Hàn Môn Kiêu Sĩ

Chương 321: Thiên đầu vạn tự.

Chương 321: Thiên đầu vạn tự.Chương 321: Thiên đầu vạn tự.
Mặc dù Vương Quý không nhận được quyền lớn thống soái năm trăm binh sĩ, chẳng qua Lý Diên Khánh tranh thủ cho gã được chức vị Đô Đầu, thống soái hai trăm năm mươi tên lính, gã đã rất hài lòng. Chỉ mấy tháng ngắn ngủi, gã từ Áp Đội lên tới Đô Đầu, sao có thể không khiến gã mở cờ trong bụng. Hết thảy điều này đều do bạn tốt của mình ra sức trợ giúp mới có thể thực hiện.
- Tiểu tử ngươi nghe kỹ cho ta.
Lý Diên Khánh thấy Vương Quý hơi đắc ý quên hình, liền quát lớn với gã:
- Đô Đầu của ngươi chỉ là phân công, nhất định phải trải qua võ cử thi tỉnh mới có thể nhận được chức thật. Một khi chiến tranh kết thúc ngươi còn chưa thi được võ cử, Đô Đầu của ngươi cũng sẽ biến mất.
Vương Quý le lưỡi. Gã đương nhiên biết, Đô Đầu của gã hiện giờ chỉ là Chủ soái bổ nhiệm, chỉ là chức vụ mà thôi, còn chưa được Xu Mật Viện lập hồ sơ. Gã nhất định phải thi qua võ cử mới có thể nhận được chức quan, mới có thể hợp nhất chức quan.
- Ti chức tuân lệnh!
Lý Diên Khánh không có cách nào đối với Vương Quý cười đùa tí tửng, đành nói:
- Từ giờ trở đi ta muốn ngươi khổ luyện cung kỵ, ôn tập binh thư, ngươi còn thời gian nửa năm, hẳn là đuổi kịp.
Lý Diên Khánh đã quy hoạch cho Vương Quý, võ cử thi cử tạ, cung bộ và cung kỵ, lại thêm binh pháp. Cử tạ và cung bộ Vương Quý không có vấn đề gì, cung kỵ có sơ hở, luyện tập thuần thục là được rồi. Quan trọng là binh pháp, đây là khâu yếu kém nhất của Vương Quý, nhất định phải bổ sung. Lý Diên Khánh suy nghĩ lại nói:
- Sau khi chiêu một mười tên Tham Quân Tòng Sự, ban đêm phải để họ học bổ túc binh pháp mấy tháng, ngươi cũng đi nghe giảng bài đi!
Vương Quý bĩu môi:
- Ngươi cho rằng ta ở Võ Học hai năm sống thế nào chứ? Bảy cuốn võ kinh ta đều thông qua, điểm số còn cao hơn Thang ca và lão Ngưu, để ta đi dạy cho họ còn tạm được.
- Ngươi câm miệng cho ta!
Lý Diên Khánh quát lớn. Vương Quý không dám lên tiếng, nửa ngày mới lầm bầm nói:
- Ngươi để ta đi nghe thì ta đi thôi! Có cần hung ác thế không?
- Ta là vì tốt cho ngươi, tiểu tử ngươi vẫn dựa vào vận may, ngươi không có nhiều vận may như vậy, ngươi coi như đi ôn tập một chút.
- Ta đã biết rồi!
Lúc này, Lý Diên Khánh quay đầu, thấy một tiểu tướng đứng ở cửa đại trướng, tuổi không lớn lắm, nhiều nhất chừng hai mươi, dáng người cũng không cao, nhưng dáng dấp cực kỳ rắn chắc, khuôn mặt khôn khéo.
- Ngươi là…
Tướng lĩnh trẻ tuổi bước nhanh tới, một chân quỳ xuống nói:
- Tiểu tướng La Bình tham kiến Chỉ Huy Sứ. Đại Soái để ta tới báo cáo Chỉ Huy Sứ.
Lý Diên Khánh lập tức hiểu được, đây là một vị Đô Đầu khác cùng cấp với Vương Quý, hắn vội cười nói:
- Mời La tướng quân đứng lên!
Vương Quý ở bên lặng lẽ so sánh thân cao với gã, thấy gã chỉ tới chóp mũi mình, thấp hơn mình nửa cái đầu, thân thể cũng không cường tráng bằng mình, lập tức có ưu thế tâm lý. Gã cười nói:
- La tướng quân vốn làm gì?
- Ta vốn là Đội Đầu thân binh của Đại Soái, vừa được đề bạt làm Đô Đầu.
Vương Quý thở phào nhẹ nhõm, hóa ra cũng là Đội Đầu tăng lên, cũng giống như mình.
Lý Diên Khánh lại biết đây là Chủng Soái tận lực an bài, để La Bình và Vương Quý cùng tăng lên, để mình dễ quản lý.
- Mời hai vị Đô Đầu ngồi!
Lý Diên Khánh để hai người ngồi xuống, lại để Dương Lượng đi tìm hai vị Tham Quân Tòng Sự là Triệu Văn cùng Võ Hiền Lương của Tham Mưu Trướng tới. Hai người này là Lý Diên Khánh lựa chọn ra từ trong tám Ti, điều đến Tình Báo Ti làm Tham Quân. Hai người này tư duy nghiêm mật, khôn khéo tài giỏi, hôm qua chính là hai người họ cùng Lý Diên Khánh tới Phủ Học tiếp nhận báo danh.
Lý Diên Khánh để mọi người tự giới thiệu mình một chút, lúc này mới cười nói:
- Từ hôm nay trở đi, năm người chúng ta sẽ phụ trách kế hoạch xây dựng Tình Báo Ti quân Hà Đông. Chúng ta đối ngoại gọi là Tham Mưu Trướng, đối nội gọi là Tình Báo Ti, thật ra đều là một.
Tiếp theo chúng ta cần tuyển chọn mười học sinh ưu tú trong Phủ Học Thái Nguyên làm Tòng Sự, đồng thời còn phải lựa chọn năm trăm binh lính tinh nhuệ từ trong quân đội. Mặt khác còn cần hai Nội Vụ Tham Quân, sau đó chính là vật tư. Đại Soái phát cho ta tám mươi đỉnh đại trướng, phía Ô Long Trại đưa tới ba mươi chiến mã. Vốn ta dự định phối cho Tham Quân Ti, hiện giờ Tình Báo Ti lại cần hơn. Sau đó chính là kinh phí, Đại Soái quyên cho chúng ta năm vạn quan tiền, số này không liên quan tới bổng lộc của mọi người, chỉ là phí tổn hoạt động của chúng ta.
- Xin hỏi Chỉ Huy Sứ, chức trách của chúng ta là gì?
La Bình chững chạc hỏi.
Vương Quý không nhịn được hơi uốn người, gã cũng rất muốn biết.
Lý Diên Khánh khẽ cười nói:
- Chúng ta có hai loại chức trách. Một là thu thập và phân tích tình báo, để Đại Soái quyết sách dễ dàng. Một loại khác chính là phản mật thám, chúng ta phải phá hủy con đường mật thám Tây Hạ thẩm thấu vào Hà Đông Lộ, phải phòng ngừa quan viên quan trọng bị người Tây Hạ thu mua.
Mọi người đưa mắt nhìn nhau, đây chẳng phải biến thành giám thị quan viên sao? Lý Diên Khánh hiểu được tâm tư của mọi người, liền gật đầu:
- Sự kiện Triệu Nguyên gây ra hậu quả nghiêm trọng, khiến cho chuẩn bị chiến tranh với Tây Hạ không thể không kéo dài. Đại Soái cam đoan với Thiên tử sẽ không để xảy ra chuyện cùng loại, nhưng cam đoan thế nào? Chỉ dựa vào sự hứa hẹn của quan viên là không được, còn phải có biện pháp, giám thị là biện pháp quan trọng nhất. Đại Soái giao chức quyền này cho chúng ta, thật ra đây chính là một phần của phản mật thám.
Vương Quý không nhịn được hỏi:
- Hiện giờ không phải chúng ta cũng có thám tử thu thập tình báo sao?
Lý Diên Khánh nói:
- Hiện giờ thu thập tình báo do các Trại biên cảnh tự mình phụ trách. Giống như thám tử của Ô Long Trại góp nhặt tình báo, sau đó giao cho Tôn Tri Trại. Tôn Tri Trại lựa chọn tình báo quan trọng báo cáo với Đại Soái. Mỗi quân Trại không liên hệ với nhau, rất nhiều tình báo quan trọng nhỏ bé rất có thể bị xem nhẹ. Về sau tất cả tình báo đều được trực tiếp tập hợp đến chỗ chúng ta, do chúng ta phân tích chỉnh lý sau đó báo cáo Đại Soái, tương lai còn phải lập ra năm mươi tên nội thám.
- Nội thám là cái gì?
- Nội thám là mật thám của chúng ta, xâm nhập vào các thành Tây Hạ. Trước kia nội thám của chúng ta quá yếu, hoàn toàn không biết gì đối với điều động nội bộ Tây Hạ, cho nên mới nhiều lần rơi vào trạng thái bị động. Hiện giờ cần phải thay đổi điểm này, phần lớn năm vạn quan tiền chủ yếu là dùng cho nội thám.
- Tham Quân, việc này quá khó khăn rồi!
Triệu Văn thấp giọng nói.
- Có khó nữa cũng phải làm, chúng ta có thể lợi dụng người Khương trong quân đội và thương nhân, bắt đầu từng bước một. Ta dự định bắt đầu từ Tả Sương Thần Dũng Quân Ti của Tây Hạ, đứng vững gót chân rồi từ từ mở rộng.
Vương Quý gãi đầu:
- Một lúc nói nhiều như vậy, nghe đau cả đầu, hiện giờ chúng ta làm gì?
Mọi người tràn ngập cảm xúc, công việc bề bộn, trách nhiệm nặng nề, mọi người hoàn toàn không biết nên bắt đầu từ đâu, đây không phải người bình thường có thể đảm nhiệm, khó trách Đại Soái để chủ quản Tham Quân Ti Lý Diên Khánh đến phụ trách kế hoạch xây dựng.
Lý Diên Khánh có thể cảm nhận được cảm xúc sợ khó của mọi người, liền cười an ủi:
- Ta chỉ giới thiệu tình hình chung cho mọi người, đương nhiên chúng ta sẽ làm từng bước một. Trước tiên ta phân phối một số nhiệm vụ tương đối đơn giản cho mọi người. Hai vị Đô Đầu phụ trách lựa chọn binh sĩ, ta đã giao Lệnh Tiễn và Quân Lệnh cho Chủ Sự Chu Tham Quân rồi, các ngươi cứ đi tìm Chu Tham Quân, hắn sẽ an bài tốt.
- Tuân lệnh!
Vương Quý và La Bình đứng dậy thi lễ, vội vàng đi tìm Chủ Sự Tham Quân Chu Ngạn.
Lý Diên Khánh lại cười nói với Triệu Văn:
- Ngươi phụ trách an bài Phủ Học thi cử, có thể tới Tham Quân Bộ tạm thời điều động mấy Tòng Sự giúp đỡ. Cần binh lính mà nói, Tham Quân Bộ cũng có người, ngươi đi tìm Trương Khúc, hôm qua ta đã nói chuyện với hắn. Phía Phủ Học Thái Nguyên tìm Lưu Phó giáo dụ của họ, chính là vị râu dê tiếp đãi chúng ta hôm qua, họ phụ trách thi cử và bình chọn, cũng sẽ toàn lực trợ giúp ngươi.
Triệu Văn đứng dậy thi lễ rời đi. Lý Diên Khánh nói với Võ Hiền Lương cuối cùng:
- Võ Tham Quân tạm thời phụ trách vật chất. Ngươi đi tìm Nghiêm Cửu Linh, đơn phân phối vật tư do Đại Soái phê chuẩn ta đã đưa cho hắn, trước tiên ngươi xây dựng Nha Môn của chúng ta.
- Chỗ chúng ta ở nơi nào?
- Phía sau Tham Quân Bộ có một mảnh đất trống chính là của chúng ta. Vốn là muốn làm Thương Binh Doanh, nhưng địa phương quá nhỏ, Đại Soái phê chuẩn cho chúng ta, lại vừa vặn với chúng ta.
- Ti chức hiểu được, hiện giờ rời đi!
Võ Hiền Lương thi lễ đứng dậy rời đi. Lý Diên Khánh vội vàng gọi gã lại, dặn dò:
- Đầu tiên lĩnh vật tư trước, loại hình hạ trại chờ năm trăm tên linh tới làm.
- Ti chức đã biết!
Lý Diên Khánh an bài thỏa đáng từng chuyện, lúc này mới đi khách trướng. Hắn còn cần hai vị Nội Vụ Tham Quân, một người phụ trách cung cấp hậu cần, một người phụ trách nội tham. Hai người này đã được lựa chọn, đều là sĩ tử Võ Học giống như Vương Quý. Cũng không phải tất cả mọi người đều không muốn làm quan văn giống như Vương Quý Ngưu Cao, thật ra phần lớn sĩ tử Võ Học đều khát vọng có thể có cơ hội chuyển thành quan văn.
Lý Diên Khánh tới khách trướng, thấy mấy tên sĩ tử Võ Học đang ngồi trước một đại trướng nói chuyện phiếm. Hắn đi tới hỏi:
- Chỗ các ngươi có ai tên Ngô Khiêm và Lý Đức không?
Hai sĩ quan trẻ tuổi đứng dậy, khom mình hành lễ:
- Là chúng ta!
- Ta là Lý Diên Khánh Tình Báo Ti, hai người các ngươi đi theo ta!
Cẩm Y Xuân Thu

Bạn cần đăng nhập để bình luận