Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 98. Bí pháp Dịch Tủy viên mãn! (2)



Chương 98. Bí pháp Dịch Tủy viên mãn! (2)




Có vẻ như hiểu được nghi vấn của Lục Trường Sinh, Trương Hoàn nhỏ giọng giải thích: "Có người nói rằng Đại Mạc Thập Tam Kỵ là mười ba võ giả tới từ đại mạc, chúng xuôi về phương Nam, hoành hành ngang ngược. Cùng với đó còn thu nạp lục lâm đạo phỉ, thậm chí một số kẻ cướp dưới trướng của Đà Đao Thiên Vương Lý Kế khi trước cũng đã được Đại Mạc Thập Tam Kỵ nhận về."
"Bây giờ đám trộm cướp này đang chiếm giữ con đường thông thương của thành Nam Dương, ngóng trông các đội buôn đi qua để thu phí qua đường. Nếu không nghe theo, chúng sẽ cướp hàng giết người, cực kỳ hung ác."
Lục Trường Sinh nhíu chặt mày, trầm giọng nói: "Quan phủ mặc kệ sao? Quan quân đâu rồi?"
Đúng lúc này, Uông Như Hải cười khổ, nói: "Ôi, Lục đại phu à, khắp thiên hạ bây giờ đều có đạo tặc xuất hiện, bốn phương rung chuyển bất an. Nếu muốn để quan quân ra mặt thì sẽ tốn một số bạc rất lớn đấy."
"Có người nói hiện nay tri phủ đại nhân đang triệu tập các phe phái, thế lực thân hào trong thành Nam Dương để quyên tiền với hy vọng có thể quyên góp đủ tiền cho quan quân, nếu không sẽ chẳng thể nào điều động quan quân tới diệt đám cướp kia được."
"Nhưng theo ta thấy, già nửa khả năng là vô dụng. Thậm chí sau đó, quan phủ lại đổ lên đầu bách tính thôi, đây là cái gọi là nền chính trị bạo quyền dữ hơn cọp."
Uông Như Hải vẫn lắc đầu.
Rõ ràng hắn đang rất bất mãn với thế đạo hiện nay.
Nhưng hắn chỉ là một lang trung nho nhỏ mà thôi, hắn không thể làm được gì mà chỉ có thể cố gắng hết sức để trị bệnh cứu người.
Nghe thế, Lục Trường Sinh không nói gì thêm. Đây là việc của quan phủ, tất nhiên sẽ có quan phủ nghĩ cách xử lý.
Trong khoảng thời gian sau đó, ngày ngày, Lục Trường Sinh vẫn khám bệnh, luyện công.
Chỉ trong chớp mắt, đã hai tháng trôi qua.
Hôm đó là một ngày xuân tươi đẹp, hương hoa tỏa khắp, thế nhưng Lục Trường Sinh lại không ra ngoài dạo chơi. Ngược lại, hắn xin nghỉ một ngày để ở nhà.
Đột nhiên, một hàng chữ nhỏ xuất hiện trước mắt Lục Trường Sinh.
"Bí pháp Dịch Tủy Lý thị viên mãn, cộng 7 điểm ngộ tính."
Mắt Lục Trường Sinh sáng rực lên.
"Rốt cục thì bí pháp Dịch Tủy Lý thị cũng viên mãn rồi, đã tới lúc dùng đến Dịch Tủy Đan."
Lục Trường Sinh lẩm bẩm, trong giọng nói của hắn lộ ra sự hưng phấn khó mà kìm nén được.
Hắn đã chờ đợi ngày này rất lâu rồi!
Lục Trường Sinh lấy một bình sứ trắng tinh từ trong hốc tối của gian phòng ra.
"Bộp."
Lục Trường Sinh rút nắp bình, đổ ra một viên đan dược to bằng hạt đậu tương và tỏa hương rất lạ.
Đây chính là Dịch Tủy Đan mà hắn cướp được từ Thôi gia dạo trước!
"Bắt đầu thôi."
Lục Trường Sinh hít một hơi thật sâu rồi cho một viên Dịch Tủy Đan vào miệng.
Dịch Tủy Đan vừa vào miệng đã tan ra.
Lục Trường Sinh lập tức triển khai bí pháp Dịch Tủy Lý thị để bắt đầu chấn động cốt tủy.
Đúng vậy, là chấn động cốt tủy.
Khi đạt tới viên mãn, bí pháp Dịch Tủy Lý thị có khả năng chấn động cốt tủy.
Nếu như không dùng Dịch Tủy Đan trước mà bắt đầu chấn động cốt tủy luôn thì sẽ không có bất cứ tác dụng gì, thậm chí còn gây ra tổn thương cho cốt tủy.
Thế nhưng bây giờ, Lục Trường Sinh đã sử dụng Dịch Tủy Đan, bởi vậy mà trải nghiệm chấn động cốt tủy đã hoàn toàn khác biệt.
Hắn cảm thấy dường như có một dòng nước ấm xuất hiện bên trong cốt tủy của mình.
Hơn nữa, khi hắn vận chuyển bí pháp Dịch Tủy dòng nước ấm này lại càng lúc càng nóng lên, thậm chí còn bắt đầu mang lại cảm giác như thiêu đốt.
Nhưng càng như vậy, Lục Trường Sinh lại càng không thể dừng lại.
Điều này chứng tỏ Dịch Tủy Đang đang có tác dụng.
Chẳng qua, quá trình này không hề dễ đàng, thậm chí còn khá đau đớn.
Giống như có một ngọn lửa đang không ngừng thiêu đốt từ tận sâu trong bộ xương của hắn.
Lục Trường Sinh là người có ý chí kiên định, hắn nghiến răng kiên trì, không rên một tiếng nào.
Thời gian trải qua cảm giác này rất lâu.
Lục Trường Sinh phải chịu đựng cảm giác đau đớn như thiêu như đốt này ròng rã suốt mười mấy canh giờ.
Hắn mở bừng mắt.
Trong ánh mắt của Lục Trường Sinh đang tràn ngập sự mỏi mệt.
"Dịch tủy có thành công không?"
Hắn khẽ lẩm bẩm.
Nói thật, chính bản thân Lục Trường Sinh cũng không dám chắc chắn.
Còn cảm giác đau đớn như thiêu như đốt kia đã biến mất rồi.
Lục Trường Sinh nhẹ nhàng ôm lấy ngực.
Hắn nghe được tiếng tim mình đập rất mạnh mẽ.
"Thình thịch, thình thịch, thình thịch".
Dường như tim hắn đập khỏe hơn, hơn nữa huyết quản trong cơ thể cũng như đang vang lên ào ào.
Tựa hồ là huyết dịch của hắn đang lao nhanh.
Cùng lúc đó, khí huyết trong cơ thể Lục Trường Sinh lại bắt đầu tăng lên một cách nhanh chóng.
"Khí huyết của ta lại bắt đầu tăng thêm à?"
Lục Trường Sinh vô cùng ngạc nhiên.
Khí huyết của hắn đã đạt tới mức cực hạn từ lâu, thế nhưng sau khi sử dụng Hoán Huyết Châu để thay máu, khí huyết của hắn đã tăng liên tục trong một quãng thời gian.
Còn bây giờ, khí huyết của hắn lại bắt đầu tăng tiếp.
Thậm chí tốc độ tăng lên còn khá nhanh nữa.
Lục Trường Sinh nhắm mắt, hắn thật cẩn thận cảm nhận tình trạng cơ thể mình.
Huyết dịch đang chảy cuồn cuộn, trái tim cũng đập mạnh mẽ. Trong dòng huyết dịch đang dâng trào mãnh liệt, dường như lại xuất hiện thêm máu mới.
Những dòng máu mới mẻ này liên tục lao nhanh trong huyết quản của hắn rồi nhanh chóng tăng cường cho khí huyết.
"Từ từ đã, những dòng máu mới gia tăng này... có ngọn nguồn từ cốt tủy ư?"
Trong lòng Lục Trường Sinh khẽ động.
Cốt tủy thực ra là bộ phận để tạo ra máu.
Một khi đã dịch tủy, khả năng tạo ra máu chắc chắn sẽ mạnh hơn.
Với sự tuần hoàn mạnh mẽ không ngừng nghỉ, huyết dịch trong cơ thể cũng sẽ trở lên mạnh hơn.
Mà máu trong cơ thể là thứ cực kỳ quan trọng, nó có liên quan trực tiếp tới tố chất toàn thân.
Trước đây, Lục Trường Sinh đã hoán huyết một lần nên huyết dịch của hắn cực kỳ mạnh.
Bây giờ lại thêm dịch tủy, khả năng tạo máu lại càng mạnh hơn nữa, điều này có thể tạo ra một vòng tuần hoàn tốt. Hết chương 98.



Bạn cần đăng nhập để bình luận