Dùng Kỹ Năng Sinh Tồn Thời Mạt Thế, Ta Huấn Luyện Đỉnh Lưu Hot Toàn Mạng

Chương 836

Chương 836 

Tiêu Hòa giải thích: "William là một thanh niên độc thân chất lượng cao, ngày nào cũng giúp ông nuôi con, bây giờ đầu sắp hói rồi." 

  

Lúc này, Hôi Hôi đang bám vào lông của William để trèo lên người nó. 

  

Nếu là trước đây, William chắc chắn sẽ hất nó xuống, nhưng vì thấy nó bị thương nên vẫn nằm im trên đất, ánh mắt bình tĩnh không gợn sóng, đã sắp phát điên vì con chó con này. 

  

Nhưng Hôi Hôi lại rất thích dựa vào nó, đặc biệt là sau khi bị thương, ngay cả khi ngủ cũng phải nằm trên lưng William. 

  

"Thật kỳ lạ, bác sĩ nói chó sói sẽ không thân thiết với đồng loại, nhưng Hôi Hôi nhìn thấy William lần đầu tiên, dường như đã rất thân thiết với nó." 

  

Nghe thấy lời này, tổng giám đốc cười khan hai tiếng, có chút chột dạ. 

  

Ông ta nhớ lại lúc mới bắt đầu nuôi Hôi Hôi, vì muốn nó sau này lớn lên to lớn oai vệ như William, cách vài ngày lại cầm ảnh của William tẩy não nó. 

  

Liệu có phải là vì lý do này không? 

  

Đang nghĩ ngợi, Hôi Hôi quay đầu lại, nhìn thấy bóng dáng của tổng giám đốc, con chó lập tức kích động không ngừng. 

  

Sủa hai tiếng, sau đó nhanh chóng chạy tới, trực tiếp nhào vào lòng ông ta. 

  

Khuôn mặt nghiêm nghị của tổng giám đốc tức thì chuyển thành vui tươi, ánh lên vẻ từ ái. 

  

"Hôi Hôi, tao đến đón mày về nhà." 

  

Hôi Hôi vui mừng vẫy đuôi, ở trong lòng ông ta dụi tới dụi lui, rên ư ử àm nũng. 

  

Tổng giám đốc đau lòng ôm nó, cẩn thận chạm vào băng gạc, cau mày. 

  

"Sao lại bị thương nặng thế này?" 

  

Con chó sói này vốn đã nhỏ, bây giờ quấn băng gạc, hơn nửa cơ thể đều bị quấn lại trông rất đáng thương. 

  

Bác sĩ giải thích: "Xương sườn bị gãy hai chỗ, may mà có William cản lại, nếu bị đá thêm một cú nữa thì xương bị gãy sẽ đâm vào nội tạng, đến lúc đó dù có phẫu thuật cũng không chắc cứu được." 

  

Nghe vậy, ánh mắt của tổng giám đốc trở nên lạnh lẽo. 

  

Chú chó con tuy yếu ớt, nhưng chỉ một cú đá đã gây ra vết thương nặng như vậy, chứng tỏ Nghiêm Tu Quần căn bản không muốn để nó sống. 

  

Lúc này, bác sĩ lại nói: "Sau một thời gian điều trị, vết thương của Hôi Hôi đã tốt hơn rồi, nếu mọi người đồng ý thì có thể đưa về nhà tiếp tục tĩnh dưỡng." 

  

Tổng giám đốc gật đầu: "Làm phiền bác sĩ rồi." 

  

Nói xong, ông ta gọi Tiêu Hòa sang một bên, thở dài. 

  

Mặc dù đôi khi thấy Tiêu Hòa không đáng tin, nhưng vào những thời điểm quan trọng, cô luôn có thể giúp đỡ. 

  

"Lần này nhờ có cô và William, nếu không thì Hôi Hôi đã mất mạng rồi, mặc dù mới nuôi Hôi Hôi một tháng nhưng cả nhà chúng tôi đã sớm coi nó như con cái, nếu lần này xảy ra chuyện gì, tôi thực sự không biết phải làm sao." 

  

"Nghiêm Tu Quần thực sự muốn đá chết Hôi Hôi!" 

  

Nói đến đây, tổng giám đốc tức giận, cảm thấy lúc trước ở phòng họp chỉ đá cậu ta một cú, thực sự là quá hời cho cậu ta. 

  

"Tôi nghe nói người đại diện của cậu ta vì giúp cậu ta giành kịch bản còn làm nhiều chuyện hại người? Những chuyện đó cậu ta không liên quan gì sao?" 

  

Câu hỏi này rất sâu sắc. 

  

Người đại diện và nghệ sĩ có mối quan hệ thân thiết như bạn bè, càng giống như người thân. 

  

Phan Hồng liều lĩnh giúp Nghiêm Tu Quần cướp kịch bản, làm sao cậu ta có thể không biết gì? 

  

Tổng giám đốc lăn lộn trong thương trường nhiều năm, đã gặp qua rất nhiều nghệ sĩ tâm địa không chính, bọn họ đều có đặc điểm giống Nghiêm Tu Quần: 

  

Tham vọng lớn nhưng thực lực không đủ, dễ đi vào con đường tà đạo. 

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

Bạn cần đăng nhập để bình luận