Dùng Kỹ Năng Sinh Tồn Thời Mạt Thế, Ta Huấn Luyện Đỉnh Lưu Hot Toàn Mạng

Chương 202

Chương 202 

Hoắc An sững sờ. 

  

Đó là túi thần kỳ của Doraemon sao? 

  

Cậu ta nhỏ giọng hỏi: "Đội trưởng, nếu em nói bây giờ em hơi buồn ngủ, muốn một chiếc giường, chị có lấy ra được không?" 

  

Tiêu Hòa buông điện thoại, trực tiếp đứng dậy, mặt không biểu cảm hỏi: "Muốn loại nào?" 

  

Hoắc An sợ hãi vội vàng ngăn cô lại. 

  

"Đùa thôi, em sợ chị thật sự lấy ra, chính em mới là người bị dọa sợ." 

  

Nghe vậy, Tiêu Hòa mới ngồi xuống lại. 

  

Đoàn người thử vai vẫn tiến lên chậm rãi, gần như đúng với thời gian Tiêu Hòa dự đoán, mãi đến lúc hoàng hôn buông xuống, cuối cùng mới đến lượt Hoắc An. 

  

Đợi cậu ta vừa bước vào phòng thử vai, anh Kiếm không nhịn được hỏi. 

  

"Gần đây em huấn luyện Hoắc An kiểu gì vậy?" 

  

Sao lại biến đứa trẻ thành thế này? 

  

Tuy rằng nhìn kỹ thì vẫn trắng trẻo hồng hào. 

  

Tiêu Hòa thản nhiên nói: "Thực hành chiến đấu một chút thôi mà." 

  

"Cái gì?" Anh Kiếm không hiểu. 

  

Lúc này, Hoắc An đứng trong phòng thử vai, vừa nhận được đoạn diễn do nhân viên công tác đưa: 

[Cậu là một ngư dân trên thuyền đánh cá, sau khi bị ngược đãi, cậu rơi xuống nước. Kẻ xấu vì ép hỏi thông tin mà vừa dụ dỗ vừa uy hiếp, mỗi lần đều giả vờ cứu cậu lên bờ, nhưng đến phút cuối lại đổi ý, cậu liên tục rơi xuống nước, rơi vào tuyệt vọng...] 

  

Hoắc An đọc xong đoạn mô tả:??? 

  

Cảnh này, sao mà quen thế? 

  

Bình thường Hoắc An nhập vai rất chậm, trước đây khi quay Tân Binh, đạo diễn đã từng nhắc nhở, mỗi lần quay phim cậu ta đều cần phải vào trạng thái trước một tiếng. 

Nhưng hôm nay, vừa nhìn thấy đoạn mô tả này, cảm xúc vèo một cái lên ngay. 

  

Không cần chuẩn bị. 

  

Không cần ủ cảm xúc. 

  

Bất cứ lúc nào, bất cứ nơi đâu, đều có thể nhập vai. 

  

Dựa vào không phải là diễn xuất, mà là ký ức khắc sâu trong đầu. 

  

Cậu ta lập tức nhớ đến một cảnh tượng. 

  

Hồ nước. 

  

Chuột nước lớn. 

  

Thuyền gỗ. 

  

Còn có tiếng cười điên cuồng như phản diện của Tiêu Hòa. 

  

Đều trùng khớp! 

  

Hóa ra Tiêu Hòa đã đoán trước được bối cảnh nhiệm vụ, cố ý huấn luyện có mục đích! 

  

Tất cả đều là để cậu ta có thể thuận lợi vượt qua buổi thử vai. 

  

Tấm lòng này khiến Hoắc An cảm động rơi nước mắt. 

  

Cậu ta nắm chặt kịch bản, lòng trào dâng cảm xúc, khiến nhân viên công tác bên cạnh ngẩn người. 

  

Diễn viên thế hệ mới bây giờ nhập vai nhanh thật đấy! 

  

"Thử vai còn chưa bắt đầu mà, bây giờ cậu tìm cảm xúc ở bên ngoài đi, người tiếp theo là đến lượt cậu rồi." Nhân viên công tác nhỏ giọng nhắc nhở. 

  

Lúc này trong phòng, diễn viên trước vẫn đang thử vai. 

  

Đó là một diễn viên nam trông còn rất trẻ, Hoắc An không quen, vừa mới bắt đầu thử vai, đạo diễn đã bảo cậu ta cởi áo khoác, trước tiên thể hiện hình thể của mình. 

  

Diễn viên nam này quá gầy, chiếc áo phông như treo trên người, xương bả vai nhô ra dựng thẳng đứng, giống như cây sào treo đồ. 

  

Vẻ ngoài này rất phù hợp với thẩm mỹ của giới giải trí hiện nay, nhưng lại không phù hợp để diễn một ngư dân khỏe mạnh. 

  

Hai vị đạo diễn vừa nhìn thấy đã nhíu mày. 

  

Đoạn diễn của cậu ta cũng khác với Hoắc An, có vẻ như đang đối đầu với ai đó, nhưng giọng nói yếu ớt, không có sức lực, nói chuyện cũng lắp bắp, rõ ràng là chưa chuẩn bị đầy đủ. 

  

Diễn xuất chưa được một nửa, mặc dù không bị gọi dừng lại, nhưng sự chú ý của hai vị đạo diễn đã không còn ở trên người cậu ta nữa, bắt đầu xem hồ sơ của diễn viên tiếp theo. 

Bạn cần đăng nhập để bình luận