Độc Cổ Ma Tiên

Chương 201: Lý Đại Bảo dâng thức ăn 1

Chương 201: Lý Đại Bảo dâng thức ăn 1Chương 201: Lý Đại Bảo dâng thức ăn 1
"Có điều lưới vàng chúng ta không mang theo."
"Không sao... Dù sao Cổ trùng ấp trứng còn phải mất một khoảng thời gian, chúng ta đi đường thủy ra ngoài mang theo lưới vàng và đinh ba, nếu như tên Thái giám kia uống rượu độc liền hôn mê bất tỉnh cũng coi như xong, nếu như hắn không trúng độc, chúng ta liền ném lưới xuống, xông lên một trận loạn đâm, trừ phi hắn đã hóa khí thành cương, nếu không chắc chắn phải chết!" Ngô đường chủ hai mắt lạnh lùng nói.
"Đường chủ nói rất đúng..."
Quản sự nghĩa trang - Lý Đại Bảo dẫn theo một đám người Thủy Long Bang rời khỏi phòng lò lửa...
Trong phòng lò lửa trống rỗng... Trong đống cỏ khô.
Một nam tử đeo mặt nạ sắt, mặc y phục Bộ khoái chui ra, Cửu Cát lấy từ trong túi trữ vật ra một con cá khô nhét vào trong miệng, sau đó lại lấy một cái bầu nước uống mấy ngụm...
Bổ sung sơ qua, Cửu Cát tìm một góc khuất đi tiểu...
Vì tên Thái giám kia cũng muốn Cổ trùng, như vậy chắc chắn sẽ sau khi lấy được Cổ trùng, mới để nghĩa trang thiêu hủy thi thể, cho nên Cửu Cát canh giữ ở đây đã không còn ý nghĩa.
Cửu Cát tháo mặt nạ trên mặt xuống, cởi y phục Bộ khoái ra, thay một bộ y phục công nhân ra ngoài...
Cửu Cát cần xác nhận thi thể hai cô nương kia còn nguyên vẹn, hắn mới có lý do ra tay, nếu không hắn dự định lặng lẽ rời đi, thật sự không cần thiết phải dính líu vào chuyện Thủy Long Bang trộm Cổ trùng.
Rất nhanh...
Cửu Cát liền thay xong một bộ y phục công nhân bẩn thỉu, hắn ung dung rời khỏi phòng lò lửa, trực tiếp đi tới nơi nghĩa trang đình thi.
Nơi đình thi.
Treo đầy vải trắng, rất dễ nhận biết.
Cửu Cát mở một con mắt, nghênh ngang đi vào, vén rèm vải trắng lên, liên nhìn thấy một tên Thái giám khoanh chân ngồi trên tấm chiếu rơm, bên cạnh hắn đốt một lư hương... "Ra ngoài!" Hoa công công dùng giọng nói lạnh lùng nói.
Mặc dù chỉ có hai chữ, nhưng lại đè nén lửa giận.
Cửu Cát lộ ra vẻ mặt sợ hãi, vội vàng buông rèm vải trắng xuống, luống cuống bỏ chạy.
"Hừ!" Thái giám Hoa Anh hừ lạnh một tiếng.
Bản thân gọi mấy tên Võ sư kia ra ngoài canh giữ quả thật là quá sớm, lại còn để cho người rảnh rỗi quấy rầy mình, thật là xui xẻo.
Ước chừng hai ba canh giờ sau...
Ngô đường chủ bọn họ từ trong kênh nước của nghĩa trang leo lên bờ, lúc này mỗi người bọn họ đầu mặc áo da màu đen, trên tay cầm một cây trường tam xoa, hai người khác trên lưng đeo lưới đánh cá phồng lân.
(Thủy Long khí công) , Du Long đao pháp) của Thủy Long Bang đều là võ công không tệ, không chỉ có thể tăng cường tu vi, còn có thể dùng để giết người, thế nhưng thật sự muốn đối phó với cao thủ thủ đoạn hữu hiệu nhất vẫn là phải dựa vào lưới vàng và trường tam xoa.
Chỉ cần Võ sư chưa tu luyện đến hóa khí thành cương, một khi bị lưới vàng bao phủ, một đám người cầm trường tam xoa chào hỏi như vậy tuyệt đối không có lý do sống sót.
Vị trí kênh nước gần nhà bếp...
Trong nhà bấp truyền đến trận trận mùi thơm.
"Trong nhà bếp làm món gì vậy, mùi lớn như vậy?"
"Thanh chưng bạch long tiên." Lý Đại Bảo đáp.
"Đó là món gì?"
"Chính là của con ngựa trắng đó, thanh chưng... Ai... Tên Thái giám này thật sự là ghê tởm, thích ăn loại đồ vật này." Lý Đại Bảo lộ ra vẻ mặt chán ghét.
"Cái kia... Bữa tối có chuẩn bị cho mấy huynh đệ chúng ta không?"
"Yên tâm đi, ta đã chuẩn bị món cá cay tê mà Ngô đường chủ thích ăn nhất, đầy một nồi lớn, có điều thịt cá phải chú trọng tươi sống, hiện tại còn chưa bỏ vào nồi."
"Rất tốt... Ngươi đưa cái thứ bạch long tiên gì đó qua đó, liền dặn dò nhà bếp bỏ cá vào nồi, huynh đệ chúng ta giải quyết xong việc, ăn một bữa ngon rồi đi." Ngô đường chủ mỉm cười nói.
"Đường chủ thật sự là có khí độ." Lý Đại Bảo giơ ngón tay cái lên nói.
"Gần đến giờ cơm tối rồi, mau đi đi..."
"Vâng." Lý Đại Bảo gật đầu rời đi.
f
Lúc này đã là chạng vạng tối.
Sáu tên Cổ sư Thiết Kiếm sơn trang là vào buổi sáng bị giết, đại khái vào buổi tối Cổ trùng sẽ ấp trứng đi ra...
Thế nhưng lúc này, bốn trong sáu cỗ thi thể đã có biến hóa...
Làn da trần trụi của bọn họ nổi lên từng cái bọng nước, có thể nhìn thấy lờ mờ trong bọng nước, có một con giun sắt to bằng ngón tay đang chui tới chui lui...
Bốn cỗ thi thể có biến hóa đều là thi thể không đầu, mà không có biến hóa chính là hai cỗ thi thể nữ.
Hạ Huân Nhi và Hạ Linh Nhi...
Hoặc là trên người bọn họ căn bản không có Cổ trùng, hoặc là bọn họ căn bản không có chết.
Thái giám Hoa Anh đưa tay dò xét hơi thở của Hạ Huân Nhi.
Không có hô hấp...
Dùng tay sờ mạch đập của Hạ Huân Nhi.
Không có mạch đập...
"Hừi! Thú vị đây..." Thái giám Hoa Anh tự lầm bẩm.
Đúng lúc này.
Bên ngoài tấm vải trắng truyền đến tiếng bước chân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận