Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 862: Lục Trường Sinh lấy một địch trăm! Thể hiện thần uy Cực Hạn Võ Đạo, càn quét giới võ thuật thành phố Bàn. (2)

Chương 862: Lục Trường Sinh lấy một địch trăm! Thể hiện thần uy Cực Hạn Võ Đạo, càn quét giới võ thuật thành phố Bàn. (2)
Thậm chí còn có số lượng lớn người, dứt khoát xem náo nhiệt không chê chuyện lớn, đặc biệt chạy đến thành phố Bàn, mục đích chính là để quan sát trận “đại chiến có một không hai” này.
Kéo theo du lịch của cả thành phố Bàn đều được thúc đẩy.
Lần này, Cực Hạn Võ Đạo Lưu của Lục Viễn, nhiệt độ so với lần trước hắn phá quán đánh chết người còn cao hơn nữa, cao hơn gấp chục lần, trăm lần.
Cực Hạn Võ Đạo quán, mỗi ngày đều có người đến cửa nối liền không dứt.
Độ hot này hoàn đoàn khiến cho người của Hiệp hội Võ đạo bị dọa sợ.
Bọn họ không dám lợi dụng nhân mạch để đối phó Cực Hạn Võ Đạo quán thêm một lần nào nữa.
Vào lúc này, phàm là Cực Hạn Võ Đạo quán xuất hiện một chút phiền phức, người của Hiệp hội Võ đạo kia đều gánh không nổi.
Hiện tại, giới võ thuật của thành phố Bàn chỉ có duy nhất một cách.
Đó chính là không tiếc bất cứ giá nào tại lôi đài vào một tháng sau, quang minh chính đại đánh chết Lục Viễn!
Nhổ tận gốc Cực Hạn Võ Đạo quán!
Bởi vậy, vì để có thể đánh chết Lục Viễn của Cực Hạn Võ Đạo quán, người của những võ quán cũng đều thể hiện thần thông.
Nếu như Lục Viễn cũng đồng ý vây đánh, vì để sinh tồn, bọn họ cũng không còn quan tâm đến thể diện nữa.
Từng người sử dụng nhân mạch của mình, mời một số võ giả đỉnh cao chân chính đến giúp trợ giúp cho quán.
Hoặc Ám Kình đỉnh cao.
Hoặc tông sư Đan Kình.
Hoặc cường giả có kinh nghiệm nhiều trận.
Tóm lại, từng võ giả có thực lực cường đại đều lần lượt đều tiến vào trong thành phố Bàn.
Mục đích của bọn họ chỉ có một.
Đánh chết Lục Viễn!
Thời gian trôi nhanh, một tháng đã trôi qua.
Bên ngoài nhao nhao hỗn loạn.
Thậm chí trên internet đã ồn ào lật trời.
Tuy nhiên, điều này không hề có chút gì ảnh hưởng đến Lục Trường Sinh.
Hắn chỉ một câu “bế quan” đã chặn được tất cả mọi tin tức.
Dù sao cũng chỉ là một chút chuyện vặt, giao cho Phí Thiên Lưu, Hướng sư tỷ giải quyết là được.
Chuyện có lớn đến đâu cũng có thể lớn hơn việc hắn khiêu chiến võ giả ám kính trở lên của cả thành phố Bàn sao?
Cho nên, một tháng này đích thực không có bất cứ ai đến quấy rầy Lục Trường Sinh.
“Đến với Bí giới cũng đã hơn bốn tháng…”
Lục Trường Sinh mở mắt.
Hắn tính toán thời gian, thời gian hơn bốn tháng trôi qua, việc hắn làm tưởng chừng rất nhiều nhưng thực ra chỉ có một chuyện.
Đó chính là luyện võ!
Đúng, chính là luyện võ!
Cho đến ngày nay, Lục Trường Sinh vẫn vì phá vỡ “cực hạn”, hắn bỏ ra nỗ lực Siêu Phàm.
Nhưng có vẻ như khoảng cách “Siêu Phàm” vẫn còn cách rất dài.
Hắn điều ra giao diện thuộc tính, xem xét tình hướng trước mắt của mình.
Ký chủ: Lục Viễn
Cực Hạn Võ Đạo Lưu: Tăng trưởng lần một (40%).
Trong lúc không hề hay biết, tố chất thân thể của Lục Trường Sinh, tăng trưởng lần một đã đạt đến được 40% tiến độ.
40% là khái niệm gì?
Khoảng cách đến cực hạn cơ thể người vẫn còn 60%, nhưng người bình thường dưới tình huống bình thường, thân thể rất cường tráng cũng chỉ có khoảng 5%.
Chỉ có một số ít người có thiên phú dị bẩm, ví dụ như những người trời sinh thần lực là có thể đạt được từ 10% trở lên.
Nhưng loại người này đều là những người nổi bật trong lịch sử.
Trăm năm khó gặp!
Trước đây Lục Trường Sinh chỉ có 23% mà đã có thể treo đánh Ám Kình võ giả của võ quán Bão Hùng.
Thậm chí Lục Trường Sinh lúc đó cũng còn rất lâu mới sử dụng hết toàn lực.
Về phần hiện tại 40%, Lục Trường Sinh chỉ có thể nói, hắn không biết ở trên thế giới này, còn có người nào có tố chất thân thể có thể bì được tốt hơn hắn?
“Phái chủ, đã đến giờ.”
Ngoài cửa, giọng nói của Hướng sư tỷ truyền vào.
Lục Trường Sinh đứng dậy.
“Két.”
Cửa lớn mở ra, Lục Trường Sinh bước ra ngoài.
Bên ngoài đã có hàng loạt học viên của Cực Hạn Võ Đạo quán, toàn bộ cả người đều mặc đồ Võ đạo màu đen, ngay ngắn đồng đều, ánh mắt lửa nóng không gì sánh được, cung kính vọng về phía Lục Trường Sinh.
Loại đồ Võ đạo màu đen này nghe nói là do Hướng sư tỷ mời người về đặc biệt thiết kế.
Có khác biệt so với đồ Võ đạo của võ giả luyện kình khác.
Có thể nói là thành một phong cách riêng, vô cùng đặc biệt.
Hiện tại có hàng trăm người mặc, ngay ngắn đồng đều, đúng là thể hiện khí thế.
“Xuất phát.”
Lục Trường Sinh không nói nhiều lời, trực tiếp đi thẳng vấn đề, mang người rời khỏi Cực Hạn Võ Đạo quán, đi về phía hướng quảng trường thành phố Bàn.
Cực Hạn Võ Đạo quán đem địa điểm lôi đài ấn định tại quảng trường thành phố Bàn.
Bởi vì quảng trường này rất rộng rãi.
Có thể chứa được rất nhiều người.
Vả lại lôi đài lớn thật ra cũng có lợi cho việc Lục Trường Sinh có thể di chuyển dễ dàng, chí ít có thể vật lộn một phen.
Bằng không mà nói, lôi đài bé nhỏ, mấy chục đến hàng trăm người chen chúc vào một chỗ, bị mọi người đổ xô nhau tiến lên thì thủ đoạn gì cũng khôn giở ra được.
“Đến rồi, là người của Cực Hạn Võ Đạo quán.”
“Đúng thật là khí thế hừng hực, học viện của Cực Hạn Võ Đạo quán cho dù là luyện liền mấy ngày thì cái tinh thần diện mạo này cũng đều không giống nhau.”
“Nếu như luyện thêm một đoạn thời gian nữa, nhìn xem thân thể và khí phách của bọn họ, thực sự quá áp bách rồi.”
“Đúng vậy, ai nấy đều trông rất to con, chỉ với cái thân thể cơ bắp kia thì ai dám khinh thường?”
“Cực Hạn Võ Đạo quán tăng cường tố chất thân thể toàn diện, hiện tại xem ra những lời nói kia cũng không ngoa. Lẽ nào võ thuật luyện kình thật sự là một đám khoa chân múa tay.”
Xung quanh quảng trường trên thực tế toàn là những người đến xem náo nhiệt.
Rất nhiều người hoàn toàn không biết về võ giả.
Cái gì mà võ giả luyện kình, cái gì mà Cực Hạn Võ Đạo, bọn họ hết thảy đều không biết gì hết.
Có thế chạy đến thành phố Bàn, đến được xung quanh quảng trường, chính là vì để xem náo nhiệt thôi.
Khi bọn họ nhìn thấy người của Cực Hạn Võ Đạo quán, phục sức Võ đạo cùng một sắc, vả lại ai nấy cũng đều lưng hùm vai gấu, toàn thân đều tản ra bá khí của “cơ bắp”.
Bạn cần đăng nhập để bình luận