Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 849: Tự nghĩ ra Cực Hạn Võ Đạo Lưu! Hai Ám Kình bộc phát, sư phụ chấn động! (3)

Chương 849: Tự nghĩ ra Cực Hạn Võ Đạo Lưu! Hai Ám Kình bộc phát, sư phụ chấn động! (3)
Thứ Lục Viễn ăn không phải chỉ một chút.
Mà thật sự giống như không có giới hạn.
Trước mắt có một khay thịt bò.
Trực tiếp ăn sống.
Một cân, hai cân, ba cân, bốn cân, năm cân...
Trong nháy mắt, nuốt mười cân thịt bò.
Bụng Lục Trường Sinh lại không hề có một chút dấu hiệu trướng bụng.
Dù sao, thức ăn hắn nuốt vào, đã bị dạ dày tiêu hóa ngay lập tức.
Trên lý luận, Lục Viễn có thể tiếp tục ăn.
Sau đó vận chuyển số lượng lớn chất dinh dưỡng, dùng cho cơ thể phát triển.
Sau đó còn cần chậm rãi bài tiết.
Lục Trường Sinh đã “tu luyện” suốt một ngày.
Hắn cảm giác cơ thể của mình rõ ràng được tăng cường rất nhiều.
Khắp toàn thân đều có tăng trưởng rõ rệt.
Sức mạnh, tốc độ, thể chất, v.v toàn bộ phương diện đều tăng cường.
Có lẽ không cần tới mấy ngày, tố chất cơ thể hắn có thể tăng lên gấp đôi, thậm chí gấp ba lần.
“Quả nhiên, đây mới là tu luyện, đây mới là Võ đạo.”
“Bản chất của luyện võ là tăng cường bản thân, để cho bản thân phá vỡ gông cùm xiềng xích của sinh mệnh, phá vỡ giới hạn của sinh mệnh, như vậy mới có thể gọi là ‘Võ đạo’. Nếu không, vĩnh viễn cũng chỉ là võ kỹ, vĩnh viễn cũng không thể ngưng tụ ra Võ đạo.”
“Pháp môn ta tự nghĩ ra, thật ra thì cũng là võ công chính gốc. Nếu là võ công, thì cũng cần có một cái tên, hơn nữa sau này còn phải phát triển lớn mạnh, lan rộng ra ngoài tạo nên sức ảnh hưởng, thậm chí thay đổi vận mệnh, phương hướng của toàn thế giới, như vậy mới có thể ngưng tụ ra Võ đạo.”
“Môn võ công này chủ yếu là phá vỡ giới hạn sinh mệnh, tăng trưởng lần hai, thậm chí Tăng trưởng lần ba, tăng trưởng lần bốn, có khi còn nhiều hơn. Dứt khoát gọi là Cực Hạn Võ Đạo Lưu!”
“Thời gian của ta không nhiều, tranh thủ trong ba năm khiến Cực Hạn Võ Đạo Lưu bước vào Siêu Phàm, hơn nữa lan rộng ra toàn thế giới, từ đó ngưng tụ ra Võ đạo!”
Trong lòng Lục Trường Sinh lập ra kế hoạch.
Ba năm!
Đây là một thời gian rất đặc biệt.
Ba năm sau, Lục Trường Sinh có thể “gọi tới” sức mạnh chân thân của bản thân từ Tiên Võ giới.
Đến lúc đó, sức mạnh Địa Thánh phóng xuất, muốn đánh vỡ Võ đạo, đạt được mảnh võ đạo là đơn giản.
Nhưng điều kiện tiên quyết là nhất định phải ngưng tụ ra Võ đạo.
Nếu không thì tới đâu để thu hoạch mảnh võ đạo?
“Cực Hạn Võ Đạo Lưu, ta chia nó làm mấy giai đoạn.”
“Giai đoạn đầu tiên chính là giai đoạn sinh trưởng, cũng chính là tăng trưởng lần một, phải khai thác cực hạn của bản thân, tăng cường bản thân tới cực hạn trước. Sau đó mới có thể thử phá vỡ cực hạn, hiến vào trạng thái tăng trưởng lần hai.”
Mạch suy nghĩ của Lục Trường Sinh rất rõ ràng.
Dĩ nhiên, cho dù sinh trưởng lần hau, Lục Trường Sinh cũng không biết có thể bước vào Siêu Phàm được hay không.
Nhưng không sao, hai lần sinh trưởng không được thì ba lần sinh trưởng.
“Bảng.”
Tâm niệm Lục Trường Sinh vừa động, kiểm tra bảng thuộc tính.
Lần này ý thức của hắn hàng lâm tới Bí giới, Lục Trường Sinh đã sớm phát hiện, bảng thuộc tính cũng theo đến.
Hình như bảng thuộc tính đi theo ý thức của hắn, mà không phải cơ thể.
Ký chủ: Lục Viễn
Phi Hạc Lưu: Minh Kính
Cực Hạn Võ Đạo Lưu: Tăng trưởng lần một (8%)
Lục Trường Sinh thấy trên bảng thuộc tính, Cực Hạn Võ Đạo Lưu của hắn đang ở trạng thái tăng trưởng lần một.
Hơn nữa tiến độ cũng chỉ có 8%.
Điều này có nghĩa gì?
Nghĩa là dựa theo sự điều khiển chính xác của Lục Trường Sinh đối với cơ thể, từ đó dự đoán giới hạn của khối cơ thể này.
Nhưng khối cơ thể này của hắn, khoảng cách hiện tại với cực hạn còn rất xa.
Cơ thể “khai phá” mới chỉ đạt tới 8% thôi.
Nói cách khác, không gian phát triển của hắn còn cần 92%.
Đừng nói hai lần sinh trưởng, cho dù tăng trưởng lần một, nếu như có thể đạt tới 100%, vậy thì cũng chắc chắn kinbh khủng vô cùng.
Cho dù Cương Kình, cơ bản là không đủ nhìn.
Kỹ xảo có mạnh hơn, thì có thể đỡ được cú đấm mấy nghìn cân sao?
Cực Hạn Võ Đạo của Lục Trường Sinh, đã không phải là võ thuật rồi, mà là “Võ đạo”.
Bản chất khác võ thuật.
“Dựa vào ăn chút thịt, ngũ cốc, rau dưa, năng lượng thu được quá ít.”
“Vẫn cần phải ăn một chút dược liệu quý, ví dụ như chút thuốc bổ hoặc là một chút thiên tài địa bảo.”
“Nhưng những thứ này đều cần tiền, hơn nữa cũng cần con đường.”
Lục Trường Sinh không dự tính tiếp tục ở trong nhà.
Chỉ là ngày ngày ăn thịt, hơn nữa còn ăn nhiều thịt như vậy, ở nhà cũng sẽ khiến người cảm thấy rất kỳ lạ.
Hiện tại hắn cần vài thứ đại bổ.
Vậy thì phải tìm con đường.
Mà con đường, Lục Trường Sinh thật sự có một con đường.
Hắn cũng không chỉ là một tên sinh viên năm ba, hắn còn là đệ tử ưu tú của võ quán Phi Hạc, đệ tử quán chủ tự mình thu nhận.
Võ quán Phi Hạc, hẳn là có con đường của những đồ đại bổ kia.
Nghĩ tới đây, Lục Trường Sinh lập tức thông báo với cha mẹ một tiếng, ngay sau đó thì rời khỏi nhà, đi tới võ quán Phi Hạc.
Thành phố Bàn, phố Huyền Vũ.
Đây là phố buôn bán sầm uất nhất cả thành phố Bàn.
Võ quán Phi Hạc tọa lạc tại phố Huyền Vũ, hơn nữa còn chiếm diện tích rất lớn.
Có thể có cửa hàng mặt tiền diện tích lớn như vậy tại phố Huyền Vũ tấc đất tấc vàng, đủ để thấy võ quán Phi Hạc này làm ăn được.
Lục Trường Sinh dựa theo trí nhớ, đi tới võ quán Phi Hạc.
Sau khi hắn đi vào võ quán Phi Hạc, chợt cảm thấy hai mắt tỏa sáng.
Phòng khách rộng rãi sáng ngời.
Các loại thiết bị khoa học kỹ thuật, một nhóm mỹ nữ nhân viên lễ tân dáng người cao gầy.
Tuấn nam mỹ nữ cùng một màu.
Lục Trường Sinh có phần kinh ngạc.
Đây là là võ quán sao?
Hơn nữa, rất nhiều thiết bị đều là thiết bị thể hình, giảm cân, rèn luyện cơ thể.
Thật ra thì, võ quán Phi Hạc phát triển như vậy, cũng là vì con đường đi hỗn tạp.
Trung tâm là võ quán.
Nhưng thật ra ngoài luyện võ ra, còn có thể rèn luyện, tập thể hình, giảm cân, v.v.
Võ quán thuộc loại tổng hợp.
“Đây là... Lục sư huynh”
“Là Lục Viễn tham gia giải thi đấu Võ đạo.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận