Dùng Kỹ Năng Sinh Tồn Thời Mạt Thế, Ta Huấn Luyện Đỉnh Lưu Hot Toàn Mạng

Chương 240

Chương 240 

Gõ cửa. 

  

Giang Diệp đã chuẩn bị bát đũa xong, vừa mở cửa thấy Tiêu Hòa đứng bên ngoài, đang vác một bao gạo rất quen mắt. 

  

Một bao nặng tới 20KG, ra tay thật là hào phóng. 

  

"Tôi không thể tay không đến đây được nên mang cho anh một chút quà." Tiêu Hòa nói. 

  

Giang Diệp nghi ngờ, không biết Tiêu Hòa có coi nhà anh là nhà kho không, cứ tặng anh gạo mãi: "Giao cho tôi đi." 

  

Anh nhận lấy, một tay vác vào bếp, mở tủ ra, để chung với hai bao gạo đã nhận trước đó. 

  

Tiêu Hòa đứng ở phòng khách, quan sát xung quanh. 

  

Căn nhà của Giang Diệp có bố cục giống nhà cô, nhưng cách trang trí thì hoàn toàn khác, so với tầng dưới trắng toát lạnh lẽo thì ở đây dùng tông màu ấm, cảm giác rất ấm cúng thoải mái. 

  

Trên bàn ăn bày mấy món ăn ngon mắt, tỏa ra mùi thơm hấp dẫn. 

  

Không chỉ mùi thơm, mà ngay cả hương vị cũng rất đặc biệt. 

  

Tiêu Hòa vừa nếm một miếng, trong lòng lập tức dâng lên một cảm giác quen thuộc: "Món anh nấu có hương vị quen quá." 

  

Giang Diệp cười nói: "Cô thích thì ăn nhiều vào." 

  

Tiêu Hòa gật đầu. 

  

Đang định ăn thêm vài miếng nữa để xác định hương vị thì điện thoại đột nhiên reo lên. 

  

Là một tin nhắn Từ Nhất Chu gửi đến. 

[Đội trưởng, em đi thử vai rồi, đợi tin tốt của em nhé.] 

  

Tiêu Hòa đầu tiên là ngẩn ra. 

  

Thử vai gì cơ? 

  

Diễn viên khi đóng phim, thường vì nhập vai quá sâu mà sau khi đóng máy xong không thể quay về cuộc sống bình thường. 

  

Cho nên, Tiêu Hòa gần đây không sắp xếp bất kỳ công việc đóng phim nào cho Từ Nhất Chu, chính là muốn cậu ta điều chỉnh lại tâm lý. 

  

Từ Nhất Chu gửi tin nhắn này, là có ý gì? 

  

"Tự cậu ta tìm kịch bản?" 

  

Giang Diệp suy nghĩ một chút, có chút lo lắng nói: "Gần đây tôi nghe nói có một đoàn phim vẫn luôn lợi dụng kịch bản giả, dụ dỗ diễn viên mới nổi vào đoàn, sau đó giả vờ đoàn phim thiếu kinh phí, để diễn viên đầu tư, lừa rất nhiều tiền của mọi người. Từ Nhất Chu sẽ không bị lừa chứ?" 

  

Nghe vậy, Tiêu Hòa cười một tiếng: "Từ Nhất Chu ngây thơ nhưng không ngốc, mánh khóe này, học sinh tiểu học còn nhìn ra được." 

  

Cô rất tự tin vào nghệ sĩ của mình. 

  

Cùng lúc đó. 

  

Ở một bên khác của thành phố, trong văn phòng thử vai. 

  

Từ Nhất Chu vừa hoàn thành thử vai thì từ miệng đạo diễn Chử Thiên Minh nghe được một tin dữ. 

  

"Cái gì? Đoàn phim của các anh thiếu kinh phí, không thể quay bình thường được? Các anh có thể tìm tôi mà! Tôi nguyện đầu tư cho các anh! Tuyệt đối không thể để một kịch bản hay như vậy vì vấn đề kinh phí mà bị bỏ dở!" 

  

Tiêu Hòa đang ăn cơm nhưng vẫn gọi điện hỏi thăm Từ Nhất Chu. 

  

Đầu dây bên kia, giọng Từ Nhất Chu tràn đầy vui mừng: "Đội trưởng, em vừa ký hợp đồng với một đoàn phim!" 

  

Tiêu Hòa trong lòng lập tức khựng lại. 

  

Nghĩ thầm, không thể nào? 

  

Câu tiếp theo của Từ Nhất Chu là: "Nhưng đạo diễn nói bây giờ đoàn phim khó khăn về tài chính, em liền đầu tư tài trợ, sau này khi phim chiếu rạp, còn được chia lợi nhuận nữa!" 

  

Tiêu Hòa vừa nghe câu này, trong lòng lập tức nổi trống trận. Nhưng giọng nói lại vô cùng bình tĩnh: "Bây giờ cậu đang ở đâu?" 

  

"Vừa ký xong hợp đồng chuẩn bị về nhà." 

  

Tiêu Hòa: "Tôi qua đó ngay." 

  

Cúp điện thoại, Tiêu Hòa nhìn Giang Diệp ngồi đối diện: "Hôm nay không ăn nữa, có chút việc, lần sau chúng ta lại ăn cùng." 

  

Giang Diệp vừa rồi nghe thấy giọng nói trong điện thoại liền biết có chuyện gì xảy ra, khẽ gật đầu. 

  

  

  

  

  

  

  

Bạn cần đăng nhập để bình luận