Độc Cổ Ma Tiên

Chương 376: Điều kiện 2

Chương 376: Điều kiện 2Chương 376: Điều kiện 2
"Lấy âm nhập mộng... Hay, hay lắm." Cửu Cát vừa vuốt ve cây tỳ bà vừa trầm ngâm.
Cửu Cát chỉ biết lấy âm khống Cổ, chưa từng nghĩ tới thuật âm luật cũng có thể kéo cả con người, vạn vật linh trưởng, vào ảo cảnh. Kỳ thật, hai thứ này đều cùng một mạch.
Cây Cửu Khúc Tỳ Bà sao chép này rất có ích cho việc khống Cổ bằng âm luật của Cửu Cát.
"Thần kỳ như Cửu Khúc Tỳ Bà còn có Bất Tranh Cầm, nghe đồn chỉ cần gảy Bất Tranh Cầm lên, người nghe được tiếng đàn sẽ thấy lòng dạ khoáng đạt, trên không đội trời, dưới không đạp đất, mọi thị phi đầu tan biến trong vô hình..." Điền Chí Cương cảm khái nói.
Đinh đỉnh đang đang định đang đang...
Cửu Cát nhẹ nhàng vuốt ve cây Cửu Khúc Tỳ Bà sao chép, thần sắc không chút gợn sóng.
Vật này tuy không thể kéo người ta vào ảo cảnh giống Cửu Khúc Tỳ Bà thật sự nhưng lại có thể giúp hắn khống Cổ tốt hơn. Với Điền gia mà nói, nó chỉ là một món quà, còn với Cửu Cát, nó chẳng khác nào thần khí.
"Cây đàn này không tệ, ta muốn. Nhưng nếu muốn ta phản bội Vi gia chỉ bằng một cây tỳ bà sao chép thì chưa đủ!" Cửu Cát lạnh lùng nói.
"Đại ca ta, Điền Chí Khang, có một nữ nhỉ tên là Điền Nguyệt Nhi, vừa tròn hai mươi tuổi, chưa kết hôn, tu vi võ đạo đã đạt đến cảnh giới uẩn sát trong khí tứ phẩm, cùng cảnh giới với Trương huynh. Một mối lương duyên như vậy, ngươi có bằng lòng không?"
"Ta đương nhiên bằng lòng, cầu còn không được." Cửu Cát mừng rỡ như điên.
"Thật đúng là một tên mù vừa hèn vừa háo sắc..."
Thần sắc của Cửu Cát lọt vào mắt Điền Chí Cương, trong lòng hắn thoáng hiện lên vẻ khinh thường.
Đối mặt với một tên mù, hắn cũng chẳng cần phải giả vờ.
Điền Chí Cương lấy ra một bình ngọc từ trong túi trữ vật.
"Trong bình này là Xuyên Ô tán, không phải độc dược. Hòa tan nó vào nước, màu sắc cũng giống hệt nước trà, chỉ có mùi trà, không có mùi vị gì khác, sau khi uống cũng sẽ không cảm thấy khó chịu gì. Thế nhưng đến tối sẽ buồn ngủ không chịu nổi, ngủ say như chết, cho dù có bị người ta cắt Cổ trong lúc ngủ cũng không hề hay biết, cho dù là Võ sư thượng tam cảnh uống vào cũng không thể nào tỉnh lại." Điền Chí Cương lạnh lùng nói.
"Ngươi muốn ta hạ độc giết chết Vi Khôn Sơn?"
"Không sai... Chỉ cần giết chất Vi Khôn Sơn, Điền gia chúng ta sẽ gả Điền Nguyệt Nhi cho ngươi." Điền Chí Cương nói.
"Thịt chưa đến miệng, dù có nói ngon đến đâu ta cũng không tin." Cửu Cát lạnh lùng nói.
"Vậy ngươi muốn thế nào?"
"Chỉ cần xong việc, giết chết Vi Khôn Sơn, sau khi ta có con với nàng ta, ta sẽ toàn tâm toàn ý theo Điền gia các ngươi, nghĩ hết mọi cách giúp các ngươi thắng ván này."
"Có con cũng đâu phải muốn là có ngay được!?"
"Chuyện đó ta không quản, ta chỉ cần biết, chưa có thịt vào miệng thì ta không làm việc." Cửu Cát nói xong liền vùi đầu gảy đàn tỳ bà.
Định định đang đang đỉnh đang đang...
"Được! Nhớ kỹ, sau khi xong việc phải giết chết Vi Khôn Sơn." Điền Chí Cương ném Xuyên Ô tán trong tay cho Cửu Cát.
Tai Cửu Cát khẽ động, nghe tiếng đoán vị trí.
Hắn đưa tay ra, vững vàng tiếp được Xuyên Ô tán rồi cất vào túi trữ vật, động tác vô cùng trôi chảy.
"Nguyệt Nhi cô nương... Nàng ra đây đi." Điền Chí Cương đứng dậy nói.
Một nữ tử mặc váy dài cung trang bước ra từ sau tấm bình phong phía sau Điền Chí Cương.
Nàng nhìn Cửu Cát, trên mặt lộ ra vài phần e thẹn.
Nàng ta không phải ai khác.
Chính là Tào Khiết.
Tào Khiết là Võ sư bình dân, sau lưng không có gia tộc, tất cả tài nguyên tu luyện đều phải dựa vào bản thân nàng ta tranh thủ.
Nhờ thiên phú tu luyện, Tào Khiết từ huyện Võ viện thăng cấp lên tỉnh Võ viện. Nàng ta thông qua thi đấu Võ viện, giành được Huyền Chân Ngưng Khí Đan, một lần hành động tấn cấp lên ngũ phẩm; Tào Khiết lại tiếp tục vượt mọi chông gai, thông qua thi đấu của tỉnh Võ viện, giành được tư cách đi Thủy Sát Quật tôi luyện, từ đó tấn cấp lên tứ phẩm, đạt đến cảnh giới uẩn sát trong khí.
Thế nhưng, đến bước này đã là giới hạn...
Võ sư muốn tấn cấp lên thượng tam phẩm, nhất định phải có Thiên Cương Đan.
Mà muốn có Thiên Cương Đan thì phải gia nhập quân đoàn của Đại Càn vương triều, lập công, ít nhất phải có công lao của một Trung sĩ cộng thêm mười kim nguyên ngũ trảo mới có thể mua được Thiên Cương Đan.
Ngoài ra, Võ sư chỉ có thể thông qua Võ Tiên thế gia mới có thể có được Thiên Cương Đan.
Điền gia lấy một viên Thiên Cương Đan làm mồi nhử, chiêu mộ nữ Võ sư ở tỉnh Võ viện Lưu Hương thành.
Nữ Võ sư ở tỉnh Võ viện vốn đã rất ít, nữ Võ sư không có gia tộc chống lừng lại càng ít hơn.
Tào Khiết bị một viên Thiên Cương Đan kia hấp dẫn, nàng ta rất hứng thú với nhiệm vụ của Điền gia.
Nhiệm vụ này liên quan đến cơ mật, Điền gia tất nhiên không dám nói thẳng ra, chỉ nói mơ hồ là nếu thành công sẽ ban thưởng một viên Thiên Cương Đan. Kỳ thật, trong lòng bọn họ ít nhiều có ý định quyt nợ, dù sao đó cũng một viên Thiên Cương Đan.
Bạn cần đăng nhập để bình luận