Hàn Môn Kiêu Sĩ

Chương 176: Lời mời xuôi nam.

Chương 176: Lời mời xuôi nam.Chương 176: Lời mời xuôi nam.
Y lập tức nói với Thái Kinh:
- Ngươi viết thư ổn định Chu Miễn trước, nói cho hắn biết trẫm nhất định sẽ bắt hung thủ, cho hắn một lời giải thích.
Thái Kinh ngẩn ngơ trong lòng, lão bỗng nhiên ý thức được, Thiên tử căn bản không tin mình không có quan hệ với Chu Miễn.
Y lại đắng chát trong lòng, lại hỏi:
- Vậy chuyện truy tra thích khách nên làm gì?
- Truyền khẩu dụ của trẫm cho phủ Khai Phong, muốn họ gióng trống khua chiêng phá án, treo giải thưởng lớn, không được thì loại bỏ từng người tới từ Tô Châu, trẫm yêu cầu họ trong vòng mười ngày phải phá án!
- Vi thần tuân chỉ!
Lúc này, hoạn quan ở dưới đường bẩm báo:
- Bệ hạ, Gia Vương điện hạ tới!
- Lập tức tuyên hắn yết kiến!
Triệu Cát liếc nhìn Thái Kinh. Thái Kinh lập tức tỉnh ngộ, đứng lên nói:
- Vi thần cáo lui!
Đám sĩ tử trải qua tiểu học đường, Huyện Học, Châu Học tới Thái Học, lại khổ học sáu năm ở ngoại xá và nội xá Thái Học, cuối cùng tới thượng xá Thái Học. Lúc này chương trình học kinh nghĩa nên học đã sớm kết thúc, học sinh thượng xá chỉ có mấy chương trình học chủ yếu lấy sách luận làm chủ, triều đình ngẫu nhiên sẽ có trọng thần tới Thái Học giảng bài cho môn sinh, để họ hiểu rõ chính vụ triều đình, hiểu rõ chuyện trong thiên hạ.
Nhưng coi như tọa đàm thế này cũng chỉ ngẫu nhiên mới có, học sinh thượng xá phần lớn thời gian là chuẩn bị, một là chuẩn bị cho khoa cử, tiếp theo là chuẩn bị để thi đậu học sinh trung đẳng thượng xá. Thi đậu khoa cử có thể ban thưởng xuất thân Tiến Sĩ, thi đậu học sinh thượng xá trung đẳng cũng ban thưởng xuất thân Tiến Sĩ, cũng có tư cách làm quan, sau đó thực tập hai năm có thể nhận được ủy nhiệm chính thức ra làm quan.
Chẳng qua đối với phần lớn học sinh thượng xá mà nói, họ đều thiên hướng về khoa cử. Nguyên nhân rất đơn giản, thi đậu khoa cử sẽ cất bước từ Huyện Thừa hoặc Chủ Bộ, mà từ Thái Học ra làm quan thường là cất bước từ Học Quan, điểm xuất phát rõ ràng rất thấp.
Lúc thăng chức trong tương lai, xuất thân Tiến Sĩ thăng quan rất nhanh, năm năm có thể làm tới Tri Huyện, mười năm có thể làm Thông Phán Châu hoặc vào triều làm Lang Quan Chủ Sự. Mà xuất thân Thái Học thì chậm hơn nhiều, trừ khi hậu trường tương đối cứng rắn, rất nhiều học sinh Thái Học cuối cùng cả đời chỉ làm Tri Huyện.
Cho nên học sinh Thái Học bình thường không muốn trực tiếp ra làm quan, coi như thi đậu học sinh trung đẳng cũng sẽ lưu lại Thái Học làm trợ giáo học sinh ngoại xá, ghi chép việc học, chính là giữ tư cách học sinh Thái Học, một khi ra làm quan sẽ không cho phép tham gia khoa cử, không ít học sinh Thái Học vô vọng khoa cử mới không thể không lựa chọn ra làm quan.
Chẳng qua với Lý Diên Khánh mà nói, hắn từ Giải Nguyên nhập học Thái Học, không trải qua học sinh ngoại xá và nội xá, cho nên hắn lựa chọn tới nội xá đọc sách. Giáo viên ở nội xá phần lớn là đại nho danh sư, rất có lợi cho việc đề cao trình độ học thuật của hắn. Dựa theo chế độ triều đình, lúc đầu hắn hẳn là học sinh nội xá, tiếp nhận giáo dục cao thâm hơn.
Buổi sáng hôm nay, Lý Diên Khánh vội vàng tới phòng học nội xá, hôm nay có Tiến Sĩ Thái Học Trương Hổ truyền thụ Trang Tử, đây là một chương trình học hắn ưa thích.
Phòng học ở Thái Học rất lớn, giống hệt như một tòa điện nhỏ, có thể chứa mấy trăm người cùng nghe giảng, chẳng qua lên lớp không câu nệ ở hình thức, có lúc giáo viên sẽ lên lớp ở phòng nhỏ, chỉ có mười mấy học sinh.
Lý Diên Khánh tới hơi sớm, chương trình học còn chưa bắt đầu, các học sinh đều đang bàn luận ầm ĩ. Chu Đào bị giết đã qua hai ngày, cho đến giờ mới rốt cuộc lên men, không chỉ Thái Học, toàn bộ Biện Kinh đều đang bàn luận việc này.
Dù sao Chu Miễn nắm giữ Tạo Tác Cục Hàng Châu và Ứng Phụng Cục Tô Châu mang đến tai nạn nặng nề cho dân chúng Giang Nam, sự phẫn nộ của dân chúng quá lớn, con của y bị giết, dân chúng bình thường vỗ tay khen hay, học sinh Thái Học lại đang thảo luận bối cảnh chính trị của vụ ám sát này.
Lý Diên Khánh vừa tìm chỗ ngồi xuống, liền thấy người vẫy tay với hắn, đương nhiên không phải Trịnh mập, trên lớp học chưa từng thấy thân ảnh to lớn của gã, hóa ra là đồng hương Võ Bang Xương. Lý Diên Khánh đặt túi sách xuống, đi tới cười hỏi:
- Võ huynh sao cũng nghe giảng ở nội xá?
Võ Bang Xương dáng người trung đẳng, cực kỳ thanh tú. Năm ngoái gã đạt hạng ba thi giải Tương Châu, chẳng qua gã đã là học sinh thượng xá, thi giải với gã không có ý nghĩa, trừ khi thi đậu Giải Nguyên.
- Trang Tử và Liệt Tử đều là chương trình học mới thêm năm ngoái, chúng ta chưa từng học qua, cho nên đều tới học bổ sung, hiền đệ không biết một nửa nơi này đều là học sinh thượng xá sao?
Lý Diên Khánh nhìn thoáng qua, người chung quanh gần như cũng không nhận ra. Hắn áy náy cười cười, biểu thị mình không nhận ra.
Võ Bang Xương cười nói:
- Thật ra cũng khó trách, học sinh thượng xá bình thường đều là chuyện ai người nấy làm, rất ít tập trung lên lớp. Chúng ta đều là quen biết lúc là học sinh ngoại xá, đã có giao tình nhiều năm, mà ngươi trực tiếp tiến vào thượng xá, không bình thường, chẳng qua như vậy rất dễ mất hội!
Điểm này Lý Diên Khánh tràn ngập cảm thụ, hai người cùng ở với hắn trước kia cực kỳ bài xích hắn, không nói với hắn một câu. Học sinh Thái Học đều cầu học trường kỳ dần dần tạo thành vòng tròn của riêng mình, nói dễ nghe một chút là chí hướng hợp nhau, nói khó nghe một chút là kết bè kết đảng.
Thái Học triều Tống kết đảng rất thịnh, cũng có tiếng trong lịch sử, thậm chí tạo thành một lực lượng chính trị.
Võ Xương Bang lại giới thiệu mấy người với hắn, mặc dù xem mặt mũi Võ Xương Bang, mọi người đều chào Lý Diên Khánh, nhưng nhìn thần tình đều tương đối lạnh nhạt, ai cũng biết Lý Diên Khánh quan hệ rất thân với Trịnh Vinh Thái, mọi người đương nhiên là đưa Lý Diên Khánh vào trong bè cánh của Trịnh Vinh Thái.
Võ Xương Bang biết rõ trong lòng, gã thấp giọng nói với Lý Diên Khánh:
- Ta ở Tương Châu đã từng khuyên hiền đệ kết bạn cẩn thận, hiền đệ dường như không để trong lòng, hiện giờ hiểu rồi chứ! Đảng nha nội của Trịnh Vinh Thái thanh danh không tốt!
Lý Diên Khánh cười nhạt một tiếng:
- Ta chỉ biết Trịnh mập, những hồ bằng cẩu hữu của hắn ta không biết ai cả.
- Cho nên, họ không tiếp nhận hiền đệ, hiền đệ cũng không thể dung nhập vào vòng tròn khác, cuối cùng mất hội. Mất hội ở Thái Học, cuộc sống sẽ rất khó chịu.
Võ Xương Bang giọng điệu thâm trường nói.
Lý Diên Khánh cũng biết gã nói đúng, chí ít hắn biết Trịnh mập và đám con cháu quan lại ở Thái Học thường xuyên tụ hội, nhưng chưa hề dẫn hắn tham gia một lần. Cũng không phải Trịnh mập không có ý kia, mà thực sự điều kiện của hắn kém quá xa.
Chẳng qua Lý Diên Khánh không đồng ý cách nói mất hội này của Võ Xương Bang, chí ít trước mắt hắn sống rất phong phú, mặc dù có đôi khi thiếu người đi uống rượu cùng, nhưng bằng hữu của hắn đều ở Võ Học, mọi người sẽ nhanh chóng có thể tập trung.
Võ Xương Bang thấy Lý Diên Khánh không để lời của mình ở trong lòng, trong lòng thoáng thất vọng, cũng không khuyên hắn nữa.
- Hiền đệ thấy chuyện Chu Đào bị ám sát thế nào?
Võ Xương Bang đổi đề tài hỏi.
- Nghe nói là cừu gia Tô Châu giết chết!
Võ Xương Bang chẳng thèm ngó tới lắc đầu nói:
- Loại lời đồn chợ búa này ngươi cũng tin sao?

Bạn cần đăng nhập để bình luận