Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 766: Tiệc Võ Thánh ở Thánh Thổ Thiên Tông, Lục Trường Sinh phá hủy ngọn núi cách xa trăm dặm, bát đại Võ Thánh chấn động! (2)

Chương 766: Tiệc Võ Thánh ở Thánh Thổ Thiên Tông, Lục Trường Sinh phá hủy ngọn núi cách xa trăm dặm, bát đại Võ Thánh chấn động! (2)
Võ Đạo khác hoàn toàn với Tiên Đạo.
Tiên Đạo tập trung vào cảm ngộ trời đất núi sông, cảm ngộ Thiên Đạo, chú ý tới việc siêu phàm thoát tục, rời xa hồng trần.
Tiên nhân cao cao tại thượng.
Nhưng võ giả lại khác.
Võ giả đến từ phàm tục, đấu tranh với thiên nhiên, bởi vậy "người" mới là căn bản của Võ Đạo.
Phải nhờ "chúng sinh" mới có thể mạnh hơn.
"Lục đạo hữu, người đã thành lập Thánh Thổ Thiên Tông từ rất sớm, tương đương với tổ sư khai tông lập phái của Thánh Thổ Thiên Tông."
"Kỳ thật giờ ngươi đã có chúng sinh chi thế rồi, chỉ là bản thân ngươi chưa ý thức được mà thôi."
"Lão phu dạy cho ngươi một loại pháp môn có thể cảm ứng được chúng sinh chi thế, chỉ là pháp môn rất nông cạn thôi, nhưng cũng đủ để cho ngươi cảm ứng được chúng sinh chi thế rồi."
Ngay sau đó, Lý Chính Cương dạy pháp môn cho Lục Trường Sinh.
Lục Trường Sinh học rất nhanh. Sau khi đã học được phương pháp rồi, hắn thử cảm ứng chúng sinh chi thế ngay lập tức.
Lần thử này, Lục Trường Sinh cảm ứng được thật.
Trên người hắn nổi lên một tầng ánh sáng màu đỏ thẫm giao nhau.
Luồng sáng này liên tục được tăng mạnh, hội tụ từ bốn phương tám hướng.
Chẳng qua nếu muốn đế ánh sáng tăng trưởng thì còn cần một thời gian rất dài nữa.
Đây chính là chúng sinh chi thế!
Nói một cách chính xác hơn, Lục Trường Sinh là người thành lập ra Thánh Thổ Thiên Tông, là tổ sư nên hắn sẽ có chúng sinh chi thế đến từ Thánh Thổ Thiên Tông.
Không, không chỉ là chúng sinh chi thế đến từ Thánh Thổ Thiên Tông mà còn có Cổ Vực Thiên Tông và Bắc Vực Thiên Tông nữa.
Bây giờ, uy vọng của ba đại Thiên Tông và Lục Trường Sinh đang như mặt trời ban trưa.
Trên người Lục Trường Sinh giờ đây đã hội tụ chúng sinh chi thế đến từ ba đại Thiên Tông.
Không hề kém Lý Chính Cương một chút nào.
Thậm chí là chúng sinh chi thế còn lớn hơn đối phương nữa.
Dù sao đi nữa Thánh Thổ Thiên Tông mới thành lập chưa được bao lâu, nó cũng giống như mặt trời mới mọc vậy, có được khả năng vô hạn.
Mỗi người đều đang tràn ngập tự tin, bởi thế nên chúng sinh chi thế rất mạnh.
Còn gia tộc Lý thị, thương hội Lý Thị lại vừa xung đột với thương hội Hắc Quang, bị thương hội Hắc Quang áp chế, thế nên chúng sinh chi thế đã bị đè ép xuống rất nhiều.
Hai luồng sức mạnh này không thể so sánh với nhau được.
"Luyện."
Lục Trường Sinh suy nghĩ một lát rồi luyện hóa chúng sinh chi thế vào trong Thánh Thể.
Chỉ mất một lúc là Lục Trường Sinh cảm nhận được Thánh Thể đã thật sự xảy ra một số thay đổi.
Tuy nhiên sự thay đổi này không rõ ràng lắm.
Dù vậy sự thay đổi này thực sự đang phát triển theo hướng tốt.
Lục Trường Sinh cảm nhận một phen rồi khẽ cau mày.
Hắn cảm nhận được từng chút sức mạnh của chúng sinh sau khi bị luyện hóa vào Thánh Thể lại bị tiêu hao một cách nhanh chóng, thế nhưng Thánh Thể lại có rất ít thay đổi.
Thậm chí, nếu như không cảm ứng cẩn thận thì sẽ không thể nhận ra được sự gia tăng này.
Tốc độ này, hoặc có thể nói hiệu suất này là quá thấp.
"Lý đạo hữu, tốc độ dùng chúng sinh chi thế để gia tăng Thánh Thể hình như là rất chậm thì phải?"
"Nếu với tốc độ thế này thì tích lũy quanh năm suốt tháng cả vài chục năm, mấy trăm năm, chỉ sợ cũng sẽ không có sự gia tăng đáng kể chứ đừng nói tới chuyện lột xác."
Lục Trường Sinh lại hỏi.
Hắn đã nhạy cảm nhận ra một số khó khăn trong việc tu luyện của Nhân Thánh.
Đó là chậm!
Hiệu suất chậm chạp đến độ làm người ta tức sôi máu!
Lý Chính Cương mỉm cười, đáp: "Thấy Lục đạo hữu cũng ghét bỏ tốc độ tu hành của Nhân Thánh quá chậm là lão phu cũng yên lòng rồi."
"Ha ha, lão phu chỉ đùa chút thôi. Với thiên phú kinh tài tuyệt diễm của Lục đạo hữu mà tu hành Nhân Thánh còn chậm rãi như vậy, xem ra cảnh giới Nhân Thánh đúng là như trong lời đồn, không hề có quan hệ gì với thiên phú và ngộ tính mà chỉ liên quan tới chúng sinh chi thế mà thôi."
"Hoặc là liên tục mở rộng, khuếch trương thế lực, số lượng chúng sinh nhiều thì tất chúng sinh chi thế sẽ mạnh,"
"Hoặc là thống trị chúng sinh, phát triển Võ Đạo, để người người luyện võ, người người đều trở thành võ giả cường đại. Như vậy, mỗi luồng sức mạnh chúng sinh đến từ một người có thể gấp mười lần, thậm chí gấp trăm lần những chúng sinh bình thường khác. Tổng hợp lại, chúng sinh chi thế có thể tích góp rất nhiều, đây là bản chất."
"Mở rộng địa bàn chỉ đơn giản là tăng về số lượng, nhưng khiến cho người người dưới trướng mình đều tập võ thì lại là gia tăng về chất."
"Có thể cùng tiến hành cả hai con đường hoặc là chỉ tập trung vào một loại."
Lục Trường Sinh đăm chiêu.
Giờ hắn đã hiểu tại sao lại sinh ra Thánh địa.
Thật ra, theo một ý nghĩa nào đó, Thánh địa cũng là một loại chúng sinh chi thế.
Nó đi theo con đường chất.
Ở trong Thánh địa, mỗi một đệ tử, mỗi một võ giả đều là người tài ba trong số các võ giả.
Một người có thể sánh được với mười người, trăm người, thậm chí là nhiều hơn thế khi so với các võ giả khác.
Từng đời tích lũy dần dần, phàm là võ giả trong Thánh địa, con đường Nhân Thánh sẽ thuận lợi hơn rất nhiều so với các Võ Thánh khác.
Võ Thánh tán tu là khó nhất.
Nương nhờ vào các thế lực khác thì sẽ nhận được rất ít chúng sinh chi thế.
Nếu tự thành lập thế lực thì lại là việc cần đến sự tích lũy, phải dốc sức làm từng bước một.
Quả thực là khó như lên trời.
"Ta hiểu rồi, đa tạ Lý đạo hữu."
Lục Trường Sinh đã biết phương pháp tu hành căn bản của Nhân Thánh.
Chúng sinh chi thế!
Đến giai đoạn Võ Thánh, đặc biệt là Nhân Thánh, thật sự cần phải dám đánh dám liều mạng, sáng lập ra một thế lực nghìn năm, thậm chí là cả vạn năm.
Hơn nữa, thế lực này phải càng lớn càng tốt.
Thế lực bình thường sẽ không đủ để chống đỡ được cho Nhân Thánh tu hành, chớ nói chi là lên được cấp Địa Thánh.
Lục Trường Sinh trở lại Thánh Thổ Thiên Tông.
"Cổ Vực, Bắc Vực có địa bàn rất rộng lớn, nhân khẩu cũng rất nhiều, thế nhưng chất lượng chúng sinh lại quá kém, phần lớn là người bình thường chứ không phải võ giả."
Bạn cần đăng nhập để bình luận