Hàn Môn Kiêu Sĩ

Chương 341: Trận chiến mở màn Ngân Xuyên.

Chương 341: Trận chiến mở màn Ngân Xuyên.Chương 341: Trận chiến mở màn Ngân Xuyên.
Sáng sớm ngày tiếp theo, đại quân Chủng Sư Đạo phát động tấn công thành Ngân Xuyên lần thứ nhất, do Phó Tướng Diêu Trọng Bình dẫn bộ binh tiến hành tấn công thăm dò. Cho dù không bày chiến trận trước thành Ngân Xuyên, nhưng quân Tống vẫn đưa vào hai vạn đại quân giới hạn lớn nhất, cùng hơn một trăm khí giới công thành.
Hai vạn đại quân xếp thành năm phương trận, mỗi phương trận cách nhau mấy chục bước, xếp hàng song song nhau trên bãi đất trống rộng ba dặm, giống hệt như năm tấm thảm to lớn màu đen. Trước mỗi đội ngũ dựng một cây cờ lớn, ở giữa là một cây cờ vàng đuôi phụng, đây chính là cờ chủ soái, bốn cờ lớn còn lại chia làm xanh, đỏ, trắng, vàng đại biểu tướng bốn phương.
Sĩ khí tướng sĩ quân Tống dâng cao, sát khí ngút trời. Họ tạo thành từ bộ binh trường mâu, bộ binh đao thuẫn và cung nỏ quân, khoác giáp nặng trên người. Giáp nặng của bộ binh quân Tống nặng tới sáu mươi hai cân, có thể chống đỡ cung tên quân địch ngoài năm mươi bước.
Đông! Đông! Đông!
Tiếng trống trận như sấm, kèn lệnh không ngớt, cờ bay che khuất bầu trời, trường mâu như rừng, tấm thuẫn như núi, màu đen tử vong dâng lên dưới ánh mặt trời.
Phó Tướng Diêu Bình Trọng khoác giáp sắt trên người, đầu đội nón trụ chim ưng, y cưỡi chiến mã, dùng chiến đao chỉ thành trì:
- Tấn công!
Ô!
Tiếng kèn trầm thấm vang vọng đất trời, mấy chục xông đấu làm bằng gỗ dựng lên ở giữa mỗi đội ngũ, thứ này dùng để chống cự đá bay xuống từ trên thành. Theo sau tiếng bánh xe to lớn của xông đấu được làm bằng gỗ cùng với mấy chục chiếc thang mây, tám ngàn quân đội hai phương trận bắt đầu chậm rãi đánh tới tường thành.
Các loại vũ khí công thành phát triển đến triều Tống, mặc dù ngoại hình đại khái không thay đổi, nhưng đã hoàn toàn khác biệt với Tùy Đường. Rất nhiều kết cấu quan trọng, như trục cái, trục vòng vân vân đều sử dụng vật liệu thép. Nhất là sau khi mở rộng sản xuất thep quy mô lớn, độ cứng của gang tăng rất nhiều, gần với thép, dùng thép tôi chế tạo các loại khí giới càng thêm thuận lợi, khí giới công thành của quân Tống càng thêm nhẹ nhàng, càng thêm kiên cố bền hơn.
Tiếng trống cũng vang to trên đầu thành, Lý Lương Phụ liên tục cười lạnh. Hai vạn người đã muốn đánh hạ thành Ngân Xuyên, quân Tống quả thực si tâm vọng tưởng. Gã muốn dạy dỗ cho quân Tống cuồng vọng này một phen, muốn đường Cổ Nguyên trở thành một hạp cốc xương trắng.
- Truyền mệnh lệnh của ta, chuẩn bị máy ném đá!
Hai mươi máy ném đá cỡ lớn trên đầu thành nam kéo ra, cao hai trượng, chiều dài cánh tay tới tám trượng, có thể ném đá lớn trăm cân ra ngoài ba trăm bước, chỉ cần năm mươi người là có thể khởi động. Hai mươi mấy máy ném đá đen nhánh sừng sững ở đầu tường, giống hệt hai mươi con quái thú nuốt trời, bỏ đá lớn trăm cân vào túi đạn, kẹp lại bánh răng cán phát xạ, chờ đợi mệnh lệnh bắn.
Ở giữa lỗ châu mai, một vạn binh sĩ Tây Hạ tay cầm trường cung tên lớn, từng nhánh cán tên thô dài bốn thước đã đặt vào dây cung. Cung tên sử dụng phòng ngự khác với cung tên dùng trong giao chiến đất bằng, không cần tên có thể bắn bao xa, nhưng nhất định phải nặng nề, khiến tên có thể dựa vào trọng lượng bắn thủng khôi giáp quân địch. Bởi vậy phòng ngự đều dùng tên lớn, cán tên to bằng ngón tay cái, đồi mũi tên hình giọt nước sắc bén, chung quanh có rãnh máu, đây từng là ưu thế của quân đội Trung Nguyên, nhưng đã truyền đến Liêu Hạ.
Trong khoa học kỹ thuật quân Tống dẫn trước Liêu Hạ không nhiều, duy chỉ có số người đông đảo, quốc lực cường đại, có thể luyện gang chế tạo binh khí số lượng lớn, điều này hai nước Liêu Hạ khó mà bằng được.
Quân Tống từ từ tiến vào tầm bắn của máy ném đá, Lý Lương Phụ hạ mệnh lệnh bắn, gã giật cuống họng hét lớn:
- Bắn!
Tiếng trống vang to, hai mươi máy ném đá cỡ lớn cùng bắn, hai mươi khối đá lớn bay vút lên trời, gào thét ập tới phía dưới thành.
Mười chiếc xông đấu da dài hai mươi trượng, rộng tám trượng đang chậm rãi mà đi. Thứ này dùng gỗ lớn dựng thành, phía trên phủ hai tầng da trâu, mặt ngoài bôi dầu trơn thật dày, đồng thời trục chuyển động cực kỳ linh hoạt, có thể giảm lực trùng kích của đá lớn rất hữu hiệu, mỗi xông đấu có thể tránh được mấy trăm binh sĩ.
Lúc này, trên đầu truyền đến tiếng rít quái dị, từ dưới thành nhìn lên, chỉ thấy trên bầu trời xuất hiện hạ mươi chấm đen nhau, dường như một bầy nhạn lướt qua bầu trời. Nhưng chấm đen nhỏ ngày càng lớn, nháy mắt biến thành đá lớn rơi xuống từ trên trời, ập xuống đỉnh đầu họ. Đội ngũ hò hét một tiếng, binh sĩ vội vàng tránh xuống dưới xông đấu.
Nhưng vẫn có rất nhiều binh sĩ không có chỗ ẩn thân, họ gào thét trốn tránh chung quanh. Đá lớn nện xuống, một tiếng vang thật lớn, bụi đất tung bay, mấy binh sĩ không kịp né, bị đá lớn nện thành nịt thát. Lực của đá lớn chưa tiêu, tiếp tục lăng về phía trước, đụng ngã hơn mười người liên tục mới ngừng lại được.
Một khối đá lớn đập trúng một xông đấu ở chính giữa vang lên một tiếng thật lớn, xông đấu da trâu xoay chuyển, loại bỏ lực trùng kích mạnh mẽ của đá lớn. Đá lớn bay ra ngoài, xông đấu hoàn hảo không chút tổn hại.
Khối đá bị xông đấu bắn ngược, lại bắn về phía trước hơn hai mươi bước, xông về đám người. Binh sĩ ồn ào kêu to, vội vàng trốn tránh.

Vòng máy ném đá thứ hai bắn ra, lúc này một thang mây bị đánh trúng, phía trước thang mây lập tức bị vỡ thành mảnh nhỏ, mảnh vỡ bay bốn phía, cột chèo chống sụp đổ, lực trùng kích lớn khiến thang mây mất trọng tâm đổ ầm ầm về phía sau, hơn trăm tên lính phía dưới thang mây tử thương thảm trọng.
Từng khối đá lớn đánh về phía mọi người, lăn tròn trên mặt đất, binh sĩ quân Tống không ngừng trốn tránh, mười chiếc xông đấu gia lớn dừng lại cách ba trăm bước, tạo thành một chỗ trốn lâm thời cho binh sĩ quân Tống, để các binh sĩ có thể nhanh chóng đi qua khu vực nguy hiểm nhất, giảm bớt rất nhiều thương vong cho binh sĩ.
Cho dù quân Tống tích cực phòng thủ, nhưng máy ném đá cỡ lớn của quân Tây Hạ vẫn mang đến thương vong gần bảy trăm người cho quân Tống. Nhưng chút thương vong ấy không cách nào ngăn cản hai vạn đại quân tiến công. Tiếng trống thúc chiến trong đại doanh quân Tống tăng tốc, hơn bảy ngàn binh sĩ bắt đầu chạy, ùn ùn phóng tới thành trì…
Thành Ngân Xuyên từ đông tới tây dài năm dặm, nam bắc rộng ba dặm, là một tòa thành trì trung đẳng chu vi mười sáu dặm. Hồ Lô Thủy chảy ra từ góc tây nam thành trì, quanh co một vòng sau đó dọc theo hẻm núi chảy vào đường Cổ Nguyên.
Quân Tây Hạ lợi dụng Hồ Lô Thủy đào móc một con sông bảo vệ thành giản dị, rộng chừng ba trượng. Nhưng trước mặt cầu nổi cực kỳ phát đạt của quân Tống, con sông hộ thành này không có bất kỳ ý nghĩa nào.
Hơn bảy ngàn cung nỏ thủ quân Tống vượt qua trận tuyến đá lớn phong tỏa nhanh chóng tập kết ở quãng tây, đồng loạt bắn tên lên đầu tường. Mũi tên như gió bão mưa rào bắn về đầu tường, chế trụ quân Tây Hạ ở đầu thành xạ kích.
Mặc dù không cách nào nhắm bắn chuẩn, nhưng ba ngàn binh sĩ Tây Hạ vẫn dùng biện pháp tung bắn mà bắn tên xuống dưới thành. Mũi tên hai bên như mưa rơi, không ngừng có binh sĩ trúng tên lạc, kêu thảm ngã xuống.
Mấy trăm quân sĩ công sự mạo hiểm mưa tên nhanh chóng dựng cầu nổi, họ dùng xích sắt nối mấy chục hòm gỗ lớn lại một chỗ, đinh sắt hai đầu đóng thật sâu vào trong bùn đất, phủ tấm ván gỗ rộng lên trên hòm gỗ, dùng đinh sắt đóng chặt, như vậy có thể xây dựng ba cầu nổi trong thời gian cực ngắn.
Bảy ngàn cung nỏ quân chia binh hai đường, bốn ngàn người vẫn đứng dưới thành bắn tên, ba ngàn binh sĩ thu hồi cung nỏ, gỡ tấm thuẫn trên lưng, rút chiến đao, biến thân làm đao thuẫn quân.
Họ khiêng hơn ba mươi thang công thành xông qua cầu nổi, từng thang công thành vượt qua sông hộ thành, dựng lên tường thành. Ba ngàn binh sĩ quân Tống như bày kiến leo lên bậc thang, một tay trèo thang, một tay cầm thuẫn, miệng cắn chiến đao, ra sức leo lên phía trên. Binh sĩ Tây Hạ trên đầu thành bỗng nhiên xuất kích, họ bắn tên như mưa xuống, đá gỗ lăn xuống như mưa, từng binh sĩ bị đập trúng bắn trúng, kêu thảm ngã xuống thành.
Diêu Trọng Bình vẫn ở hậu phương chăm chú nhìn động tĩnh trên đầu thành. Y cũng là lão tướng trải qua trăm trận, y cảm thấy quân Tây Hạ cũng không dốc toàn lực thủ thành, ít nhất hỏa công mà Lý Lương Phụ am hiểu nhất còn chưa sử dụng, họ hoàn toàn có thể dùng cầu lửa lớn ném xuống, sát thương quân Tống sẽ lớn hơn.
Tại sao gã giữ lại chỗ trống? Diêu Trọng Bình thầm suy nghĩ.
Lúc này, một kỵ binh chạy vội tới, hô lớn:
- Diêu tướng quân, Chủ Soái lệnh ngài lập tức tấn công!
Diêu Trọng Bình thầm thở dài, hiện giờ tên đã lên dây, y không thể không bắn.
Y lập tức vung đao hô lớn:
- Phương trận thứ ba và thứ tư xuất kích!
Ô – Mấy chục kèn sùng hương thổi lớn, tiếng kèn trầm thấp vang vọng mặt đất.
Lại tám ngàn binh sĩ phát động tấn công tới đầu thành, phương trận thứ ba là đao thuẫn quân, phương trận thứ tư là trường mâu quân. Họ đều mặc giáp nặng, ngoài năm mươi bước không sợ mũi tên. Các binh sĩ đón đá lớn ập tới liên tiếp phóng về phía tường thành như sóng biển.
Lý Lương Phụ đang đợi chủ lực quân Tống công thành. Gã thấy hai phương trận quân địch phát động, liền lạnh lùng ra lệnh:
- Phóng dầu hỏa!
Đá lớn biến thành vại dầu hỏa lớn, một vại kích cỡ tương đương vại nước, chứa tám mươi cân dầu hỏa, tăng thêm trọng lượng cái vại, cũng nặng đến trăm cân.
Tùng vại dầu hỏa lớn ném ra ngoài, rơi xuống đất vỡ nát, dầu hỏa màu xám chảy đầy mặt đất, có binh sĩ vội vàng bẩm báo Diêu Trọng Bình.
Diêu Trọng Bình cũng phát hiện ý đồ quân địch, nhưng quân đội đã phát động, y không cách nào hạ lệnh lui về. Y đành tiếp tục ra lệnh:
- Tiếp tục công kích!
Tám ngàn binh sĩ kêu gào công kích tường thành. Lúc này, Lý Lương Phụ cao giọng ra lệnh:
- Phóng cầu lửa!
Từng quả cầu lửa thật lớn bay lên không, giống như từng đóa hoa khói lửa nở rộ, cột khói lướt tới trời cao, ập xuống đỉnh đầu quân Tống.

Bạn cần đăng nhập để bình luận