Độc Cổ Ma Tiên

Chương 219: Tát cho Tri phủ họ Tào một cái...

Chương 219: Tát cho Tri phủ họ Tào một cái...Chương 219: Tát cho Tri phủ họ Tào một cái...
"Cút! Nơi đó đắt đỏ như vậy, sao ta mời nổi, ta mời mọi người ăn đậu hũ não." Ban đầu nói.
Tào Tri phủ bị lôi ra khỏi công đường, lôi ra khỏi sân, lôi ra khỏi cổng lớn...
Khuôn mặt Tào Tri phủ tái nhợt như tro tàn...
Huân Nhi và Linh Nhi nhét Tào Tri phủ vào trong xe ngựa của Cửu Cát.
Tào Tri phủ nhìn thấy Cửu Cát, sững sờ một lúc, sau đó mới nổi giận đùng đùng.
"Tên phạm nhân bị truy nã các ngươi, thật to gan, dám cả gan lôi bổn quan ra khỏi công đường. Bổn quan muốn..." Nói đến đây, Tào Tri phủ bỗng giật mình nhận ra, lúc này chỉ có một mình hắn ta. "Tát tai hắn." Cửu Cát thản nhiên ra lệnh.
Hạ Huân Nhi lập tức xoay mặt Tào Tri phủ sang.
Bốp!
Một cái tát giáng xuống.
Bốp!
Hạ Linh Nhi cũng giáng xuống một cái tát.
Tả hữu khai cung...
Mặt Tào Tri phủ lập tức sưng vù lên...
Bị tát mười mấy cái, Tào Tri phủ đã hoàn toàn choáng váng.
Hạ Huân Nhi ném Tào Tri phủ xuống đường, sau đó đánh xe rời đi...
"Đại... đại nhân." Tên lính canh đỡ Tào Tri phủ dậy, lo lắng hỏi han tình hình.
Tào Tri phủ chỉ khẽ động đậy mí mắt, không nói nên lời.
Nha dịch gọi thầy lang đến, thầy lang am hiểu y thuật, nhanh chóng băng bó vết thương cho Tào Tri phủ.
Tào Tri phủ đau đớn đến mức nghiến răng nghiến lợi, không nói nên lời, bèn bảo thư lại lấy giấy bút đến, tự mình viết:
Hung đồ Trương Cửu Cát đánh đập mệnh quan triều đình, coi thường vương pháp, kính xin Thành chủ phái Thành Vệ Quân bắt giữ tên loạn đảng này, giữ vững uy nghiêm luật pháp triều Đại Càn. Ban đầu Tào Tri phủ còn muốn sai đám Bộ khoái đi lục soát nhà Cửu Cát, nhưng nghĩ đến việc tên hung đồ Cửu Cát kia vẫn chưa bị bắt, nếu mình manh động đi lục soát nhà hắn, e rằng nhà mình sẽ bị lục soát mất.
Vẫn nên thỉnh cầu Thành chủ phái Thành Vệ Quân đi bắt người mới là thượng sách, đến lúc đó sẽ nghĩ cách hãm hại tên hung đồ kia.
Thư lại nhận được thư của Tri phủ đại nhần, lập tức lên đường.
Đến khoảng chiều tối.
Thư lại trở về.
"Thành Vệ Quân đâu?" Tào Tri phủ hỏi. "Tào đại nhân... Đinh Thành chủ bảo ta chuyển lời cho ngài."
"Lời gì?"
"Cửu Cát là Võ sư của Vi gia, đánh ngươi là đáng đời."
Thành Lầm Giang.
Đại lộ phía Tây.
Một chiếc xe ngựa dừng lại trước tiệm thịt hầm Trương gia.
Tiệm thịt hầm làm ăn khá phát đạt. Vị kế mẫu mà phụ thân cưới Phác Ngọc Liên đang cùng Tôn Tiểu Đồng
bận rộn trước quầy...
Phác Ngọc Liên phụ trách tiếp khách và thu tiền, còn Tôn Tiểu Đồng thì thái thịt. Khi đợt khách này rời đi, Cửu Cát xuống xe ngựa, dưới hộ tống của hai tỷ muội nhà họ Hạ, đi đến cửa tiệm.
"Cửu Cát..." Phác Ngọc Liên kinh ngạc gọi tên Cửu Cát.
"Thiếu gia..."
"Gọi đại ca đi."
Hai tỷ muội nhà họ Hạ giả trang nam nhi im lặng đi theo sau Cửu Cát, không giới thiệu bản thân, chỉ như hai hộ vệ.
Hai nàng chưa từng rời khỏi Thiết Kiếm Sơn Trang, nay sơn trang gặp biến cố, thậm chí không biết nên làm gì, ngoài việc nghe lời Cửu Cát, hai nàng cũng chẳng biết phải làm gì... Nhân sinh gặp phải biến cố lớn, tính cách trở nên cực đoan, trong mắt hai nàng không còn chút tinh nghịch nào, chỉ còn lại vẻ trầm trọng và quả quyết.
Trong sân sau tiệm thịt hầm...
"Lão gia... ngài xem ai về đây này?" Giọng nói của Phác Ngọc Liên truyền đến.
Trương Hiếu Kính đang ung dung ngồi trên ghế thái sư, trêu chọc một cậu bé trần truồng, đứa con gái Trương Lê Hoa thì ngồi xổm một bên giặt quần áo.
Phác Ngọc Liên dẫn Cửu Cát vào sân.
Lúc này, tuy Cửu Cát nhắm mắt, nhưng phía sau có hai hộ vệ trẻ tuổi, khí thế bức người, ánh mắt sắc bén, liếc mắt một cái là biết ngay là loại thị vệ thiết huyết chỉ biết tuân lệnh.
Chỉ cần nhìn hai hộ vệ này, Trương Hiếu Kính đã biết nhi tử nhất định là gặp được cơ duyên gì đó, đầu quân cho nhân vật lớn nào đó, có được quyền thế không nhỏ.
"Nhi tử... con rốt cuộc cũng đã và." Nhìn thấy con trai bình an vô sự, Trương Hiếu Kính thầm thở phào nhẹ nhõm.
"Phụ thân..." Cửu Cát lần theo tiếng gọi, đi đến bên cạnh phụ thân.
Hạ Huân Nhi lập tức bê đến một chiếc ghế đẩu cho Cửu Cát ngồi xuống.
"Vị này là Hạ Huân Nhi." "Vị này là Hạ Linh Nhi."
Cửu Cát giới thiệu với phụ thân và người nhà.
"Tốt! Tối nay ở lại đây dùng bữa, còn chỗ ở thì đến căn nhà ở đại lộ phía Đông." Trương Hiếu Kính sắp xếp.
"Nhi tử... trong thành Lâm Giang này đang dán đầy lệnh truy nã con, con rốt cuộc vào đây bằng cách nào?" Trương Hiếu Kính hỏi.
"Phụ thân... là hài nhi bất hiếu, mượn oai hùm của Vi gia." Cửu Cát nói.
"Vi gia còn chịu nhận con sao?" Trương Hiếu Kính kinh ngạc hỏi.
Cửu Cát gật đầu. "Nhi tử... đây là chuyện tốt mà, hay là con đổi sang họ Vi đi?" Trương Hiếu Kính nheo mắt nói.
"Phụ thân nói đùa rồi..." Cửu Cát nói.
"Sao không nghe thấy tiếng Tiểu Thúy đâu nhỉ? Nàng ấy đâu rồi?" Cửu Cát đánh trống lảng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận