Dùng Kỹ Năng Sinh Tồn Thời Mạt Thế, Ta Huấn Luyện Đỉnh Lưu Hot Toàn Mạng

Chương 216

Chương 216 

Lần này, chàng trai mặc áo khoác màu tím nhạt, trông rất tươi mới. 

  

Tiêu Hòa lại vừa ăn vừa nhìn chằm chằm bức ảnh của chàng trai trẻ! 

  

Hoắc An lập tức nhận ra điều này. 

  

Chuyện này không ổn rồi. 

  

Cũng không biết trong điện thoại của chị ấy rốt cuộc giấu bao nhiêu bức ảnh, vậy mà còn có thể thay đổi để xem mỗi ngày, rốt cuộc người đàn ông này là ai? 

  

Hoắc An trong lòng kinh ngạc, dùng điện thoại lén chụp lại bức ảnh, gửi cho Từ Nhất Chu và Ôn Khả Khả. 

  

[Đội trưởng lại đang xem ảnh của đàn ông rồi! Vừa ăn vừa xem, thật đáng sợ!] 

  

Ôn Khả Khả: [Lần trước tôi ăn cơm với đội trưởng cũng thấy! Hai tháng ghi hình Bạn Đã Rung Động Chưa, ngày nào chị ấy cũng xem ảnh khi ăn, có lúc còn không ăn cơm, chỉ xem ảnh!] 

  

Từ Nhất Chu: [Đội trưởng cuối cùng cũng muốn ra tay với loài người rồi sao? Người trong ảnh là ai?] 

  

Hoắc An: [Không rõ, tôi đang quay phim, chuyện này đành giao cho hai người, nhất định không thể để đội trưởng đi vào con đường tội lỗi.] 

  

Ôn Khả Khả: [Cười chết mất, đội trưởng muốn làm gì, chúng ta có thể ngăn cản được sao?] 

  

Hoắc An: [……] 

  

Từ Nhất Chu: [Nói đúng.] 

  

Ôn Khả Khả: [Biết đâu đây là lương thực của Tiểu Quai.] 

  

Hoắc An: [?] 

  

Từ Nhất Chu: [Chúng tôi sẽ tìm thử xem, nhưng người trong ảnh không chụp rõ mặt, chỉ có quần áo, không biết có tìm được không.] 

  

Ba người lập tức thống nhất chiến tuyến, nhất định phải ngăn cản Tiêu Hòa bước lên con đường phạm tội. 

  

Tiêu Hòa không biết những chuyện này, cô ở lại đoàn phim "Trái Tim Xanh" một thời gian, thấy việc quay phim của Hoắc An dần đi vào quỹ đạo thì liền về công ty trước. 

  

Bộ phim điện ảnh Vùng Đất Zombie mà Từ Nhất Chu tham gia đã đóng máy thuận lợi cách đây hai ngày, hiện đang trong quá trình hậu kỳ, là lúc bận rộn nhất. 

  

Bộ phim này ban đầu là do cô một tay thúc đẩy, hiện tại lại trở thành dự án trọng điểm đầu tư của Giải trí Lam Tinh, cô nhất định phải về xem, tránh xảy ra vấn đề. 

  

Trở về công ty, việc đầu tiên cô làm là đi tìm Giang Diệp ăn cơm. 

  

Lần trước sau khi nói rõ với Giang Diệp, Tiêu Hòa mới hiểu được sự khác biệt giữa no một bữa và no nhiều bữa, muốn có thêm nhiều ảnh (món ăn), thì cần phải duy trì tình bạn tốt đẹp với bộ lọc hình người này. 

  

Quả nhiên, cô vừa mới nói việc đầu tiên sau khi mình trở về là đi tìm anh ăn cơm, bộ lọc hình người mang nhãn hiệu Giang Diệp rõ ràng có chút vui vẻ, hớn hở muốn cùng cô đến nhà ăn. 

  

Ăn được một nửa, Tiêu Hòa lập tức rèn sắt khi còn nóng nói: "Gần đây tôi thường xuyên đi công tác, nếu có thể có thêm vài bức ảnh thì tốt biết mấy." 

  

Giang Diệp vui vẻ gửi đến vài bức ảnh, đều là ảnh mới chụp. 

  

"Những bức này đủ không?" 

  

"Đủ rồi." 

  

Tiêu Hòa cẩn thận lưu lại, thấy người đối diện có vẻ rất vui vẻ, trong lòng bỗng thấy hơi áy náy. 

  

Thật ngây thơ. 

  

Thậm chí còn dễ lừa hơn cả chuột biến dị ở mạt thế. 

  

Lúc bắt chuột biến dị còn phải bố trí mồi nhử, mai phục nửa ngày mới có thể tiếp cận được, nếu không chuột biến dị cảnh giác sẽ lập tức chạy mất. 

  

Đối với Giang Diệp, căn bản không cần phiền phức như thế. 

  

Chỉ cần một câu nói là có thể dễ dàng khống chế. 

  

Nếu Giang Diệp mà ở mạt thế, nói không chừng cũng sẽ bị zombie bỏ vào miệng cắn nuốt. 

  

Nghĩ một lúc, Tiêu Hòa không nhịn được nhắc nhở: "Giang Diệp, anh quá ngây thơ rồi, sau này người khác muốn thứ gì của anh, anh không thể dễ dàng đưa cho họ được. Tất nhiên là trừ tôi ra." 

  

Bạn cần đăng nhập để bình luận