Hàn Môn Kiêu Sĩ

Chương 317: Địa đồ bí mật.

Chương 317: Địa đồ bí mật.Chương 317: Địa đồ bí mật.
Lý Diên Khánh cầm địa đồ vội vàng đi tới quan phòng Đại Soái. Chủng Sư Đạo trở về Thái Nguyên mười ngày trước, sau khi trở về lão tiện tay định ra kế hoạch chuẩn bị chiến đấu lần nữa, quân đội đóng giữ ở các nơi cũng bị lão tiến hành sửa chữa lại. Mười ngày liên tiếp, lão mất ăn mất ngủ bận rộn chuyện này, gần như tất cả quan viên bao gồm cả Lý Diên Khánh đều bận rộn theo lão.
Lý Diên Khánh bước nhanh đến trước cửa quan phòng, thấy Chủng Sư Đạo đang chắp tay đứng trước cửa sổ trầm tư điều gì. Lý Diên Khánh nhỏ giọng gọi:
- Đại Soái!
Chủng Sư Đạo giật mình, quay đầu nhìn thoáng qua Lý Diên Khánh, cười nói:
- Hóa ra là Lý Tham Quân, có chuyện gì không?
- Có chuyện quan trọng ta phải báo cáo với Đại Soái.
- Ngươi vào nói đi!
Lý Diên Khánh đi vào phòng, mở địa đồ trên một chiếc giường nhỏ:
- Xin Đại Soái nhìn tấm địa đồ này!
Chủng Sư Đạo đi tới nhìn thoáng qua địa đồ. Lão chưa bao giờ thấy qua, liền kỳ quái hỏi thăm:
- Đây là địa đồ nơi nào làm?
- Đây là ta tìm được trong số tư liệu của Triệu Nguyên thu lại, ta hoài nghi một phần tình báo của tấm địa đồ này đến từ Tây Hạ.
- Vì sao?
- Đại Soái còn nhớ rõ hai trăm kỵ binh Tây Hạ phục kích ta chứ?
Chủng Sư Đạo nhướng mày:
- Điều này có liên quan với họ?
Lý Diên Khánh gật đầu:
- Ta vẫn không hiểu hai trăm kỵ binh tiến vào cảnh nội Đại Tống thế nào. Xin Đại Soái xem bản đồ này, tiêu chú phía trên là con đường họ tiến vào Tống cảnh.
Chủng Sư Đạo vội vàng tiến lên nhìn kỹ, đây cũng là nghi hoặc khiến lão khó hiểu trong lòng. Lý Diên Khánh chỉ vào một sợi dây đỏ nhỏ trên bản đồ:
- Xin Đại Soái xem sợi dây đỏ này, trên thực tế nó là một con đường bí mật, kỵ binh có thể đi qua, vừa vặn từ sông Gia Lô tới cảnh nội Tây Hạ, nơi đó là hẻm núi cao, chúng ta không có trú quân.
Chủng Sư Đạo rất quen thuộc con sông này, lão nhíu mày nói:
- Nhưng hẻm núi kia ít nhất dài ba dặm, nước rất sâu, nước sông chảy xiết, kỵ binh căn bản không đi được, ngay cả thuyền cũng không đi được.
- Đáp án ở chỗ này!
Lý Diên Khánh chỉ vào hai hàng chữ nhỏ bên cạnh:
- Tháng ba đến tháng năm nước sâu bốn thước, dòng nước hơi chậm, có thể cưỡi ngựa sang, mùa đông đóng băng, đi trên mặt sông có thể tới Thạch Châu.
Chủng Sư Đạo rốt cuộc biết được lỗ thủng phòng ngự của họ ở nơi nào, hóa ra kỵ binh Tây Hạ lợi dụng thời tiết thay đổi trên dòng sông tập kích vào Tống cảnh.
- Đại Soái, ti chức có đề nghị, chúng ta có thể thành lập Tham Mưu Trướng hay không. Có Tham Mưu Trướng, sẽ có thể phát hiện kịp thời lối đi bí mật như sông Gia Lô này, sẽ có thể phát hiện kịp thời mật thám Tây Hạ. Chỉ dựa vào quân đội đánh trận phía trước mà không đả kích mật thám phía sau màn, chúng ta sẽ bị động khắp nơi!
Chủng Sư Đạo gật đầu:
- Thật ra ta cũng biết, chỉ là nhân tài phương diện này thiếu thốn, người hiểu quân sự một chút lại không biết đọc sách biết chữ, nhưng người đọc thuộc kinh thư trong lòng, hết lần này tới lần khác chỉ biết Luận Ngữ Mạnh Tử, nói đạo đức thì được, nói quân sự đều là một đám mù mắt.
Lý Diên Khánh mỉm cười:
- Ti chức nguyện ý tự đề cử mình, giúp đỡ Đại Soái thành lập Tham Mưu Trướng.
- Ngươi?
Chủng Sư Đạo chợt nhớ tới Lý Diên Khánh chẳng những có thể thoát khỏi vòng vây nghiêm mật của hai trăm kỵ binh Tây Hạ, còn tiêu diệt hết đội quân này, đây tuyệt đối là tố chất danh tướng có dũng có mưu. Huống chi hắn còn là Thám Hoa, có đại tài như vậy làm quân sư tham mưu, đương nhiên có thể phát huy tác dụng rất lớn cho mình.
- Chỉ sợ ngươi bận rộn không chịu nổi.
- Chỉ cần Đại Soái lại thiết lập ba Chủ Sự Tham Quân, chia sẻ tạp vụ cho ti chức, ti chức có thể dành chút thời gian giúp đỡ Đại Soái.
Chủng Sư Đạo gật đầu. Lúc đầu lão dùng Lý Diên Khánh làm Chủ Sự Tham Quân, cũng chính là muốn chia sẻ công việc của Triệu Nguyên, để Triệu Nguyên có đủ tinh lực bày mưu tính kế cho mình. Mặc dù Triệu Nguyên chỉ là cử nhân, nhưng đúng là nhân tài phương diện phân tích tình báo. Chỉ là gã lại làm thám tử Tây Hạ, quả thực cho Chủng Sư Đạo một côn.
Hiện giờ Lý Diên Khánh đồng ý thay thế Triệu Nguyên, đương nhiên là lão cầu còn không được.
Chủng Sư Đạo chắp tay đi vài bước, quay đầu lại nói:
- Ngươi có thể đề cử hai người đảm nhiệm Chủ Sự Tham Quân, một người khác ta để Chu Ngạn đảm nhiệm Chủ Sự Tham Quân chủ quản Ti Quân và Ti Pháp.
Chu Ngạn cũng là một phụ tá trẻ tuổi, làm việc dưới tay thư ký Tào Khánh, đi theo Chủng Sư Đạo đã ba năm. Chủng Sư Đạo phát hiện gã có chút tài cán phương diện quân vụ, cũng chuẩn bị tìm cơ hội đề bạt gã, vừa vặn để gã thay thế công việc Triệu Nguyên phụ trách.
Lý Diên Khánh cười nói:
- Ti chức đề cử chủ sự Ti Binh Trương Khúc đảm nhiệm Hữu Chủ Sự Tham Quân, chủ sự Ti Khải hiện giờ Nghiêm Cửu Linh đảm nhiệm Tả Chủ Sự Tham Quân.
Chủng Sư Đạo không có ý kiến đối với Trương Khúc, mặc dù trẻ tuổi, nhưng khôn khéo tài giỏi, là nhân tài có thể bồi dưỡng. Chẳng qua Nghiên Cửu Linh…
Chủng Sư Đạo hơi khó khăn, Nghiêm Cửu Linh này từng bị Triệu Nguyên lôi kéo!
Lý Diên Khánh cười nói:
- Nghiêm Cửu Linh bị Triệu Nguyên lôi kéo tới đối phó ta, mà không phải làm gian tế Tây Hạ. Hắn cũng không phải gian tế Tây Hạ, lại nói hắn đã thực tình ăn năn, ti chức cảm thấy có thể cho hắn một cơ hội. Vả lại hắn đã làm lại viên hai mươi năm, có kinh nghiệm phong phú, vừa vặn có thể trợ giúp tòng sự trẻ tuổi khác.
- Được rồi! Ngươi cảm thấy hắn có thể làm việc, vậy ta bổ nhiệm hắn làm Tả Chủ Sự Tham Quân.
Ngừng một chút, Chủng Sư Đạo lại hỏi:
- Vậy những Tham Mưu khác ngươi định lựa chọn thế nào?
Lý Diên Khánh suy nghĩ hỏi:
- Năm đó Đại Soái làm sao phát hiện nhân tài như Triệu Nguyên này?
- Hắn vốn là trợ giúp Huyện Học Dương Khúc, năm đó lúc ta thị sát Huyện Học phát hiện sức quan sát của hắn cực kỳ nhạy cảm, liền mời hắn tới làm phụ tá cho ta.
- Vậy tiến hành thi cử tại Phủ Học Thái Nguyên, nhưng cũng không giới hạn học sinh Phủ Học, công khai chiêu mộ phụ tá tòng sự, tin tưởng chắc chắn có thể tìm được mấy sĩ tử có tài năng thiên phú đột xuất, lại học tập binh pháp nửa năm, về sau sẽ chậm rãi rèn luyện trong thực chiến, tin tưởng họ có thể nhanh chóng trổ hết tài năng. Mặt khác có mấy học sinh Võ Học, kỳ thực cũng có thể lợi dụng.
Chủng Sư Đạo trầm tư thật lâu. Mặc dù lão hơi lo lắng chiêu mộ sĩ tử dáng vẻ thư sinh quá nặng, chẳng qua cũng là phương pháp lựa chọn tốt nhất, học sinh Võ Học cũng có thể thực hiện.
Chủng Sư Đạo gật đầu:
- Đã bổ nhiệm Chủ Sự Tham Quân, vậy ngươi nhanh chóng giao tiếp một chút, sau đó ngươi toàn quyền phụ trách xây dựng Tham Mưu Trướng.
Nói xong, Chủng Sư Đạo tự viết một phần quân lệnh, đồng thời lấy một Kim Lệnh Tiễn đưa cho hắn:
- Đả kích mật thám Tây Hạ cần quân đội, ngươi có thể lựa chọn năm trăm binh lính tinh nhuệ xây dựng làm quân đội dưới Tham Mưu Trướng.
Lý Diên Khánh thấy Chủng Sư Đạo tín nhiệm mình như thế, hắn cảm động trong lòng, khom người thi lễ nói:
- Ti chức cảm tạ Đại Soái tín nhiệm. Ti chức chắc chắn dốc lòng dốc sức làm việc cho Đại Soái.
Chủng Sư Đạo cười vỗ vai của hắn:
- Ta đã gần bảy mươi tuổi, đã gần đất xa trời, ở quân doanh không được bao lâu, có thể bồi dưỡng một danh tướng trẻ tuổi cho Đại Tống trong những năm tháng cuối cùng, cũng là khuây khỏa lớn nhất của ta.
Lý Diên Khánh gật đầu. Lúc này hắn chợt nhớ tới một chuyện, liền nói với Chủng Sư Đạo:
- Ti chức cũng có thể đề cử một vị danh tướng bị mai một cho Đại Soái.
- Là ai?
- Tông Trạch, Đại Soái từng nghe qua chưa?
Chủng Sư Đạo cười nói:
- Phụ thân ta từng nói với ta về người này, khen hắn văn võ toàn tài, lại xuất thân Tiến Sĩ, là tướng tài khó được. Đáng tiếc triều đình không chịu dùng hắn, vẫn để hắn làm quan địa phương, hiện giờ tuổi của hắn đã không còn nhỏ nữa!
- Tông Trạch nhỏ hơn Đại Soái mười tuổi, chỉ là u sầu thất bại, đầu năm cáo lão về quê, hiện giờ đảm nhiệm hư chức Hồng Khánh Tự phủ Ứng Thiên, chờ qua vài năm sẽ hồi hương. Đại Soái dùng hắn làm phó, chủ quản quân vụ, Đại Soái sẽ có tinh lực tiến hành sắp xếp quân đội.
Chủng Sư Đạo gật đầu:
- Chuyện này để ta suy nghĩ cân nhắc, nếu như có thể thực hiện, ta sẽ nhanh chóng đòi người với Xu Mật Viện.
- Đại Soái phải nhanh một chút, thừa dịp hiện giờ Thiên tử yêu cầu các Tỉnh Đài toàn lực ủng hộ chuẩn bị chiến đấu mà đòi người, triều đình không dám làm khó dễ, qua thôn này sẽ không còn tiệm này.
Chủng Sư Đạo cười ha ha:
- Qua thôn này sẽ không còn tiệm này, câu nói này rất hay. Được rồi! Giống như ngươi nói, cơ hội hiện giờ khó được, trước tiên đòi người ngươi muốn đi qua rồi nói, về sau cụ thể để hắn làm gì, ta và hắn gặp mặt nói chuyện rồi quyết định sau.
Lý Diên Khánh lại thi lễ lần nữa:
- Mặt khác còn một việc, ti chức khẩn cầu Đại Soái đồng ý.
- Chuyện gì?
- Là liên quan tới xử lý Triệu Nguyên…

Bạn cần đăng nhập để bình luận