Dùng Kỹ Năng Sinh Tồn Thời Mạt Thế, Ta Huấn Luyện Đỉnh Lưu Hot Toàn Mạng

Chương 1063

Chương 1063 

Tiêu Hòa là đội trưởng đội cứu hộ, đồng thời cũng là một trong những người cầm đầu căn cứ, lại còn là người trẻ tuổi nhất. 

  

Nhưng trong mắt cô chỉ có vật tư, từ trước đến giờ không gần gũi đàn ông. 

  

Trước đây từng có người muốn quyến rũ cô, kết quả bị Tiêu Hòa trực tiếp quẳng ra khỏi phòng. 

  

"Đàn ông người nào người nấy đều cao to lực lưỡng, một bữa có thể ăn hai bát cơm, sớm muộn gì cũng ăn hết vật tư của tôi, giữ lại làm gì chứ?" 

  

Không ngờ lần này, cô lại hào phóng đưa ra tận hai thùng xúc xích! 

  

"Em rất tò mò, không biết người đàn ông kia trông thế nào mà có thể làm chị động lòng..." 

  

Yến Hỏa Hỏa lẩm bẩm một câu, nghiến răng, moi từ trong túi ra một viên tinh hạch trong suốt của zombie: "Chị Tiêu Hòa, em đưa viên tinh hạch cấp cao của zombie này cho chị, chị chia người đàn ông kia cho em một nửa, được không?" 

  

Tiêu Hòa nghi ngờ. 

  

"Chia một nửa? Chia thế nào?" 

  

Yến Hỏa Hỏa suy nghĩ, nói ra một câu làm người ta kinh hãi. 

  

"Sau này, hai tư sáu là của em, ba năm bảy đến lượt chị, chủ nhật... Hay là chúng ta làm chung?" 

  

Kẽo kẹt—— 

  

Vừa dứt lời, cánh cửa sau lưng Tiêu Hòa mở ra, chú chim hoàng yến nhỏ đứng ở cửa, vẻ mặt sợ hãi nhìn bọn họ, khuôn mặt nhỏ tái nhợt, cả người run rẩy. 

  

Yến Hỏa Hỏa: "....." 

  

Tiêu Hòa: "....." 

  

"Anh nghe tôi ngụy biện... À không, nghe tôi giải thích." 

  

Xoảng—— 

  

Tiêu Hòa thậm chí có thể nghe thấy âm thanh hình tượng hoàn hảo của mình sụp đổ. 

  

Yến Hỏa Hỏa vừa thấy người đi ra, mắt lập tức sáng lên, đặc biệt là Giang Diệp bây giờ mặt tái nhợt, cực kỳ giống mỹ nhân yếu đuối, sức sát thương tăng vọt. 

  

"Chị Tiêu Hòa, em đã hiểu tại sao chị lại mua anh ta rồi, rất đáng giá!" 

  

Yến Hỏa Hỏa nói ào ào, giọng nói khàn đặc to như loa phường, sợ người khác không nghe thấy. 

  

Tiêu Hòa: "....." 

  

Im miệng đi! 

  

Yến Hỏa Hỏa không những không im miệng mà còn liên tục nhét tinh hạch vào tay Tiêu Hòa. 

  

"Thôi được rồi, em sẽ đưa thêm hai viên tinh hạch zombie cấp trung nữa, chị Tiêu Hòa, chị thấy được không?" 

  

Đây là lần đầu tiên trong đời Tiêu Hòa ghét tinh hạch đến vậy. 

  

Thật là điên mất! 

  

Hóa ra ngày thường cô em gái này lại chơi bạo vậy sao? 

  

"Không được ạ?" 

  

Yến Hỏa Hỏa thở dài thất vọng, lui một bước nói: "Vậy thì chờ chị không cần anh ta nữa thì đến tìm em, em không ngại đâu." 

  

Nói xong, lại phấn khích bỏ đi. 

  

Tiêu Hòa: "...." 

  

Cô quay sang nhìn Giang Diệp, cố lấy lại bình tĩnh. 

  

"Nếu tôi nói là Yến Hỏa Hỏa chỉ đang đùa, anh chắc chắn sẽ không tin đúng không?" 

  

Giang Diệp không nói lời nào, chỉ mím chặt môi, cứng đờ đứng im tại chỗ. 

  

Tiêu Hòa cảm thấy có lẽ trong mắt anh, cô bây giờ chính là một tên dê xồm, hai mươi tám năm đạo đức tốt đẹp đã đổ sông đổ biển. 

  

"Tôi có thể thề rằng mình không có ý định gì với anh, sẽ không bao giờ đụng đến anh. Bình thường lúc tôi rời căn cứ đi làm nhiệm vụ, anh cứ ở nhà, khi nào tôi về thì anh có thể ra ngoài." 

  

Cô thề thốt xong, trong lòng nghĩ, như vậy thì đối phương có thể yên tâm rồi chứ? 

Ngẩng đầu nhìn, thấy sắc mặt Giang Diệp còn khó coi hơn cả lúc nãy. 

  

Một lúc sau, anh đột nhiên nói: "Tôi không muốn ở nhà đợi cô về, tôi muốn cùng cô ra ngoài căn cứ tìm vật tư, được không?" 

  

Nghe vậy, Tiêu Hòa có chút kinh ngạc. 

"Nhưng anh không có dị năng mà?" 

  

Bên ngoài căn cứ là thiên hạ của zombie, vô cùng nguy hiểm, mặc dù cũng có người bình thường lựa chọn gia nhập tiểu đội cứu hộ nhưng đó đều là vì cuộc sống bức bách. 

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

Bạn cần đăng nhập để bình luận