Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 648: Hội tranh bảo bắt đầu! Lục Trường Sinh mây trôi nước chảy khiêng lôi đình, mọi người đều chấn kinh! (2)

Chương 648: Hội tranh bảo bắt đầu! Lục Trường Sinh mây trôi nước chảy khiêng lôi đình, mọi người đều chấn kinh! (2)
Chỉ là đã được Kỳ Thiên Ý dẫn tới tham gia hội tranh bảo, hiển nhiên không phải nhân vật đơn giản gì.
"Ta đã biết."
Lục Trường Sinh lãnh đạm đáp lại.
Thế là cao thủ của mười tám nhà đều chậm rãi ra khỏi hàng.
Trong đó phần lớn là võ giả Đạo Cơ.
Trúc Cơ Đạo Quân có tám vị.
Mười vị là võ giả Đạo Cơ.
Từng người đều ngưng trọng đánh giá đối phương.
Dù sao người của mười tám nhà chỉ cần đưa bảo vật và người ra là được, bản thân bọn hắn không có nguy hiểm đến tính mạng.
Nhưng những người chân chính động thủ này thì lại khác. ‌
Một khi thất bại rất có thể sẽ phải bỏ mình.
Đối với mấy người Lục Trường Sinh mà nói, đây thật ra chính là một cuộc chiến sinh tử.
Đương nhiên hội tranh bảo cũng cho phép nhận thua.
Chỉ là sau khi nhận thua hạ sẽ có kết cục thế nào thì rất khó nói.
Lúc này Ngô Thuận đứng dậy, vừa cười vừa nói: "Hội tranh bảo vòng thứ nhất, chống đỡ một khắc đồng hồ trong tháp Âm Dương Hủy Diệt!"
"Cho mời Kình lão."
Ngô Thuận cung kính nói với người bên cạnh, là một lão giả mặc đạo bào.
Kình lão, đây là một vị Kim Đan Chân Nhân rất đáng sợ!
Ngô Thuận có một vị Kim Đan Chân Nhân đi theo, đủ thấy bối cảnh và thân phận của Ngô Thuận kinh khủng cỡ nào.
Dù sao theo lẽ thường Kim Đan Chân Nhân đều rất giàu có, căn bản sẽ không phụ thuộc gia tộc hoặc thế lực cỡ lớn nào khác.
Nhưng Kình lão rõ ràng là một ngoại lệ.
Có điều dù hắn đi theo Ngô Thuận, nhưng thái độ của Ngô Thuận với Kình lão lại vô cùng tôn kính.
Kình lão khẽ gật đầu, ánh mắt lập tức quét một lượt rồi lạnh lùng nói: "Trong tháp Âm Dương Hủy Diệt của lão đạo ẩn chứa sức mạnh hủy diệt âm dương, vô cùng khủng bố, một khi tiến vào cơ thể thì cấp độ Đạo Cơ và Trúc Cơ chắc chắn sẽ phải chết!"
"Vậy nên nếu đã không chịu được thì hãy tranh thủ thời gian nhận thua, lão đạo sẽ chuyển người nhận thua ra khỏi tháp Âm Dương Hủy Diệt. Bằng không phải đợi đủ một khắc đồng hồ mới có thể đi ra ngoài."
Tinh thần mười tám cao thủ run lên.
Sau đó, Kình lão vung tay một cái.
Một chiếc tiểu tháp đón gió lớn lên, trong nháy mắt cao vút trong mây.
"Vào đi."
Đại môn của tòa tháp Âm Dương Hủy Diệt mở ra.
Mười tám người không hề do dự, nếu đã quyết định tham gia hội tranh bảo vậy thì họ sẽ không lùi bước.
Thế là mười tám người trong nháy mắt bay vào trong tháp.
"Ha ha, lần này không biết cao thủ nhà nào có thể trổ hết tài năng đây?"
"Có thể trổ hết tài năng hay không ta không rõ. Nhưng cửa thứ nhất là chống đỡ một canh giờ trong tháp Âm Dương Hủy Diệt thì cao thủ nhà ta không thành vấn đề."
"Đúng vậy, tháp Âm Dương Hủy Diệt của Kình lão dù nổi tiếng đấy nhưng chỉ cần không sử dụng Âm Dương Chân Lôi thì chống đỡ một canh giờ hẳn cũng không thành vấn đề."
"Kình lão chắc chắn sẽ không vận dụng Âm Dương Chân Lôi, dù sao đây chính là sức mạnh hủy diệt từ cấp độ Kim Đan chân chính. Nếu thật sự vận dụng Âm Dương Chân Lôi vậy cao thủ của mười tám nhà chúng ta sao có thể kháng trụ? Sợ rằng toàn quân cũng đều bị diệt hết!"
"Trông Lý Quang lần này có vẻ rất tự tin, người hắn mang tới hẳn là có thực lực rất mạnh, rốt cuộc hắn tìm đâu ra người này nhỉ?"
Nhìn mười tám vị cao thủ đều đã tiến vào trong tháp, người của mười tám nhà bên ngoài mới khe khẽ bàn luận.
"Vèo."
Lúc này Lục Trường Sinh đã tiến vào trong tháp Âm Dương Hủy Diệt.
Tháp Âm Dương Hủy Diệt này tựa hồ là một không gian ẩn hình.
Nhìn từ bên ngoài, tòa tháp này cũng không thể coi là quá to lớn.
Thế nhưng không gian bên trong lại rất lớn.
Mười tám người đứng trong tháp, bốn phía đều là không gian vô cùng vô tận.
Mười tám người cấp tốc kéo dài khoảng cách với nhau.
Dù sao chỉ cần kiên trì chống đỡ một khắc đồng hồ, hiện tại không phải thời điểm để tranh đấu, không cần thiết áp sát nhau quá, ngược lại sẽ dễ bị ảnh hưởng.
Đạo Cơ và Đạo Quân đỉnh tiêm có thể đến đây tham gia hội tranh bảo tất nhiên mỗi vị đều là thân kinh bách chiến, kinh nghiệm chiến đấu cực kỳ phong phú.
"Ầm ầm."
Bỗng nhiên, tháp Âm Dương Hủy Diệt chấn động mạnh.
Lôi đình đáng sợ trong nháy mắt trút xuống.
"Đây là... Lôi võng?'
Mọi người ngẩng đầu nhìn lên trên.
Trên đỉnh đầu bọn hắn, lôi đình dày đặc tạo thành một tấm lưới sấm sét to lớn, trùng trùng điệp điệp rơi xuống.
Muốn tránh né ư?
Căn bản là không có khả năng.
Chỉ có thể cường chống!
Cửa thứ nhất của hội tranh bảo là xem năng lực sống sót của các đại cao thủ.
Tám tên Trúc Cơ Đạo Quân lập tức thi triển ra pháp bảo phòng ngự, đồng thời cấp tốc bố trí trận pháp.
Nói về phòng ngự đơn thuần, kỳ thực Trúc Cơ Đạo Quân có ưu thế mạnh hơn hẳn Đạo Cơ.
Võ giả Đạo Cơ đối mặt với tấm lưới lôi đình này lại không có nhiều biện pháp.
Chỉ có một cái cách, đó chính là cường chống!
Cơ hồ tất cả võ giả Đạo Cơ đều lập tức phóng xuất ra não vực.
Não vực giáng lâm, tấm lưới lôi đình cũng đã giáng lâm.
Chỉ là Thần Thuật của một số võ giả là loại Thần Thuật chuyên về phòng ngự.
Có thể ngăn cản được tấm lưới lôi đình kia. ‌
Nhưng rất nhiều võ giả Đạo Cơ kỳ thực không có Thần Thuật phòng ngự nào.
Lục Trường Sinh dựa vào tu luyện Thần Thuật rồi từ đó gia tăng ngộ tính.
Bởi vậy luận về số lượng Thần Thuật, Lục Trường Sinh dám nói không có người nào nhiều hơn hắn được.
Người khác tu luyện Thần Thuật đều phải cân nhắc tính thực dụng.
Lục Trường Sinh cần cân nhắc sao?
Hắn không cần!
Hắn chỉ cần đó là Thần Thuật là đủ.
Bởi vậy khi tấm lưới lôi đình rơi xuống, Lục Trường Sinh đã phóng xuất ra năm Thần Thuật loại phòng ngự.
Dù một loại Thần Thuật phòng ngự không đủ mạnh, thế nhưng năm loại cũng có thể ngăn cản một lát.
Thế nhưng khi tấm lưới lôi đình vừa rơi xuống, những võ giả Đạo Cơ không có Thần Thuật phòng ngự đều biến sắc.
Nnão vực của bọn hắn phải tiếp nhận áp lực cực lớn.
"Sao lại mạnh như vậy?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận