Dùng Kỹ Năng Sinh Tồn Thời Mạt Thế, Ta Huấn Luyện Đỉnh Lưu Hot Toàn Mạng

Chương 760

Chương 760 

Đợi đến khi tư cách người giám hộ của Tiêu Hòa được thông qua, cô đưa giấy tờ đã ký cho anh Kiếm. 

  

"Em không phải đã trở thành người giám hộ của bọn chúng rồi sao? Còn phải ký hợp đồng người đại diện nữa à?" Anh Kiếm kinh ngạc. 

  

Chỉ cần có được quyền giám hộ, cô có thể thay mặt xử lý sinh hoạt, tình hình tài sản của hai đứa trẻ, giống như Thi Ánh Đan trước đây. 

  

Hoàn toàn không cần ký hợp đồng người đại diện. 

  

Nhưng Tiêu Hòa lại làm mọi mặt, không bỏ sót một điều nào, thậm chí còn giải thích rất chi tiết từng điều khoản trên đó cho hai đứa trẻ, hoàn toàn coi chúng như những nghệ sĩ bình thường. 

  

"Công là công, tư là tư, hơn nữa so với người giám hộ, em vẫn quen thuộc với thân phận người đại diện hơn." 

  

Cô không biết nuôi dạy trẻ con, nhưng lại biết quản lý nghệ sĩ. 

  

Cũng không chênh lệch lắm nhỉ? 

  

Anh Kiếm nhận lấy hợp đồng: "Vậy bây giờ em định cho bọn chúng đi tham gia chương trình sao? Anh đây có không ít lời mời." 

  

Vì hành động của Thi Ánh Đan, Món Quà Của Thượng Đế gần đây đang tạm dừng ghi hình, những hoạt động khác mà cô ta nhận trước đó cũng phần lớn đều bị hủy bỏ. 

  

Hai đứa trẻ trước đây khi tham gia chương trình đã rất nổi tiếng, sau này sự việc sinh đôi bị bại lộ, độ nổi tiếng lại lên một tầm cao mới. 

  

Từ ngày đó trở đi, có rất nhiều chương trình liên tục hỏi thăm, muốn mời hai đứa trẻ tham gia. 

  

Đây chính là cơ hội tốt. 

  

"Không đi." Tiêu Hòa nói. 

  

"Không đi? Vậy em định để bọn chúng làm gì?" Anh Kiếm nghĩ đến những tình huống trước đây, trợn to mắt nói: "Đừng nói là bọn chúng cũng phải huấn luyện nha?" 

  

Trẻ con cũng phải huấn luyện? 

  

Còn là người không? 

  

Tiêu Hòa: "Em muốn cho bọn chúng đi học." 

  

Vì Thi Ánh Đan, hai đứa trẻ này đã nửa năm không đi học rồi. 

  

Nghe vậy, anh Kiếm thở phào nhẹ nhõm. 

May mà Tiêu Hòa không tàn nhẫn như anh ta nghĩ. 

  

Nhưng lại nghe cô bổ sung một câu: "Trong thời gian đi học thì tranh thủ rèn luyện." 

  

"... Em là ác quỷ sao?" 

  

Tiêu Hòa có kế hoạch huấn luyện cho hai đứa trẻ. 

  

Anh trai Hạ Tri Bắc từ nhỏ sức khỏe yếu ơys, ngoài việc cần điều trị, thì thiếu rèn luyện cũng là vấn đề lớn. 

  

Em trai Hạ Tri Nam nền tảng tốt, nhưng nửa năm nay đều bị chính bản thân phá hỏng, cần phải từ từ bù đắp lại, sau đó thông qua vận động để cường tráng thể chất. 

  

Nhìn như vậy, việc huấn luyện của hai đứa trẻ là không thể chậm trễ. 

  

Ngày hôm sau, Tiêu Hòa đưa bọn chúng lên đường. 

  

Hai đứa trẻ vừa nghe nói sẽ đi ngoại ô, lập tức bắt đầu thu dọn đồ đạc, nhét đồ chơi và đồ ăn vặt vào cặp sách, đội mũ che nắng, ngoan ngoãn ngồi lên xe. 

  

Suốt dọc đường đều vô cùng phấn khích, không ngừng nhìn ra ngoài cửa sổ. 

  

"Chúng ta đi cắm trại sao ạ? Hay là đi dã ngoại?" 

  

Trên xe còn có Ôn Khả Khả và Triều Nhan, hai người nhíu mày, vẻ mặt kháng cự. 

  

"Nếu đi dã ngoại thì tốt rồi." 

  

Ôn Khả Khả nhìn hai đứa trẻ đang hào hứng, cảm thấy có chút không ổn: "Đội trưởng đã nói gì với hai đứa thế?" 

  

Hạ Tri Bắc: "Chị nói đưa bọn em đi ngoại ô chơi." 

  

"Chơi á???" 

  

Ôn Khả Khả cao giọng. 

  

Nhớ lại toàn bộ quá trình huấn luyện trước đây, có điểm nào giống như đang chơi không? 

  

Lúc này, biểu cảm trên mặt Triều Nhan cũng có chút phức tạp, nhìn Tiêu Hòa đang lái xe, mặt không đổi sắc. 

  

"Đội trưởng, chị..." 

  

Thậm chí cả trẻ con cũng không tha? 

  

Bạn cần đăng nhập để bình luận