Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 818: Mảnh vỡ Thần Linh, cảm ngộ quy tắc, nhìn thấy thiên địa bản nguyên! (4)

Chương 818: Mảnh vỡ Thần Linh, cảm ngộ quy tắc, nhìn thấy thiên địa bản nguyên! (4)
Đại khái sau ba tới năm ngày, Lục Trường Sinh cũng đã biết được khá nhiều chuyện.
Trong Thánh Minh, chủ yếu là giao lưu tin tức và tình báo vậy thôi.
Tỷ như biết tình huống cụ thể của một vị Thần Linh nào đó.
Sau đó mời Võ Thánh và Nguyên Anh tổ đội, cùng nhau vây giết con mồi.
Trước đó phải xác định rõ phân chia như thế nào.
Đương nhiên, trên cơ bản đều là vây giết Thần Linh cấp độ Nhân Thánh.
Cũng chính là Chân Thần.
Còn về Thần Vương thực ra có rất ít người dám vây giết.
Dù sao Thần Vương có thể so sánh với Địa Thánh!
Võ giả và tu tiên giả sử dụng mảnh vỡ Thần Linh, hiệu quả của Thần Vương khẳng định tốt nhất.
Nghe nói, một mảnh vỡ Thần Vương có thể khiến người ta cảm ứng được quy tắc, từ đó nắm giữ quy tắc.
Nhưng lấy thực lực Nhân Thánh để vây giết Thần Vương thực lực Địa Thánh?
Vậy quá mạo hiểm.
Bất cẩn một chút chính là kết cục toàn quân bị diệt.
Đương nhiên, đối với Lục Trường Sinh mà nói thì càng không cần thiết.
Với ngộ tính của hắn, mảnh vỡ Chân Thần đúng là có thể giúp hắn cảm ngộ quy tắc.
Hoàn toàn không cần tới mảnh vỡ Thần Vương.
Nhưng Lục Trường Sinh không muốn tổ đội.
Tổ đội kỳ thực cũng có nguy hiểm nhất định.
Còn có thể bị người ta đâm sau lưng.
Mặc dù có lời thề, nhưng thật đều không đáng tin.
Lợi ích động nhân tâm.
Lục Trường Sinh càng có khuynh hướng mua sắm manh mối về Chân Thần, sau đó hành động một thân một mình hơn.
Dù có phải trả cái giá lớn một chút cũng không sao.
Thế nhưng, cũng có nguy hiểm, thậm chí nguy hiểm rất lớn.
Vạn nhất tình báo không chính xác.
Đối phương không phải Chân Thần mà là Thần Vương thì sao?
Hoặc là theo tin tình báo, cứ gần gũi với Thần Linh là sẽ có Thần Vương.
Vừa động thủ, chẳng phải là dê vào miệng cọp, một con đường chết?
Bởi vậy, cứ việc có người buôn bán tình báo về Chân Thần, nhưng vẫn có rất ít người dám mua sắm tình báo.
Chỉ có một số kẻ nguyện ý mạo hiểm sẽ mới đi mua sắm tình báo.
Lục Trường Sinh thấy được một vị Võ Thánh.
Đối phương vẫn luôn rao bán một phần tình báo.
"Ngươi có vị trí cụ thể của Chân Thần sao?"
Lục Trường Sinh hỏi.
"Có."
"Ngươi cần gì?"
"Nếu như ngươi có thể thu được hai miếng mảnh vỡ Thần Linh trở lên thì nhớ cho ta một miếng là đủ. Nếu chỉ có một miếng thì thuộc về ngươi tất."
Vị Võ Thánh này cũng rất dứt khoát.
"Tình báo có thể chính xác không?"
"Chính xác! Gần đấy không có Thần Vương, Thần Vương gần nhất có muốn tới cũng chỉ mất nửa canh giờ."
"Nửa canh giờ thời gian là đủ rồi nhỉ?"
Lục Trường Sinh cân nhắc qua.
Chạy tới tiêu diệt Chân Thần.
Nửa canh giờ đúng là đầy đủ.
Còn có đủ thời gian để đào tẩu.
Nghe có vẻ cũng không tệ.
Thế nhưng là, tính chân thực và độ chính xác của tình báo đều vô cùng trọng yếu.
Lục Trường Sinh không tin được vị Võ Thánh này.
"Ta có thể đáp ứng điều kiện của ngươi, nhưng ta cũng có một yêu cầu."
"Ngươi phải cùng ta đi tìm Chân Thần. Ngươi có thể không cần ra tay, có thể lẩn vào đám người, nhưng ngươi phải đi cùng ta."
"Nếu ngươi dám trốn, ta sẽ giết ngươi!"
Lục Trường Sinh lạnh lùng nói ra.
"Ừm?"
Sắc mặt đối phương biến đổi.
"Ngươi đi một mình, không tổ đội?'
Võ Thánh tựa hồ nghe ra lời nói bóng gió của Lục Trường Sinh, có chút kinh nghi bất định.
"Đúng, một mình ta."
Lục Trường Sinh thoải mái thừa nhận.
"Một người dám đi săn giết Chân Thần..."
Mắt Võ Thánh sáng bừng, cứ nhìn chằm chằm Lục Trường Sinh.
Hắn ở trong Thánh Minh đã rất lâu.
Biết một người dám đi săn giết Chân Thần có ý nghĩa thế nào.
Không phải tên điên thì chính là thực lực của đối phương vô cùng cường đại, dám chắc nịch tuyên bố một mình đối phó với Chân Thần.
Người như vậy, cơ hồ đều là hạt giống Địa Thánh.
Tương lai có hy vọng thành tựu Địa Thánh rất lớn.
"Để ta suy nghĩ một đoạn thời gian."
Võ Thánh có chút do dự.
"Ba ngày, ta chỉ cho ngươi thời gian ba ngày."
"Ba ngày sau, ngươi phải cho ta câu trả lời chắc chắn."
Nói xong, Lục Trường Sinh xoay người rời đi.
Hắn biết, Võ Thánh này không muốn mạo hiểm.
Chỉ muốn cung cấp manh mối, sau đó yên lặng chờ đợi trong Thánh Minh.
Chỉ là, chuyện tốt thế đâu có dễ gặp được?
Không ai lại vô duyên vô cớ mua sắm manh mối, sau đó đi liều mạng một phen, cuối cùng lại phải cho đối phương mảnh vỡ Thần Linh khó lắm mới lấy được.
Nếu bán manh mối dễ dàng vậy thì đối phương cũng sẽ không ngây người trong phân bộ Thánh Minh lâu thế mà vẫn không có người mua.
Lục Trường Sinh rất tự tin.
Đối phương chắc chắn sẽ đáp ứng hắn.
Thời gian ngày lại ngày trôi qua.
Trong nháy mắt đã đến ba ngày sau.
Lục Trường Sinh lại đi tới trước mặt Võ Thánh kia.
"Suy tính thế nào rồi?"
Lục Trường Sinh nhìn thoáng qua đối phương.
Hiển nhiên sau ba ngày thời gian đối phương vẫn không có thể bán ra manh mối như cũ.
Võ Thánh hít một hơi thật sâu, lập tức trầm giọng nói: "Được, ta đáp ứng điều kiện của ngươi, sẽ đi chung với ngươi."
"Nhưng ta chắc chắn sẽ không ra tay. Một khi ngươi có khả năng thất bại ta sẽ đào tẩu trước tiên."
Lục Trường Sinh cười.
"Không thành vấn đề."
Chỉ cần đối phương đáp ứng cùng đi với hắn, vậy đối phương hẳn là cũng không dám cung cấp tin tức giả.
Manh mối này quá nửa là thật!
"Thế nhưng, ta không tin thực lực của ngươi."
"Tới lôi đài đi, để ta nhìn xem thực lực của ngươi thế nào được không? Để xem rốt cuộc ngươi có đủ tư cách lấy sức một mình săn giết Chân Thần hay không?"
Trong mắt Võ Thánh xa lạ lóe lên một tia tinh mang.
Hắn cũng không muốn theo một Võ Thánh bình thường đi chịu chết.
"Như ngươi mong muốn."
Lục Trường Sinh khẽ gật đầu, đáp ứng.
Thế là hai người trực tiếp bay về phía lôi đài.
Phân bộ Thánh Minh có rất nhiều Võ Thánh lui tới.
Nhưng đứng trên lôi đài thì gần như không có.
Lôi đài cơ hồ trở thành vật trang trí.
Tất cả mọi người đều tới Thần Vực để tìm mảnh vỡ Thần Linh chứ không phải đến đánh nhau, tội gì phải gây sự với những Võ Thánh khác, thậm chí nháo đến mức lôi nhau lên lôi đài?
Không đáng giá!
Bạn cần đăng nhập để bình luận