Dùng Kỹ Năng Sinh Tồn Thời Mạt Thế, Ta Huấn Luyện Đỉnh Lưu Hot Toàn Mạng

Chương 639

Chương 639 

Một đứa nhóc đáng yêu như vậy, chắc chắn phải ôm lên hôn một cái, dỗ dành nó mới được. 

  

Bánh Trôi kêu ư ử một lúc, thấy Chung Tử Xuyên không tới, tự mình lắc mông đứng dậy, tủi thân đi đến trước mặt cậu ta. 

  

Cho đến lúc này, Chung Tử Xuyên mới cúi người bế nó lên. 

  

"Tự ngã cũng có thể tự đứng dậy, đúng không?" 

  

Gấu trúc con rồi cũng sẽ lớn lên, phải thích nghi với môi trường tự nhiên. 

  

Vừa nãy nhìn thấy nó ngã, Chung Tử Xuyên cũng lo lắng, muốn chạy tới ngay lập tức, nhưng nghĩ đến cuộc sống sau này của Bánh Trôi, cậu ta lại cố nhịn. 

  

Lúc này ôm nó vào lòng, cảm nhận được sự mềm mại, Chung Tử Xuyên cảm thấy mình như được sống lại, đôi mày cau có suốt một tháng giãn ra, nhuốm màu vui mừng nồng đậm. 

  

"Sao mày lại đến đây?" 

  

Vừa dứt lời, trên sườn đồi lại xuất hiện một cái bóng lớn hơn. 

  

Cùng lúc nó xuất hiện, xung quanh lập tức bùng nổ một tràng hoan hô kịch liệt. 

  

"Là gấu trúc mẹ!" 

  

"Oa! Gấu trúc to quá!" 

  

"Tôi lần đầu tiên nhìn thấy gấu trúc ngoài tự nhiên! Có thể đến gần chúng như vậy, quả thực còn đáng yêu hơn cả tưởng tượng!" 

  

...... 

  

Tin tức gấu trúc xuất hiện ở khu du lịch nhanh chóng lan truyền, như một cơn gió cuốn khắp mạng internet. 

  

Càng ngày càng có nhiều người đến khu du lịch. 

  

Tiêu Hòa đang giúp đỡ ở cửa khu du lịch thì nhân viên công ty du lịch vội vàng chạy vào, mừng rỡ như điên. 

  

"Gấu trúc đến rồi! Gấu trúc đã trở lại! Bối Bối và Bánh Trôi đều đến rồi, đang ở ngay bên trong, khách du lịch sắp phát điên vì phấn khích rồi!" 

  

Hướng dẫn viên kinh ngạc thốt lên. 

  

"Chúng không phải đã trở về khu bảo tồn rồi sao?" 

  

"Không biết nữa, nhưng vừa mới có tin tức truyền ra, mọi người đều nói đến đây có thể nhìn thấy gấu trúc, đều đang đổ xô đến đây!" 

  

Nghe vậy, Tiêu Hòa nhìn ra ngoài cửa sổ, quả nhiên phát hiện bên ngoài đông nghịt người. 

  

Mặc dù đông người nhưng mọi người đều không mạo hiểm tiến lên, mà là giữ một khoảng cách với Bối Bối, chỉ kích động chụp ảnh liên tục. 

  

Bánh Trôi lại khác, nó thậm chí còn không sợ người, trực tiếp ngồi trong lòng Chung Tử Xuyên. 

  

Lại chạy đến rồi sao? 

  

Tiêu Hòa suy nghĩ một lúc, lấy điện thoại gọi đến khu bảo tồn để xác nhận. 

  

"Có phải gấu trúc của các anh lại mất tích rồi không?" 

  

Nhân viên công tác nghe xong lời Tiêu Hòa nói, vừa buồn cười vừa bất lực. 

  

"Lại chạy đến đó rồi à? Tôi mới phát hiện một cái lỗ lớn trên hàng rào thép gai... Vậy làm phiền mọi người chăm sóc bọn nó, tôi sẽ liên lạc với sở thú địa phương." 

  

Rất nhanh, người chăm sóc ở sở thú địa phương vội vàng chạy đến. 

  

Nhìn thấy gấu trúc mẹ Bối Bối vẫn thản nhiên dù bị mọi người vây quanh, lại nhìn Bánh Trôi đang nằm trong lòng Chung Tử Xuyên làm nũng, anh ta nở nụ cười cưng chiều. 

  

"Gấu trúc rất quen thuộc với đường đi của mình, cũng có thói quen quay lại chỗ cũ. Nhưng lần này, tôi cảm thấy chúng có vẻ đến vì Chung Tử Xuyên." 

  

Vất vả lắm mới quay lại khu bảo tồn, lại lặn lội đường xa chạy đến đây. 

  

Chắc chắn là do Bánh Trôi quậy quá nên gấu trúc mẹ mới phải thỏa hiệp đưa nó đến. 

  

Trên đường đi phải trèo đèo lội suối, ăn quả dại, Bánh Trôi được nuôi dưỡng cẩn thận vậy mà cũng chịu được, đến cả lông trên người cũng dính không ít bùn đất. 

  

Chung Tử Xuyên đang cẩn thận rửa mặt cho nó. 

  

Người chăm sóc tiếp tục nói: "Xem ra chúng sẽ ở đây một thời gian, chúng ta cần dựng một hàng rào cho nó, gấu trúc trưởng thành rất nguy hiểm, cần tránh để hai bên xảy ra xung đột." 

  

  

Bạn cần đăng nhập để bình luận