Hàn Môn Kiêu Sĩ

Chương 1042: Sứ giả tới từ thảo nguyên

Chương 1042: Sứ giả tới từ thảo nguyênChương 1042: Sứ giả tới từ thảo nguyên
Buổi chiều ngày nọ, Lý Diên Khánh đi tới quán trà Thanh Phong Lâu. Trong quán trà tiếng người huyên náo, khách nhân ngồi đầy. Lý Diên Khánh lên lầu theo đường khách quý từ phía sau, đi thẳng tới trước U Lan Đường tầng ba, mấy thân binh đẩy cửa ra, lúc này Lý Diên Khánh mới đi vào.
Một tên mập mạp ngồi trong phòng trà, mặc dù đã mười năm rồi không gặp, nhưng Lý Diên Khánh vẫn liếc mắt nhận ra gã, chính là bạn tốt Trịnh Vinh Thái năm đó. Trịnh Vinh Thái mặc một bộ áo tơ tính chất rất tốt, khuôn mặt tròn giống như bí đỏ, mặt đỏ bừng.
Gã nhìn thấy Lý Diên Khánh, liền vội vàng tiến lên thi lễ:
- Tham kiến điện hạ!
Lý Diên Khánh vỗ vai gã cười nói:
- Còn béo hơn trước kia!
Trịnh Vinh Thái gãi đầu, ngượng ngùng nói:
- Ăn được nhiều, ngủ được nhiều, liền biến thành bộ dạng này.
- Chẳng qua như vậy cũng tốt, lòng thoải mái thân thể béo mập.
Hai người cười ha ha, ngồi xuống. Trà kỹ hàng đầu Thanh Phong Lâu là Ngu Phượng Nhi tiến tới rót trà cho họ. Lý Diên Khánh nhấm một ngụm trà, khẽ gật đầu, lại nói:
- Ta nhớ được không phải ngươi tới Hàng Châu mua đất dựng nhà sao? Tại sao lại đi làm đội thuyền rồi?
- Làm đội thuyền là nghề chính của ta, chủ yếu là tài vật rút từ phương bắc đều quăng vào vận chuyển đường thủy, nhất thời không thu lại được, mấy năm nay càng làm càng lớn.
- Vậy hiện giờ ngươi có bao nhiêu thuyền?
Trịnh Vinh Thái suy nghĩ một chút nói:
- Hiện giờ ta có ba đội thuyền biển, đại khái hơn ba trăm chiếc thuyền biển, phân biệt đi Nam Dương, Đại Thực và Nhật Bản.
- Còn đi Đại Thực sao?
- Ta tự mình đi qua, còn có Sư Tử quốc, Thiên Trúc quốc. Nếu ngươi không đi ra, thực sự không biết thế giới lớn bao nhiêu. Có một lần gặp phải gió bão, đội thuyền tổn thất hơn ba mươi chiếc, ta bị ép ở Sư Tử quốc ba tháng, cưới một nữ tử ở nơi đó làm thiếp. Về sau nàng mang thai, ta dẫn nàng về nước, sinh một thằng nhóc rất giống ta, đây chính là đứa con trai đầu tiên của ta.
Lý Diên Khánh cười to:
- Đây là bản sắc của ngươi nha! Hiện giờ ngươi có mấy đứa trẻ?
- Hiện giờ có ba con trai, một con gái, nuôi hai mươi mấy nữ nhân, đời ta sớm muộn sẽ chết trên người nữ nhân.
Hai người lại trò chuyện xấu xa một hồi, lập tức thoải mái cười ha ha. Lý Diên Khánh lại hỏi:
- Hiện giờ làm ăn lớn như vậy, có hi vọng gì với triều đình không?
Trịnh Vinh Thái nói:
- Hi vọng duy nhất chính là thương thuế có thể tiếp tục miễn giảm, ta cảm thấy hiện giờ thương nghiệp phồn vinh, có liên quan rất lớn đối với miễn giảm thương thuế, ảnh hưởng rất lớn tới lợi ích của chúng ta.
Lý Diên Khánh lại lắc đầu:
- Thương thuế chỉ là tạm miễn, không có khả năng tiếp tục miễn giảm, đại khái sẽ miễn tới cuối năm. Chẳng qua phương bắc xây dựng lại, thương thuế ít nhất miễn mười năm, vì sao ngươi không đi phương bắc phát triển?
Trịnh Vinh Thái gật đầu:
- Vậy ta có thể xây dựng một đội thuyền trong sông, câu thông nam bắc.
- Thuyền biễn cũng có thể!
Lý Diên Khánh cười nói:
- Tương lai triều đình sẽ phát triển mạnh vận chuyển duyên hải, ngươi tới phương bắc vận chuyển đường biển cũng có thể miễn thương thuế, tương lai nghiệp vận chuyển khôi phục ở phương bắc sẽ là người đứng đầu, ngươi có ưu thế, không nên bỏ qua cơ hội.
Ngu Phượng Nhi bên cạnh cười hỏi:
- Nô gia có thể ném chút tiền vốn hay không?
Lý Diên Khánh chỉ chỉ Trịnh Vinh Thái đối diện nói:
- Ngươi muốn kiếm tiền, tới tìm anh béo này!
Trịnh Vinh Thái cười tủm tỉm nói:
- Nương tử có bao nhiêu tiền để ném?
- Nô gia tích lũy hai ngàn lạng bạc, có thể đầu tư bao nhiêu?
Trịnh Vinh Thái suy nghĩ một chút nói:
- Hai ngàn lạng bạc ta có thể chia cho ngươi mười con thuyền, bao đảm trong ba năm hồi vốn cho ngươi, còn lại đều là kiếm tiền, ít nhất có thể kiếm hai mươi năm, người sẽ hưởng thụ người khác rót trà cho ngươi!
Ngu Phượng Nhi vui vẻ khác thường:
- Hôm nay ta gặp được ân chủ, sau này sẽ giao bạc cho Trịnh đại quan nhân.
Lúc này, Lý Diên Khánh hỏi:
- Lần này ngươi quyên mười vạn lạng bạc quân phí, triều đình cho ngươi huân quan gì?
- Triều đình trao tặng ta huân quan Trụ Quốc nhị phẩm, còn có thể truyền cho con trai.
Trịnh Vinh Thái nghĩ tới một chuyện, vội vàng hỏi:
- Lúc phong huân quan, Cao Tướng công còn nhắc tới đất đai gì, ta nghe không hiểu?
Lý Diên Khánh thản nhiên nói:
- Quyên năm quan tiền, triều đình cho một mẫu đất, chẳng qua đất này không ở Trung Nguyên, mà là thực hiện sau khi tướng lĩnh diệt đi Kim quốc. Mười vạn lạng bạc tương đương với năm mươi vạn quan tiền, ngươi có thể nhận được ban thưởng mười vạn mẫu đất, cũng chính là một ngàn khoảnh đất. Tên mập, rừng rậm bên trên và tài nguyên khoáng sản bên dưới mảnh đất đều là của ngươi, ngươi tới chiêu mộ người đi trồng trọt khai phá đi!
Trịnh Vinh Thái cao hứng không ngậm được miệng:
- Bên kia có nhiều đất vậy sao?
- Đất bên kia lớn đến mức khiến ngươi không dám tưởng tượng, hơn vạn dặm rừng rậm mênh mông vô bờ, tương lai đều sẽ trở thành đất đai của chúng ta.
Hai người đang trò chuyện, một thân binh bước nhanh tới, nhỏ giọng nói bên tai Lý Diên Khánh vài câu. Lý Diên Khánh gật đầu:
- Nói cho họ, ta lập tức tới ngay.

Trịnh Vinh Thái rất có ánh mắt, vội vàng nói:
- Điện hạ có việc cứ việc đi làm đi!
Lý Diên Khánh gật đầu:
- Ta quả thực có chút chuyện, hôm nào lại mời cả nhà các ngươi ăn cơm, ta đi trước một bước.
Lý Diên Khánh mặc áo khoác bước nhanh rời đi. Ngu Phượng Nhi cười nói với Trịnh Vinh Thái:
- Trịnh đại quan nhân sẽ tiếp tục dạy ta đầu tư thế nào chứ?
Trịnh Vinh Thái cười híp mắt:
- Vậy thì lại rót một bình trà!

Lý Diên Khánh ngồi xe ngựa vội vàng chạy tới hoàng thành. Hắn không nghĩ tới đặc sứ thảo nguyên lại tới Lâm An. Mặc dù không biết ý đồ họ tới đây, nhưng Lý Diên Khánh vẫn thấy được một loại cơ hội khác.
Lý Diên Khánh chạy tới hoàng thành. Trịnh Vọng Chi ra đón. Lý Diên Khánh đi xuống xe ngựa hỏi:
- Bọn họ ở nơi nào?
- Khởi bẩm điện hạ, đặc sứ thảo nguyên chờ ở Hồng Lư Tự.
Hồng Lư Tự cách cửa lớn hoàng thành không xa, Lý Diên Khánh mang theo Trịnh Vọng Chi đi tới, Cao Thâm và Hồng Lư Tự Khanh Dương Độ nghênh đón ở cửa ra vào. Mọi người tiến vào cửa lớn, đi vào phòng khách quý thứ nhất, chỉ thấy hai người ngồi bên trong, chính là Mộc Lỗ Đạt và Hàn Biệt Nhĩ từng gặp ở Tây Hạ. Hai người họ thấy Lý Diên Khánh tiến tới, liền vội vàng đứng lên, cười lớn tiến đến đón, hành đại lễ thảo nguyên với Lý Diên Khánh.
- Hai vị đặc sứ một đường xuôi nam, vất vả rồi.
Hai người đều có thể nói tiếng Hán, vội vàng khiêm tốn biểu thị mình có thể tới Tống đô, là vinh hạnh của họ.
Lý Diên Khánh mời hai người ngồi xuống, có tòng sự mang sữa tới chiêu đãi. Lý Diên Khánh cười nói:
- Chiến tranh thảo nguyên hẳn là kết thúc rồi chứ?
- Ngay trước khi chúng ta lên đường, Kim binh rút quân toàn diện, hai mươi vạn Kim binh chạy về Liêu Đông, đoán chừng lại muốn tấn công Đại Tống lần nữa.
Lý Diên Khánh lắc đầu:
- Đã không có cơ hội tấn công Đại Tống, hiện giờ việc họ cần làm là chuẩn bị phòng ngự cho tốt, Đại Tống sắp phản công toàn diện!
Mộc Lỗ Đạt và Hàn Biệt Nhĩ nhìn nhau, trong lòng hai người vui mừng. Mộc Lỗ Đạt vội vàng nói:
- Các bộ thảo nguyên đều cho rằng nhất định phải hoàn toàn tiêu diệt người Nữ Chân, diệt trừ mối lo của thảo nguyên. Nếu như quân Tống nguyện ý cùng hành động với chúng ta, vậy thành công nắm chắc lớn hơn.
- Anh hùng sở kiến lược đồng, chúng ta cũng cho rằng Kim quốc là họa lớn của triều Tống, thừa dịp hiện giờ họ nguyên khí đại thương mà xuất kích, là cơ hội tốt nhất để diệt trừ họ.
Mộc Lỗ Đạt lấy ra một chiếc đầu sói chế bằng bạc trắng, đặt nó lên bàn:
- Đây là tín vật mời chính thức của chúng ta.
- Mời cái gì?
- Đầu tháng chín, tại bờ sông Lạt Hà Thổ Ngột, các bộ thảo nguyên muốn cử hành một đại hội thảo phạt long trọng, thủ lĩnh các bộ đều sẽ tới tham gia, chúng ta hi vọng đặc sứ triều Tống cũng có thể tới tham gia, cùng bàn đại kế lấy Kim!
Lý Diên Khánh nhận Ngân Lang Đầu cười nói:
- Tin tưởng đặc sự của ta nhất định sẽ tới tham gia đại hội. Mặt khác ta cũng hi vọng mượn đại hội lần này bàn bạc mậu dịch giữa triều Tống và thảo nguyên.
- Đó cũng là chuyện chúng ta cầu còn không được!
Lúc này, Mộc Lỗ Đạt lại nói:
- Một chuyện khác, chúng ta còn muốn cầu mua mười vạn bộ vũ khí với Đại Tống, giá cả vẫn giống như lúc trước, chúng ta dùng năm trăm vạn con dê tới trao đổi, không biết điện hạ có đồng ý hay không?
- Cái này có thể đồng ý, phương án cụ thể ta để Xu Mật Viện bàn bạc với các ngươi.
Hai người vui mừng, liền vội vàng đứng lên cảm tạ. Lý Diên Khánh lại mời Trịnh Vọng Chi và Dương Độ dẫn hai người họ tới các nơi trong Phủ Lâm An để du ngoạn.
Trở lại phòng Giám Quốc, Cao Thâm hỏi:
- Điện hạ cho rằng mục đích thực sự họ công diệt Kim binh là gì? Có phải cũng muốn chiếm đất đai Liêu Đông hay không?
- Thất Vi bộ có khả năng này, nhưng điều này hiển nhiên cần đàm phán với họ. Ta đoán chừng đại hội tháng chín chính là bàn bạc vấn đề phân chia lợi ích. Nguyên tắc của chúng ta rất rõ ràng, người có thể không cần, nhưng chúng ta cần đất.
- Nếu như tháng chín tới thảo nguyên tham gia đại hội, điện hạ cảm giác chúng ta phản công Kim quốc sẽ bắt đầu chừng nào?
Lý Diên Khánh chắp tay đi vài bước trong phòng, cuối cùng nói:
- Nếu như tháng chín mới bàn bạc, như vậy năm nay chắc chắn không kịp rồi. Mùa xuân đầu năm là thời điểm dê con sinh ra, họ cũng sẽ không xuất chinh. Ta đoán chừng qua tháng bốn tháng năm năm sau, vừa vặn lợi dụng thời gian một năm này, chúng ta cũng phải chuẩn bị cẩn thận một chút.

Bạn cần đăng nhập để bình luận