Độc Cổ Ma Tiên

Chương 316: Dơi và đỉa 2

Chương 316: Dơi và đỉa 2Chương 316: Dơi và đỉa 2
Cửu Cát không cần thiết tự tìm phiền phức cho mình...
Tào Khiết đầu tóc rối bù ít nhất ba nhịp thở mới hoàn hồn.
Hoàn hồn, Tào Khiết lập tức đi vào trong động.
Mà Cửu Cát lại một lần nữa vận chuyển ra sáu luồng đạo chân khí, trong tay cũng đã nắm lẫy thanh phi đao vô quang thứ hai.
Tào Khiết bị kinh hãi chui vào trong động.
Thế nhưng vừa vào động.
Tào Khiết liên ngây người.
Hai vị sư huynh của nàng lúc này lại ôm chặt lấy nhau, cắn xé cổ của đối phương, máu chảy đầm đìa... Lúc Tào Khiết tiến vào mật động.
Hai tên Võ sư miệng đầy máu tươi, hai mắt đỏ ngầu nhìn Tào Khiết, trong con ngươi không có một tia nhân tính, chỉ còn lại điên cuồng và khát máu.
Một tên Võ sư đột nhiên lao tới như dã thú.
Tào Khiết cổ tay khẽ động, một thanh trường kiếm liền xuất hiện trong tay.
Phốc một tiếng.
Trường kiếm đâm xuyên cổ họng. tên Võ sư này, mà tên Võ sư này vần như cũ điên cuồng nhào về phía Tào Khiết, giống như không hề bị thương chút nào.
Tên Võ sư còn lại cũng phát ra tiếng kêu kỳ quái trong cổ họng, há ra một đôi răng nanh đầy máu tươi nhào về phía Tào Khiết.
Tào Khiết vội vàng né tránh.
Mấy lần lên xuống, Tào Khiất lại bởi vì không nhìn thấy đường mà trượt chân ngã xuống vực sâu của động dung nham.
Động Thủy U.
Trên con đường nhỏ nằm ở rìa tảng đá khổng lồ.
Vi Khôn Sơn thêm than củi vào một hỏa bồn đã cháy hết.
Đột nhiên.
Vô số tiếng vỗ cánh vang lên bên tai.
Vi Khôn Sơn ngẩng đầu nhìn lại... Cách đó mấy trăm mét.
Mặc dù không rõ ràng lắm, nhưng hắn có thể cảm nhận được có rất nhiều con dơi...
Chỉ cần dơi không trở thành đại yêu, cho dù nhiều hơn nữa cũng không có uy hiếp đối với Vi Khôn Sơn.
Hắn đã hóa khí thành cương, huyền cương có thể hình thành áo giáp bên ngoài cơ thể, điều này đã đứng ở thế bất bại.
Ngược lại, kiếm cương vừa ra là có thể giết sạch đám tiểu dơi này.
Có điều, đám dơi này cũng thức thời, chỉ lướt qua từ xa, căn bản không dám đến trêu chọc Vi Khôn Sơn... Tiếng vỗ cánh của đàn dơi truyền đi rất xa.
Điều này khiến Vi Khôn Sơn một lần nữa cảm thán mức độrộng lớn của động Thủy U.
Cho dù là nhà họ Lương chắc chắn cũng chưa thăm dò hết động Thủy U.
Thế nhưng nếu như không có con đường nhỏ hai bên cháy rực lửa này, bất kỳ ai thăm dò trong động Thủy U rộng lớn đầu sẽ lạc đường...
Ở nơi âm u cách Vi Khôn Sơn bảy, tám trăm mét.
Vô số con dơi lao vào người hai con quái vật dị dạng, điên cuồng hút máu của bọn chúng. Cách bọn chúng khoảng hai, ba mươi mét, trong một khe đá.
Làn khói trắng lượn lờ bay lên...
Con dơi to bằng chậu rửa mặt ngửi thấy làn khói độc này, đầu tránh xa như tránh tà...
Một lát sau.
Dơi bay đi.
Tại chỗ chỉ còn lại hai bộ xương khô.
Cửu Cát từ trong khe đá nhảy ra...
Nhặt lấy hai cái túi trữ vật.
Cũng nhặt lấy một thanh phi đao vô quang đã hỏng.
Vân Kính Phi Đao xuất đao uy lực quá lớn.
Một đao ra, phi đao lập tức hỏng. Phi đao vô quang chỉ là phi đao do thợ rèn bình thường rèn ra, một đao
hỏng cũng chuyện đương nhiên. Sau khi dọn dẹp qua loa. Cửu Cát hướng về phía Tào Khiết rơi xuống, nhảy xuống. Động Thủy U. Dưới vực sâu. Ùm một tiếng. Tào Khiết rơi xuống nước. Điều kỳ lạ là nước rất yên tĩnh. Bành! Tào Khiết thi triển khinh công từ trong nước nhảy lên, rơi xuống bờ sông ngầm.
Tiếp đó, Tào Khiết lấy từ trong túi trữ vật ra một khối đá dạ minh, sau đó ném ra...
Đá dạ minh rơi xuống vách núi mà Tào Khiết trượt chân ngã xuống, chiếu rõ ràng hai vị sư huynh đã bị biến dị.
Hai vị sư huynh sau khi hấp thu Huyết Sát thạch bị biến dị cũng không có nhảy xuống theo.
Bọn họ đứng ở mép vực gào thét, dường như đang gọi cái gì đó...
Tào Khiết nhìn thấy dơi dày đặc từ trên trời giáng xuống, bao phủ hai vị sư huynh lại. "Ừm..." Tào Khiết khẽ kêu một tiếng.
Trên chân nàng dường như có thứ gì đó, đang chui vào trong.
Tào Khiết cúi đầu nhìn, sắc mặt đại biến.
Một con đỉa to bằng ngón tay cái, vậy mà đã chui vào trong đùi của nàng.
"Khốn kiếp!" Tào Khiết lại lấy ra một khối đá dạ minh kiểm tra đùi của mình, trên đùi có những vết thương mới hình chữ nhật, tất cả đầu là vết cắn của đỉa, trong đó thậm chí có hai con đỉa đang chui vào trong đùi.
Tào Khiết lấy chủy thủ cắt vết thương ra... Thế nhưng đỉa đã sớm biến mất.
Loại đỉa này cắn người căn bản không đau, thậm chí ngay cả một chút cảm giác cũng không có...
Lúc đỉa hoàn toàn chui vào trong cơ thể Tào Khiết.
Tào Khiết cảm thấy choáng váng...
Loại đỉa này mang theo độc tố gây tê liệt, điều này khiến cho lúc đỉa chui vào trong cơ thể mục tiêu, mục tiêu sẽ không có bất kỳ cảm giác nào.
Kinh khủng hơn chính là, nếu như đỉa chui vào đủ nhiều, thậm chí có thể khiến vật chủ tê liệt hôn mê, vật chủ hôn mê sẽ chất đuối trong nước, mà lúc đó sẽ có càng nhiều đỉa chui vào trong cơ thể vật chủ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận