Dùng Kỹ Năng Sinh Tồn Thời Mạt Thế, Ta Huấn Luyện Đỉnh Lưu Hot Toàn Mạng

Chương 900

Chương 900 

Ngay khi lệnh bắt được ban hành, cảnh sát lập tức lên đường. 

  

Tiêu Hòa thấy Tống Phi Quang vẫn đần ra, liền trực tiếp đưa cậu ta lên xe. 

  

"Chúng ta cũng tới xem." 

  

Nói xong, tăng tốc đuổi theo. 

  

Đây là lần thứ hai Tiêu Hòa đến nhà Cố Thao. 

  

Khi cảnh sát triển khai hành động bắt giữ, hai người trong nhà vẫn không hề hay biết. 

  

Kể từ khi bị hủy tư cách thi đấu, Cố Thao từ người đứng đầu cuộc thi đã nhanh chóng tụt dốc, bị mọi người khinh thường, bởi vì sức nóng của chương trình Ca Sĩ Sáng Tác lan tỏa khắp cả nước, bây giờ chỉ cần ra ngoài là cậu ta đều bị mọi người nhận ra. 

  

Mấy ngày nay, cậu ta coi như đã thực sự nếm trải được cảm giác như chuột chạy qua đường. 

  

Vì không thể ra ngoài, cậu ta đành trốn ở nhà, bất mãn đăng tin lên mạng, ẩn mình dưới thân phận mới, sau mỗi video đều mắng chửi Tống Phi Quang. 

  

[Tôi thấy Cố Thao hát hay hơn, về kỹ thuật hay tình cảm đều tốt hơn Tống Phi Quang, cậu ta mới xứng đáng là quán quân!] 

  

[Ekip chương trình không công bằng! Chắc chắn bọn họ đã thông đồng với Tống Phi Quang, Tiêu Hòa là người đại diện của cậu ta, bọn họ cố tình hãm hại Cố Thao, tôi yêu cầu cho Cố Thao trở lại cuộc thi!] 

  

Do cậu ta thường xuyên sử dụng cùng một thân phận để bình luận dưới video, cho nên nhanh chóng bị cư dân mạng nhận ra. 

  

[Tất cả nhạc sĩ đều nói rằng giọng hát của Tống Phi Quang hay hơn Cố Thao, cách xử lý tình cảm cũng sâu sắc hơn, ai có tai cũng nghe ra được đúng không?] 

  

[Bài hát thi đấu của Cố Thao cũng là ăn cắp, không mắng cậu ta thì mắng ai? Chủ thớt thật biết cảm thông, chủ thớt không phải chính là Cố Thao chứ?] 

  

[Ồ, Cố Thao, cậu lại đến nữa rồi sao?] 

  

Sau khi bị nhận ra, Cố Thao xấu hổ và tức giận. 

  

[Người mà các người thích chỉ là một kẻ xấu xí, mặt cậu ta từ năm năm trước đã hủy dung rồi, vừa ghê tởm vừa xấu xí, sau này các người chắc chắn sẽ hối hận thôi.] 

  

Muốn ra mắt trong giới giải trí, ngoại hình là yếu tố được cân nhắc hàng đầu, cậu ta không tin với dáng vẻ như hiện tại thì Tống Phi Quang vẫn có thể lên sân khấu hát. 

  

Đến lúc đó chỉ cần lộ mặt thì chắc chắn sẽ dọa chạy tất cả mọi người. 

  

Ngay sau khi cậu ta đăng tin nhắn này, cảnh sát đã đá cửa phòng ngủ. 

  

Phòng kéo rèm, một mảng tối đen, Cố Thao đang ngồi trước máy tính, cười nhạt đầy ác ý. 

  

Trần Xuân Lai trực tiếp đi tới, còng tay cậu ta: "Cậu bị bắt rồi." 

  

Cổ tay lạnh ngắt, Cố Thao mới bừng tỉnh, sắc mặt đột nhiên thay đổi: "Những gì tôi vừa nói trên mạng đều là sự thật, tại sao lại bắt tôi?" 

  

Nghe vậy, Trần Xuân Lai liếc nhìn máy tính, thấy những lời cậu ta đăng tải, đôi mày lập tức cau lại, ánh mắt càng lạnh thêm vài phần. 

  

"Cậu bị tình nghi liên quan đến vụ phóng hỏa nhà họ Tống năm năm trước, bây giờ lập tức theo chúng tôi về đồn để điều tra." 

  

Nghe vậy, sắc mặt của Cố Thao tái nhợt, kinh hoàng ngã gục xuống đất. 

  

"Không phải tôi! Không phải tôi phóng hỏa, không liên quan đến tôi!" 

  

"Có liên quan hay không thì về đồn cảnh sát điều tra sẽ biết." 

  

Nói xong, Trần Xuân Lai túm người trên đất đứng dậy, sải bước lớn đi ra ngoài. 

  

Cố Thao toàn thân vô lực. 

  

Từ sau khi thoát nạn năm năm trước, cậu ta cho rằng chuyện này đã qua rồi, không ngờ cảnh sát lại tìm đến. 

  

Bị lôi kéo đến cửa trong trạng thái mơ hồ, cậu ta nhìn thấy La Ứng Liên cũng ở đó. 

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

Bạn cần đăng nhập để bình luận