Độc Cổ Ma Tiên

Chương 396: Khói độc lập công 2

Chương 396: Khói độc lập công 2Chương 396: Khói độc lập công 2
Thiên Hương Túy hiệu quả cực tốt.
Hai vị công tử nhà họ Địch đầu rơi vào trạng thái hôn mê.
Hai chị em nhà họ Hạ phân biệt lôi hai vị công tử nhà họ Địch đến trước mặt Cửu Cát.
Cửu Cát duỗi tay sờ lên cổ tay hai người.
Vân Kính Tâm Hồ, phản chiếu bản thân.
Trên mặt hồ gợn sóng lăn tăn, chậm rãi nổi lên đường nét của ba bóng người...
Trong lúc này.
Tam Nguyên Tĩnh Khí Lư như cũ chậm rãi tỏa ra từng luồng từng luồng khói trắng. Khói độc của Nguyên Thổ Ô Hồn Hương bị Cửu Cát, hai chị em nhà họ Hạ và hai vị công tử nhà họ Địch từng ngụm từng ngụm hít vào, sắc mặt năm người đều hiện lên màu vàng nhạt.
Khác biệt chính là hai chị em nhà họ Hạ tinh thần phấn chấn, hai vị công tử nhà họ Địch mặt vàng như nến, hơi thở mong manh.
Rất lâu sau.
Cửu Cát buông hai tay ra.
Thông qua Vân Kính Tâm Hồ, quan sát hai tên vật thí nghiệm này, Cửu Cát đã hoàn toàn hiểu rõ cơ lý vận hành độc tính của Nguyên Thổ Ô Hồn Hương, đây không chỉ có thể giúp Cửu Cát ngày sau cải tiến khói độc, đồng thời cũng để cho hắn minh bạch nân giải độc như thế nào.
Thanh Linh Đan tuy rằng có thể giải bách độc, nhưng cơ lý giải độc của nó là trung hòa độc tính, làm dịu độc tính phát tác, sau đó dựa vào sức sống của con người tự giải độc, cũng không tính là chân chính chữa đúng bệnh.
Mà lợi dụng Vân Kính Tâm Hồ nghiên cứu độc tính như thế nào tác dụng với thân thể con người, lại lợi dụng lý luận tương quan của Ngũ Sắc Luyện đan thuật, Cửu Cát hoàn toàn có thể làm được chữa đúng bệnh.
"Đi lấy hai cái bát đến pha nước chu sa cho bọn họ uống." Cửu Cát phân phó.
Chu sa là dược liệu thuộc tính hỏa, hóa nước cho uống, lấy hỏa khắc kim, vừa vặn có thể khắc chế kim hệ kịch độc của Nguyên Thổ Ô Hồn Hương.
Hạ Huân Nhi đi chuẩn bị nước chu sa.
Cửu Cát thì lấy từ trong túi trữ vật ra một viên Thanh Linh Đan đút cho Địch Nhị công tử.
Địch Nhị công tử trúng độc đã sâu, hơn nữa tu vi yếu kém, nếu như không ăn một viên Thanh Linh Đan tạm thời làm dịu độc tính phát tác, chỉ sợ đợi không được nước chu sa, sẽ bỏ mạng!
Hạ Huân Nhi động tác rất nhanh.
Hai cái bát nước, nửa bát nước sạch.
Chu sa đầu là mang theo bên người. Hai chị em nhà họ Hạ đem hai bát nước chu sa đỏ bừng đưa cho hai vị công tử nhà họ Địch.
"Kéo vào trong căn nhà nhỏ, một người rót cho uống hai con Trúc Nhuyễn." Cửu Cát phân phó.
Hai chị em nhà họ Hạ đem hai vị công tử nhà họ Địch kéo vào căn nhà nhỏ.
Trong tiểu viện.
Có từng luồng từng luồng khói độc của Nguyên Thổ Ô Hồn Hương, Trúc Nhuyễn cũng không phải Cổ trùng, không có hung lệ và yêu tính của Cổ trùng, vô cùng mềm mại.
Lôi Hỏa Châu ở khoảng cách gần nổ tung, liền có thể chấn động chết nó, huống chỉ là kim hệ kịch độc như Nguyên Thổ Ô Hồn Hương. Cửu Cát đem Nguyên Thổ Ô Hồn Hương đang cắm ngược rút ra thổi tắt một hơi, sau đó dùng một tờ giấy dầu bao bọc nó lại.
Thiết Bì Cổ nằm trong cơ thể Cửu Cát vẫn luôn bị hắn giám thị.
Dưới khói hun của Nguyên Thổ Ô Hồn Hương, Thiết Bì Cổ có xu thế biến dị, biến dị và sinh trưởng đồng thời tiến hành.
Đối với biến dị mà nói, Cửu Cát cực kỳ cảnh giác, dục tốc bất đạt cũng không phải chuyện tốt, tuần tự tiến hành có lẽ mới là biện pháp tốt.
Hấp thu kim hệ độc yên của Nguyên Thổ Ô Hồn Hương, rốt cuộc Thiết Bì Cổ sẽ biến dị và sinh trưởng như thế nào, còn phải chậm rãi quan sát... Cất lư hương xong, Cửu Cát bưng tỳ bà lên.
Định định đoong đoong đỉnh đỉnh...
Cửa gỗ căn phòng sau lưng Cửu Cát bị đẩy ra.
Hai vị công tử nhà họ Địch mặt không chút thay đổi đẩy cửa đi ra.
Hạ Huân Nhi thì đem một cái hồ lô đen nhét vào túi trữ vật.
Cửu Cát nhẹ nhàng vuốt ve tỳ bà, thần sắc thoạt nhìn cực kỳ nghiêm túc.
Vốn tưởng rằng chỉ đến một mình Địch Nhị công tử, không nghĩ tới Địch Đại công tử cũng tới, lần này Cửu Cát phải đồng thời khống chế hai người, độ khó này có thể nói là tăng gấp bội.
Chỉ thấy Cửu Cát lấy từ trong túi trữ vật ra một cây ngân châm, một châm đâm vào trong ót Địch Nhị công tử.
Thi châm kết thúc.
Cửu Cát lại gảy đàn...
Theo tiếng đàn thanh thoát, dồn dập vang lên...
Địch Đại công tử không bị thi châm, thần sắc đã trở nên có phần linh động.
Địch Nhị công tử bị cắm một châm vào ót, thần sắc lại cực kỳ ngây ngốc.
Cửu Cát rútngân châm trên người Địch Nhị công tử, nhẹ nhàng vuốt ve hai cái, rồi chậm rãi cắm trở lại.
Tiếp đó, Cửu Cát lại gảy đàn.
Ánh mắt Địch Nhị công tử không còn đờ đân mà có phần âm trầm, phối hợp với vẻ mặt cứng đờ, trông hắn chẳng khác nào một bức tượng người sống chớ gần.
Đinh định đông đông đinh định đang...
Theo tiếng đàn dồn dập của Cửu Cát, sắc mặt Địch Đại công tử và Địch Nhị công tử mỗi người một vẻ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận