hoàng lão đầu, ngươi cũng đã bước nửa chân vào trong quan tài rồi, ngoan ngoan duy trì tuổi thọ, chờ đợi đại nạn tới không được sao?”
“Cứ phải vội vàng để bổn toạ chém ngươi?”
Bỗng nhiên, một tràng âm thanh lạnh như băng vang vọng từ phía chân trời.
Cùng với đó, dãy núi kinh khủng trong hư không kia cũng bị vỡ vụn thành mảnh nhỏ trong nháy mắt.
Giống như thoáng cái đã sụp đổ.
“A...”
Lão giả áo bào trẳng thảm thiết kêu một tiếng.
Não vực của hắn, sụp đổ rồi!
Lục Trường Sinh mơ hồ có thể thấy một bóng người từng bước tiến ra từ hư không.
Cuối cùng đứng giữa hư không, chắp tay phía sau, liếc mắt nhìn xuống mọi người, bao gồm cả cường giả Đạo Cơ của Hoàng Thiên Tông!
Lục Trường Sinh biết, đây chắc chắn là cường giả Đạo Cơ của Cổ Vực Thiên Tông.
Chỗ này là dưới chân núi Cổ Vực Thiên Tông, một tên Từ Hạo Thiên thì cũng thôi, dù sao cũng là tiểu bối.
Nhưng cường giả Đạo Cơ của Hoàng Thiên Tông ra tay, sao Cổ Vực Thiên Tông lại có thể ngồi yên không quản?
Lục Trường Sinh nhân cơ hội này, gần như không chút suy nghĩ, năm lĩnh vực hợp nhất trong nháy mắt rơi xuống.
“Sư tôn, cứu ta...”
Trên mặt Từ Hạo Thiên lộ vẻ sợ hãi, trong miệng kêu thảm thiết.
Nhưng ngay sau đó, tiếng của Từ Hạo Thiên lập tức im bặt.
Cơ thể Từ Hạo Thiên biến thành bột phấn.
Bị năm lĩnh vực hợp nhất trực tiếp nghiền nát!
Yên lặng!
Dưới chân núi Cổ Vực Thiên Tông, tất cả mọi người yên tĩnh lại!
Từ Hạo Thiên đã chết!
Hơn nữa còn bị Lục Trường Sinh mạnh mẽ chém giết ngay trước mặt cường giả Đạo Cơ Hoàng Thiên Tông, không có đường lui.
Lục Trường Sinh giết Từ Hạo Thiên!
Một màn này làm cho vô số đệ tử chấn động trong lòng.
Nếu đổi lại là bọn họ, bọn họ dám giết Từ Hạo Thiên ngay trước mặt cường giả Đạo Cơ sao?
Dù biết có cường giả Đạo Cơ Cổ Vực Thiên Tông bảo vệ, bọn họ dám sao?
Tự hỏi lòng mình, bọn họ không dám!
Người có can đảm như thế chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay mà thôi.
Dẫu sao, Thần Tàng có mạnh hơn đi nữa cũng sao qua được Đạo Cơ?
Cường giả Đạo Cơ cao cao tại thượng, gần như là trung tâm của các đại phái võ đạo.
Ví dụ như Cổ Vực Thiên Tông, đã là cường giả Đạo Cơ, trên cơ bản đều là người đứng đầu một điện, hoặc là trưởng lão thực quyền.
Nhân vật như thế mà thoáng cái đã đắc tội chết, chẳng nhẽ thật sự không có tí ảnh hưởng nào sao?
Ai cũng không ngờ, Lục Trường Sinh lại quả quyết đến thế, thẳng tay giết chết Từ Hạo Thiên.
“Hạo Thiên!”
“Đồ nhi của ta...”
Cường giả Đạo Cơ Hoàng Thiên Tông, sư tôn của Từ Hạo Thiên thấy Từ Hạo Thiên chết rồi, mắt lập tức đỏ bừng, sát ý tỏa ra làm cho người ta chấn động.
Tuy nhiên, cường giả Đạo Cơ Cổ Vực Thiên Tông đang ở đây, sư tôn của Từ Hạo Thiên cũng không làm gì được Lục Trường Sinh.
“Hay cho một tên Lục Trường Sinh! Bổn tọa nhớ kỹ.” Hết chương 461.



Bạn cần đăng nhập để bình luận