Độc Cổ Ma Tiên

Chương 118: Thư sinh 2

Chương 118: Thư sinh 2Chương 118: Thư sinh 2
Theo hai tên tù nhân bị Cửu Cát giết chết bắt đầu hóa thành nước đen, Cửu Cát sải bước đi tới trước mặt ba tên ngục tốt.
Ra tay chớp nhoáng.
Ba tên ngục tốt đầu bị giết chết, máu tươi chảy lênh láng.
Cửu Cát thu đao về vỏ,
tiếp tục quay lại nhà lao vừa rồi, đem hai tên tù nhần đã hoàn toàn hóa thành nước đen, cùng với quần áo bọc lại, cống trên lưng, túi trữ vật đã không còn chỗ chứa, hai bộ quần áo dính đầy máu đen này chỉ có thể cõng trên lưng.
Cửu Cát không trực tiếp xông ra đường cái, mà đi về phía trạm dịch, tên mã phu canh giữ trạm dịch vừa định hỏi thăm thân phận của Cửu Cát đang đeo mặt nạ sắt, thì Cửu Cát đã lấy lệnh bài bên hông ra.
Tên mã phu lập tức cung kính dắt ra một con tuấn mã.
Cửu Cát cưỡi lên tuấn mã, quất ngựa phi nhanh dọc theo đường Đông Đại ra khỏi thành.
Trên đường đi,
vừa có tù nhân đang chạy trốn, cũng có bộ khoái đang đuổi bắt.
Cửu Cát mặc trên người bộ trang phục bộ khoái, đeo mặt nạ sắt, thản nhiên thúc ngựa phi nhanh, không khiến cho bất kỳ ai chú ý.
Đến cửa thành,
lúc này cửa thành vẫn chưa đóng.
Cửa thành chỉ có hai tên bộ khoái canh giữ. Cửu Cát đeo mặt nạ sắt, đường hoàng thúc ngựa đi về phía cửa thành, lúc này hắn mở mắt trái, nhắm mắt phải.
Hai tên bộ khoái nhìn thấy một tên bộ khoái đeo mặt nạ sắt đi thẳng về phía bọn hắn, đầu lộ ra vẻ mờ mịt.
"Ta là Trương Liên Sơn, phụng lệnh rời thành làm việc." Cửu Cát vừa nói vừa giơ lệnh bài bên hông lên.
Hai tên bộ khoái nhìn thấy lệnh bài kia đúng là lệnh bài của Tào đại nhân nha môn, cũng không dám kiểm tra, chỉ có thể cung kính đứng sang một bên.
Đúng lúc này, hai tên Võ sư mặc đồ xanh trắng xen kẽ, đột nhiên nhảy ra. Theo quy củ của triều đình Đại Càn, người thường quản người thường, Võ sư quản Võ sư, Võ Tiên quản Võ Tiên.
Lẽ ra Cửu Cát chỉ là một tên bộ khoái người thường, bọn hắn căn bản sẽ không quản.
Nhưng người hạ lệnh phong tỏa không chỉ có nha môn ngoại thành, mà còn có phủ thành chủ nội thành và Võ viện, mục đích tự nhiên là để bắt Đỗ Vạn Phong.
Hai tên Võ sư nghiêm nghị nhìn Cửu Cát, nói: "Xuống ngựa! Tháo mặt nạ của ngươi xuống."
Nhìn thấy hai tên Võ sư đột nhiên xuất hiện, Cửu Cát cũng sửng sốt.
Nếu biết nơi này có Võ sư canh giữ, hắn nên dựa vào Thủy Tức Cổ đi đường cống ngầm.
Điều Cửu Cát không biết là hiện tại cống ngầm đã giăng đầy lưới sắt, nước sông hộ thành đã được rút hết, Võ sư cao giai tuần tra xung quanh thành trì, đi cửa lớn ngược lại là an toàn nhất.
Cửu Cát lật người xuống ngựa, đưa tay tháo mặt nạ sắt trên mặt xuống.
Một tên Võ sư thậm chí còn đưa tay sờ lên mặt Cửu Cát, xác nhận quả thực không phải là giả.
"Ngươi ổi đi."
"Đa tạ hai vị Võ sư đại nhân!" Cửu Cát chắp tay nói.
"Chờ đất!"
Nghe vậy, Cửu Cát dừng bước. "Ngươi đang cõng cái gì trên lưng vậy?" Một tên Võ sư hỏi.
"Là một ít đồ bẩn." Cửu Cát đáp.
Tên Võ sư kia cũng không khách khí, trực tiếp lấy hai bọc đồ sau lưng Cửu Cát xuống.
Đó là hai thứ được bọc bằng vải thô, tên Võ sư mở ra, một mùi hôi thối nồng nặc xộc vào mặt.
Hai tên Võ sư lập tức lộ vẻ ghê tởm.
Bên trong hai bọc vải thô kia là nước đen kịch độc sau khi dùng hóa thi phấn xử lý thi thể, Cửu Cát định mang ra khỏi thành chôn cất...
"Đi nhanh đi."
"Đa tạ hai vị đại nhân." Cửu Cát bọc đồ lại, sau đó cưỡi lên tuấn mã, thúc ngựa rời khỏi thành trì, nháy mắt đã biến mất trong rừng rậm.
Ngày hôm sau,
buổi trưa.
Nha môn.
"Tình hình thế nào?" Tri phủ Tào Đức Văn gọi Vương bộ đầu đến hỏi.
"Bẩm báo tri phủ đại nhân, nhà lao nha môn tổng cộng giam giữ 32 tên tù nhân, đêm qua toàn bộ bỏ trốn, hôm nay chúng ta đã bắt lại được 29 tên, còn 3 tên vẫn chưa truy bắt quy án, chỉ là ba tên mất tích tuy đầu bị tình nghi liên quan đến án mạng, nhưng đầu chưa định án." Vương bộ đầu cố ý nhắc nhở.
"Ba tên kia rốt cuộc bị tình nghỉ liên quan đến án mạng gì?" Tào Đức Văn hỏi.
"Đây là hồ sơ của ba tên kia." Một tên Văn tri đưa ba quyển hồ sơ lên.
Tào Đức Văn lật xem qua loa, đầu là một số vụ án mạng nhỏ không liên quan đến quyền quý, ví dụ như ở thanh lâu tranh giành tình nhân, lỡ tay giết chết tú bà, hai bên tranh giành sạp hàng, máu chảy năm bước, tên cuối cùng lại là tên mù giết chết người làm công.
"Tiếp tục truy bắt ba tên đã bỏ trốn."
"Tuân mệnh." Vương bộ đầu lĩnh mệnh đáp.
"Vậy ngươi còn ở lại đây làm gì?" Tào Đức Văn hỏi.
"Dạ... tiểu nhân đã thẩm vấn những tên tù nhân bỏ trốn kia, bọn chúng nói rằng có một tên bộ khoái mặt sắt xông ra từ nhà lao ngầm, giết chết ngục tốt, thả bọn chúng ra." Vương bộ đầu nói.
Nghe vậy, lông mày tri phủ Tào Đức Văn nhướng lên, ông ta đưa tay ra hiệu cho Vương bộ đầu lại gần, sau đó nghiêm nghị nói: "Vương bộ đầu... hiện tại nhà lao ngầm căn bản không giam giữ bất kỳ ai, những tên tù nhân kia chẳng qua chỉ là vì muốn trốn tránh tội lỗi, đổ chuyện này lên đầu bộ khoái, chuyện hoang đường như vậy, sao ngươi có thể tin tưởng?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận